Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Chi Ngọt Thê Liêu Nhân 2

Chương 20

« Chương Trước
Ánh trăng đem bóng dáng của hai người kéo dài thật dài.

Sáng sớm hôm sau, Đường Duyệt còn đang trong giấc mộng liền nghe thấy ngoài cửa có tiếng động, cô ngáp một cái rồi đi ra mở cửa, lúc nhìn thấy Liễu Doanh, cô nói:

- “Bác sĩ Liễu tới thật sớm.”

- “Đường Duyệt, sao cô lại ở chỗ này?”

Liễu Doanh nhướng hang lông mày nhỏ nhắn lên, cô ta còn đi vào trong nói:

- “Tôi đến thay thuốc cho đội trưởng Mạc .”

Đường Duyệt liền đưa tay ngăn cản, nói:

- “Bác sĩ Liễu, chúng tôi sẽ đi phòng y tế thay thuốc, liền không làm phiền đến cô.”

- “Đội trưởng Mạc là nhân tài trụ cột trong quân doanh của chúng tôi, tôi......”

Liễu Doanh vẫn nói còn chưa nói xong đã bị Đường Duyệt ngắt lời:

- “Bác sĩ Liễu, việc nhỏ như thay thuốc đều tự có y tá, lại nói, hiện tại thời gian này là thật quá sớm, bác sĩ Liễu thật sự là tới đổi thuốc sao?”

Đường Duyệt một bước cũng không nhường.

May là lần này cô tới đây, nếu như cô không đến, vậy thì bác sĩ Liễu sớm như vậy liền đến nơi ở của Ti Vũ, bị người khác nhìn thấy sẽ không thiếu được sẽ có lời ong tiếng ve.



- “Phải.”

Liễu Doanh khẳng định gật đầu.

Liễu Doanh đẩy Đường Duyệt ra, dù sao thì cô ta cũng đã từng đi lính, Đường Duyệt nhất thời không chuẩn bị liền bị Liễu Doanh đẩy ra.

Đường Duyệt ngồi ở trên ghế sa lon, nói:

- “Bác sĩ Liễu, nghe nói cha của cô là sư trưởng?”

Liễu Doanh nhìn điệu bộ này của Đường Duyệt liền biết trong phòng không có người, cô ta lại tới chậm, Mạc Ti Vũ hẳn là đã đi ra ngoài.

Cô ta nhìn trong phòng bài trí đơn giản lại ấm áp, sau đó cao ngạo trả lời:

- “Không sai.”

- “Nếu đã như vậy, chắc hẳn có rất nhiều người theo đuổi cô đi?”

Đường Duyệt cười như không cười nhìn Liễu Doanh, chỉ kém không có nói thẳng ra là: ngươi cũng không phải là không gả ra được, cũng đừng ngấp nghé chồng tương lai của tôi.

Liễu Doanh mím môi nói:

- “Đường Duyệt, chỉ có tôi mới là người xứng đứng ở bên cạnh Mạc Ti Vũ nhất.”

- “Cha tôi có thể trợ giúp cho anh ấy, mà cô đây, cô chỉ có thể kéo chân sau cùa anh ấy.”

Liễu Doanh cũng không che giấu, trực tiếp xé rách mặt, nói:



- “Đường Duyệt, nếu như tôi là cô, sẽ tự mình hiểu lấy, không còn quấn lấy anh ấy không buông.”

- “A.”

Đường Duyệt cười khẽ, có một số người khi đã không biết xấu hổ lên, thật đúng là......

- “Bây giờ anh ấy không có từ bỏ cô, chẳng qua là bởi vì mọi người đều biết cô là vị hôn phu của anh ấy, anh ấy là một người đàn ông, không thể chủ động từ hôn. Nếu như, cô chủ động từ hôn mà nói, anh ấy chắc chắn là cầu còn không được.”

Liễu Doanh chỉ lo tự mình nói.

Đường Duyệt ra hiệu cô ấy nói tiếp.

- “Cho nên a, cô nên chủ động đưa ra từ hôn.”

Liễu Doanh nghiêm túc nói với cô:

- “Tôi thích anh ấy, tôi nhất định sẽ gả cho anh ấy, cho nên, cô tranh không lại tôi.”

- “Bác sĩ Liễu, người ta đều nói bác sĩ không tự chữa bệnh cho mình được, lời này thật đúng là không sai một chút nào.”

Đường Duyệt nói tiếp:

- “Bác sĩ Liễu, tôi cảm thấy, cô vẫn là nên đi khám một chút ở đây.”

Đường Duyệt khoa tay múa chân chỉ vào vị trí huyệt Thái Dương.
« Chương Trước