Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Chi Vườn Trường Nam Thần

Chương 46

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Thanh Nhiên! Ngươi mau nhìn diễn đàn trường học! Có người nói xấu ngươi này!" Mộ Dung Tử nhìn diễn đàn trường học sau đó quả thực tức giận! Là tên vương bát đản nào tạo tin đồn nhảm! Thật là để người ta không thể hiền lành mà!

Ngôn Thanh Nhiên nghe được Mộ Dung Tử nói sau đó kinh ngạc một chút, cảm thấy thực bình thường a, đời trước cô cũng bị bôi xấu cũng rất nhiều... Dù sao cô cũng không phải tiền, ai cũng không có khả năng đều thích cô a, tập mãi thành thói quen.

Cầm lấy điện thoại di động Mộ Dung Tử chậm rãi xem, sắc mặt càng ngày càng kém, đôi mắt càng ngày càng thâm, trong mắt gió bão bắt đầu nổi lên.

Thấy được Triệu Phàm phát cái tin tức đó cả người hoàn toàn nổi giận, đem điện thoại yên lặng trả lại cho Mộ Dung Tử, khóe miệng nhẹ nhàng vung lên một mạt cười, này cười nhượng rất nhiều người đánh cái rùng mình... Xung quanh không khí hạ xuống, cảm giác được khí áp càng ngày càng thấp, thẳng đến mau thở không nổi!

Ngôn Thanh Nhiên đứng lên đi ra phòng học, trong phòng học các học sinh thở dài một hơi, vừa rồi Ngôn Thanh Nhiên thật là đáng sợ! Hù chết cục cưng!

Mộ Dung Tử nhìn Ngôn Thanh Nhiên không nói được một lời đi ra ngoài trong mắt nổi lên lo lắng, Thanh Nhiên...

Lạc Chanh Manh cầm lấy trên di động nhìn trên diễn đàn sau đó cả người cũng là nổi giận, vương bát đản!

Ngôn Thanh Nhiên đi ra phòng học cửa ra vào, ha ha cười... Thực tốt, cái tên này không sợ chết đã khơi mào lửa giận của cô, hãy chuẩn bị nhận lấy những điều sắp xảy ra cho tốt đi.

Ngôn Thanh Nhiên đời trước bị người bôi xấu qua, lúc đầu cô cũng sẽ khó chịu cũng sẽ phẫn nộ, sau lại thành thói quen thì cảm thấy bình thường... Cảm thấy chẳng có gì lạ, nhân sinh không phải lúc nào cũng thuận lợi. Đời trước cha mẹ cùng đệ đệ cũng có người bôi xấu cô, mà chính mình cũng là cười mà qua, cũng không có cảm xúc quá lớn, bởi vì cha mẹ cùng đệ đệ cho tới bây giờ sẽ không có để ý cô quá nhiều.

Đời này người cô quan tâm chỉ có duy nhất Dương Y, bởi vì Dương Y là người mang cho cô ấm áp, là người bù đắp cho cô tình thương thiếu sót. Cũng là mụ mụ mà cô tôn kính, một nữ nhân kiên cường dịu dàng như vậy cư nhiên lại dạng người này tạt nước bẩn. Ngôn Thanh Nhiên thật là hận không thể đem cái kia người kia tứ mã phanh thây, mụ mụ của cô tốt như vậy mà bị người này bôi xấu!

Ngôn Thanh Nhiên đi tới phòng máy tính trong trường, bật máy tính lên, ngón tay gõ gõ trên phím, mở ra một trang web nhanh chóng tra ra cái IP địa chỉ máy, vừa vặn là nằm trong một tòa nhà, điều tra sâu thêm chút nữa, ha ha cười, Triệu Phàm ơi Triệu Phàm; thiên đường mở cửa ngươi không đi, địa ngục không mời mà lại xông vào đúng không?

Đơn giản tra ra cái địa chỉ đối với Ngôn Thanh Nhiên không có việc gì khó, dù sao Triệu phàm đối với cái loại này hoàn toàn không hiểu rõ, chỉ biết không phải là tên thật của mình là được. Không thể không nói Triệu phàm có đôi khi chính là tương đối giống thiểu năng trí tuệ, tự cho là đúng.

Ngôn Thanh Nhiên nhớ kỹ địa chỉ căn phòng đó, đi ra khỏi cửa, gọi chiếc taxi đi thẳng tới biệt thự của nhà Triệu Phàm.

Lần này Ngôn Thanh Nhiên xin thề nếu không đem Triệu Phàm đánh thành thiểu năng trí tuệ cô liền không họ Ngôn! Cho hắn mặt mũi sao? Khiến hắn kiêu ngạo sao? Thủ hạ bại tướng mà thôi. Đối mặt với sự tức giận bây giờ của cô, Ngôn Thanh Nhiên cho rằng Triệu Phàm sẽ nhảy nhót không được bao lâu.

Ngôn Thanh Nhiên nhẹ nhõm leo vào nhà Triệu phàm bằng bức tường sau nhà, phát hiện cửa sổ đang mở ra, đi vào. Lên lầu hai, sau đó dựa tai mỗi gian phòng nghe ngóng bên trong. Nhà Triệu Phàm rất lớn, bảo mẫu, còn có bọn nha đầu đều đang ở dưới tầng một, lầu hai thì không có ai.

Ngôn Thanh Nhiên thật cẩn thận tìm nơi ở Triệu Phàm. Lúc này nghe được một trận tiếng cười...

"Ngôn Thanh Nhiên a Ngôn Thanh Nhiên, lần này ta xem ngươi chết như thế nào, ha ha ha ha, ta thật là thông minh! Nghĩ ra được chiêu như thế, để xem ngươi còn dám tự xưng là nam thần nữa hay không" Triệu Phàm tiếng cười dữ tợn mà lại kiêu ngạo, do âm thanh cười quá lớn cho nên tiếng cửa mở ra cũng không nghe thấy.

"A, ngươi thực kiêu ngạo a?" Ngôn Thanh Nhiên đứng dựa ở khung cửa, cười như không cười liền như thế nhìn Triệu Phàm, giống như nhìn hắn đang nhảy nhót vở hài kịch.

"Ngươi... ngươi.. ngươi... như thế nào lại ở chỗ này!" Triệu Phàm nhìn đến Ngôn Thanh Nhiên lại càng hoảng sợ, hắn như thế nào lại ở chỗ này!

"Ngươi nói thử xem? Hả? Ta đến để trả nợ cho ngươi đây" Ngôn Thanh Nhiên nói xong liền đóng cửa, Triệu Phàm luống cuống! Hắn cảm nhận lửa giận của Ngôn Thanh Nhiên, khiến hắn không thở nổi!

"Ngươi.. ngươi... ngươi... muốn làm gì! Ta sẽ gọi người a! Ta sẽ la lên đó! Aaaa!" Triệu Phàm hoảng thần, bụm mặt, mặt bị Ngôn Thanh Nhiên hung hăng tát một cái rõ lớn.

"Như thế nào? Có can đảm làm nên sự việc kia mà không có gan nhận lấy lửa giận của ta?" Ngôn Thanh Nhiên nói xong cố sức một chân đá tới, Triệu Phàm tránh né không kịp bị đạp như chó nghịch bùn.

"Ngươi không cần quá đáng như vậy! A a aa, đừng đánh đừng đánh, ta sai rồi!" Triệu Phàm lúc đầu cho rằng Ngôn Thanh Nhiên sẽ không dám làm gì mình, không nghĩ tới Ngôn Thanh Nhiên lại đánh hắn đến nỗi này!

Toàn bộ gian phòng chỉ nghe thấy âm thanh phanh phanh phanh cùng với tiếng Triệu Phàm cầu xin tha thứ...

Gian phòng Triệu Phàm cách âm hiệu quả thật tốt, hoàn toàn không có người phát hiện chuyện hắn bị đánh.

Cuối cùng Triệu Phàm bị đánh mặt mũi bầm dập một phen, nước mũi một phen, nước mắt lã chã rơi xuống, sau đó lên mạng viết một bài xin lỗi Ngôn Thanh Nhiên... Thật là Ngôn Thanh Nhiên lần này đem người đánh đến sợ!

"Nếu như có lần sau, ngươi liền biết hậu quả rồi đó" Lời này lạnh đến mức rét thấu xương, nồng đậm cảm giác áp bách triều Triệu Phàm kéo tới, Triệu Phàm nhanh chóng gật đầu như gà mổ thóc... Hắn thật sự sợ Ngôn Thanh Nhiên rồi, thật sự là sợ rồi!

Ngôn Thanh Nhiên thoả mãn gật đầu sau đó chậm rãi leo ra bờ tường ngênh ngang đi.

Người khởi xướng chuyện này đã đăng bài xin lỗi, làm cho rất nhiều người đều chấn kinh rồi, người nọ là thiểu năng trí tuệ sao, đang bôi xấu tại sao lại xin lỗi? Nhưng mà càng nhiều người đều cảm thấy hiểu lầm Ngôn Thanh Nhiên cùng mụ mụ của cô. Không ít người đã bình luận xin lỗi, điều này làm cho Ngôn Thanh Nhiên thoả mãn, ân... Bạo lực là thứ giải quyết vấn đề tốt nhất.

Từ lần bị Ngôn Thanh Nhiên đánh một trận, sau đó cứ hễ Triệu Phàm nhìn thấy Ngôn Thanh Nhiên đều sẽ đi đường vòng hoặc là chạy, đừng đùa... Chạy chậm một chút hắn lại bị Ngôn Thanh Nhiên đánh một trận nữa thì làm sao bây giờ!!

- -- TA LÀ MỘT CÁI ĐƯỜNG RANH GIỚI ---

Ngày từng ngày trôi qua, rất nhanh người trong đoàn kịch tổ đã đến trường bắt tay vào quay trailer.

Ngày này trong trường, xuất hiện rất nhiều bạn học nữ trang điểm hoa hòe lộng lẫy, chỉ vì mong muốn trở thành một nhân vật phụ cũng tốt.

Kịch tổ tới không ít người, đạo diễn lựa chọn những góc quay tại sân trường, cùng lúc tiến hành lựa chọn diễn viên. Dù sao lần này cũng phải chọn nam nhân vật chính phải xứng đôi với nữ chính, không thể nào qua loa.

"Lần này ta nhất định sẽ đoạt được vai nữ chính cho mà xem" một vị bạn học lớn lên nhìn thực diễm lệ tự tin nói, dù sao gia đình nàng chỉ là cái nhà giàu mới nổi, cho nên muốn trở thành minh tinh cũng là chuyện thường.

Lời này nói ra khiến rất nhiều bạn học nữ đều cười một thoáng "Đừng đùa? Chỉ bằng ngươi?" Có người nhịn không được mở miệng cười nhạo.

"Trước khi nhận xét người khác thì nên nhìn lại bản thân mình" Ngôn Thanh Nhiên thản nhiên đi lên đến nhẹ bẫng một câu nói nhượng bạn học nữ nhóm đỏ mặt, cư nhiên là nam thần!!!

"Cái kia... Nam thần... Ta không phải cố ý..." Vị bạn học khi nãy còn cười nhạo người khác trong nháy mắt mặt đỏ tim đập nhanh, nhanh lên giải thích... Làm sao bây giờ, vạn nhất ấn tượng về mình trong lòng nam thần kém thì làm sao bây giờ!

"Được rồi" Ngôn Thanh Nhiên nói xong sau đó liền đi vào, lưu lại phía sau nhóm bạn học nữ tiếng thét chói tai!!!

"Ngôn Thanh Nhiên... Ngôn Thanh Nhiên..." Bạn học tướng mạo xinh đẹp thực cảm kích Ngôn Thanh Nhiên lên tiếng bênh vực chính mình, nàng nhất định sẽ biểu hiện thực tốt!

Ngôn Thanh Nhiên đi vào sau đó mới phát hiện người thật sự nhiều lắm, bạn học nữ đặc biệt nhiều, bạn học nam trái lại không có mấy người. Các nữ sinh đều cầm lấy hộp makeup vội vội vàng vàng trang điểm, cũng có đang luyện tập, còn có khẩn trương.

Lúc này nhân viên công tác chậm rãi đi ra, "Ngày hôm nay là tuyển nam nhân vật chính, mời các bạn học nam đến nhận số thứ tự biểu diễn" Nhân viên công tác nói xong sau đó đi tới một bên cầm lấy thẻ số thứ tự, tới phát cho các bạn học nam.

Ngôn Thanh Nhiên nhìn trong tay số thứ tự, số 6, tổng cộng có 10 nam bạn học đến thử diễn, trong đó có hai nam thần được xếp trong bảng đều ở chổ này...

Ngôn Thanh Nhiên là đứng nhất bảng nam thần, ngoài ra còn có một vị khác là thế thân của Triệu Phàm - Bình Thanh Dương, Bình Thanh Dương là một nam sinh khí chất, tướng mạo thanh tú cũng có không ít người ủng hộ.

Ngôn Thanh Nhiên nhìn nam sinh này sờ sờ cằm, xem ra là đối thủ a.

Lúc này đạo diễn nói chuyện, "Các học sinh, hoan nghênh tham gia thử vai vườn trường trailer. Lần này sẽ đặc biệt chọn ra nam nhân vật chính, chúng ta lần này đặc biệt mời đến nữ nhân vật chính cùng các bạn thử vai chung" Đạo diễn lời này nhượng có chút nam bạn học kích động, nữ nhân vật chính khẳng định là chính là nữ thần a!!

Nhóm bạn học nữ đều tò mò nữ nhân vật chính là người như thế nào.

Ngôn Thanh Nhiên một chút cũng không dao động, bởi vì đối với cô mà nói... Hơn phân nửa người ở giới giải trí cơ bản cô đều quen biết, tự nhiên cũng không tâm tình giống các bạn học khác.

"Tuyển thủ số một chuẩn bị đi" đạo diễn nói xong lời này sau tỏ ý phó đạo diễn đi mời nữ nhân vật chính đến. Phó đạo diễn hiểu ý đi ra ngoài, "Không nhìn thấy nàng a!" Phó đạo diễn chạy một vòng cũng không có thấy! Người này chạy đi đâu rồi!!

Nhanh lên cầm lấy điện thoại di động bấm gọi một dãy số, điện thoại bên kia vang vài tiếng sau đó vang lên một đạo giọng nam."Uy, tại sao ngươi còn chưa tới?" Phó đạo diễn ngữ khí phức tạp cực kỳ, aizz, không có biện pháp...

"Nàng đang bận một chút chuyện, một hồi liền đến, các ngươi bắt đầu trước đi." Nam nhân thanh âm kiêu căng nhượng phó đạo diễn cứng họng, còn chưa kịp nói thì đầu bên kia đã cúp điện thoại. Phó đạo diễn nhìn di động, thầm mắng một tiếng, ta khinh!

"Ta đã nói không muốn đi rồi, tại sao nhất định phải là ta, cái trường học kia thực phiền phức..." Nữ nhân kiều nị thanh âm truyền vào trong lỗ tai nam nhân, nam nhân lập tức vồ tới một phen ôm chặt toàn thân nữ nhân kia, tay vuốt ve tấm lưng bóng loãng của nàng.

"Ngoan, chịu khó một chút đi, dù sao đó là do Mặc gia đại tiểu thư yêu cầu..." Nam nhân hống nữ nhân, tay cũng bắt đầu không an phận sờ mó...

"Chán ghét, ngươi muốn làm gì... Không phải nói lập tức đi sao?" Nữ nhân làm nũng vỗ nhẹ l*иg ngực nam nhân, trên mặt phiếm hồng.

"Trước đó phải làm chính sự trước nha!" Nam nhân nói xong một phen đẩy ngã nữ nhân lên giường, gian phòng lại vang lên triền miên âm thanh "Nói! Ta lợi hại hay là hắn lợi hại!" Nam nhân không cam lòng tiếp tục hỏi, nữ nhân dùng hai chân kẹp chặt thắt lưng hắn, làm nũng nói "Đương nhiên là ngươi rồi, xú nam nhân kia làm sao có thể so sánh với ngươi được!" Nữ nhân nói lấy lòng nam nhân, làm hắn càng thêm ra sức.

Nữ nhân khuôn mặt ửng hồng, trong mắt dâʍ ɖu͙© không ngừng trào ra. Nếu như Ngôn Thanh Nhiên nghe được những lời này chắc chắn sẽ nôn thóc nôn tháo, bởi vì nữ nhân này chính là Thượng Quan Ngưng.

- --

Tác giả có lời muốn nói: đến a, lên sóng rồi a
« Chương TrướcChương Tiếp »