Chương 35: Khi khoác lác biến thành trò cười(1)

Editor: thohongmeomeo

Huyện Lệ Bắc chỉ là một huyện nhỏ, bao gồm thị xã Tiệm Nam thì còn lại tám huyện, có lẽ vì thị trường không đủ lớn, mãi cho đến năm 2015 đều không có Wal-Mart, Đại Nhuận Phát toàn bộ lợi nhuận đều tập trung vào loại hình kinh doanh siêu thị liên kết cỡ lớn.

Nói cách khác, đây là một cơ hội kinh doanh luôn đẻ ra tiền, một con gà đẻ trứng vàng nhiều năm không suy giảm, hơn nữa, còn có xu hướng khuyếch trương, lũng đoạn thị trường kinh doanh trong huyện.

Trong khoảng thời gian ngắn, suy nghĩ này làm Hứa Đình Sinh có chút kích động, nhưng nghĩ đến lời nói lúc trước của ba Hứa, trong nhà tổng cộng chỉ có hơn 3 vạn đồng, nhịp tim của anh ngay lập tức trở lại bình thường.

"Ba, ba nói thử xem một tòa nhà lớn như vậy, tầng dưới chót kinh doanh cái gì thì tốt?" Hứa Đình Sinh giả bộ lơ đãng hỏi.

Ba Hứa suy nghĩ một chút nói: "Ba không nghĩ ra được cái gì, ba cũng không thể xây lò gạch ở chỗ này được."

Hứa Đình Sinh cười cười: "Con cảm thấy mở một siêu thị lớn sẽ làm ăn rất tốt, mấy ngày nay, con ra ngoài nhìn thấy loại siêu thị tự do cỡ lớn, bên trong bán tất cả mọi thứ, khách hàng đẩy xe đi mua sắm, chọn đủ đồ vật thì đẩy xe tới cửa tính tiền, làm ăn vô cùng tốt, mấy quầy thu ngân đều hoạt động liên tục không hết việc, trong huyện chúng ta không có loại siêu thị lớn này, nếu có thể mở ra, nhất định sẽ rất nổi."

Ba Hứa nhìn cao ốc trước mặt, trong lòng đánh giá tính toán một chút, lắc đầu nói: "Kinh doanh như vậy cần rất nhiều tiền vốn, nhà chúng ta không thể làm nổi."

"Cũng đúng." Hứa Đình Sinh nghĩ nghĩ, không tiếp tục đề tài này nữa.

"Khó trách, tất cả mọi người đều nói, khó khăn nhất là nguồn vốn ban đầu." Hứa Đình Sinh có chút rầu rĩ, kiếp trước, mình không có hứng thú với việc chơi xổ số, nếu không thì bây giờ, có thể nhớ rõ được mấy dãy số, tốt biết bao nhiêu.

Ba Hứa Ba đưa Hứa Đình Sinh đến cổng trường học.

Trên đường từ cổng trường học đến phòng học ban 10, điều làm cho Hứa Đình Sinh có chút không hiểu, đó là ánh mắt của mọi người nhìn mình, cùng những lời xì xào bàn tán quá nhiều, nhiều đến nỗi làm anh nhớ lại tình cảnh mình đứng trên bục phát biểu làm kiểm điểm ngày đó.

Những ánh mắt này có bình thường, có đồng tình hoặc khó hiểu, lại có chút chế giễu và châm chọc.

Trên đường thậm chí có mấy người quen đi tới an ủi Hứa Đình Sinh: “Đừng nản lòng, vẫn còn thời gian, lần sau cố gắng hơn.”

Cũng có người bất đắc dĩ nói: “Đã sớm nói với cậu, có mục tiêu thì không cần lo lắng, cậu đó, đừng quá để ý, đừng quan tâm người khác nói gì, quan tâm bản thân mình là tốt rối, từ từ đi.”

"Nhìn tình hình này, không lẽ mình thi rớt rồi?" Hứa Đình Sinh hơi nghi ngờ một chút, theo suy đoán của mình, tiến vào top 20 hẳn là không thành vấn đề.

Hứa Đình Sinh đi vào phòng học, dưới sự chú ý của tất cả mọi người, ngồi xuống chỗ của mình, Hoàng Á Minh và Phó Thành với vẻ mặt áy náy cầm sấp bài thi đi tới.

“Thật xin lỗi, vì cậu phải phụ đạo cho hai chúng mình, kết quả lại đi xuống.” Hoàng Á Minh mặt ủ mày ê nói.

Hứa Đình Sinh nói: "Tình huống như thế nào? Đừng chỉ nói những lời như vậy, làm cho mình rất sốt ruột nha."

Phó Thành đem sấp bài thi trong tay để lên bàn của Hứa Đình Sinh.

Toán học, 62 điểm.

Hứa Đình Sinh có chút kích động, muốn lấy cục tẩy hình súc sắc trong người ra tẩy một cái, vận may này thực sự quá mức tưởng tượng.

Hứa Đình Sinh rất hài lòng, nhưng Hoàng Á Minh và Phó Thành không thấy như vậy, trong khái niện của bọn họ, Hứa Đình Sinh học Toán, cho dù không được tốt lắm, nhưng đi thi vẫn có thể đạt 90 điểm là chuyện bình thường, nhưng sau khi hai người họ phụ đạo, kết quả bây giờ lại rớt xuống 60 điểm, trong lòng hai người đều cảm thấy áy náy.

"Các cậu thì sao? Các cậu thi thế nào?" Hứa Đình Sinh hăng hái hỏi.

"128."

"134."

"Thi tốt như vậy?"

"Đúng vậy. . ."

Hai “thầy giáo” phụ đạo bản thân mình thì có tiến bộ, phụ đạo cho học sinh lại đi xuống, vì vậy mà càng thêm áy náy.

“Các môn thi khác thì sao?” Hứa Đình Sinh hỏi.

“Còn chưa có kết quả……”

Hai người giải thích một lúc, cuối cùng Hứa Đình Sinh đã hiểu rõ.

Bởi vì có liên quan đến dịch SARS, bài thi thử lần này không có đưa đến thành phố để thống nhất chấm, mà là trường học tự tiến hành tổ chức chấm, nhờ các giáo viên lớp 10, lớp 11 hỗ trợ.

Hứa Đình Sinh thấy qua rất nhiều lần chấm bài thi, biết thời gian cần thiết ở từng môn có sự chênh lệch rất lớn, chẳng hạn như bài thi môn lịch sử chấm rất chậm, nói ở một mức độ nào đó, bài thi môn ngữ văn, Toán học và địa lý là chấm xong nhanh nhất.

Lần này không có ngoại lệ, tổ Toán học và địa lý hoàn thành việc chấm bài thi trước nhất, nhưng bởi vì địa lý là ở bên trong văn tổng ba khoa, còn phải chờ kết quả chấm bài thi của hai tổ chính trị và lịch sử mới có thể công bố thành tích cùng một lúc, cho nên, trước mắt chỉ có bài thi Toán học được phát ra vào tối hôm qua.