Chương 42

Biện thị hít sâu một hơi rồi mới chậm rãi nói tiếp: "Thật ra ta đã sớm nghĩ tới ngày này rồi, từ hai năm trước ta đã biết sẽ có ngày nay... Chỉ là trong lòng ta vẫn ôm may mắn, thật không ngờ rằng... Ngày hôm nay vẫn phải tới, tới rồi... Tiết thế tử vừa chết thì ta đã đoán được cuối cùng nàng ấy cũng ra tay trả thù... Hu hu hu... Là ta có lỗi với nàng ấy, có lỗi với nàng ấy, có lỗi với Tứ công tử..."

Trong lòng Tân đại nhân giật thót một cái: "Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"

Biện thị nước mắt giàn giụa: "Hai năm trước, Tiết Tứ công tử Tiết Dịch Kham chết... Không phải chuyện ngoài ý muốn, mà là đang sống sờ sờ bị Tiết thế tử đánh chết..."

Theo lời Biện thị kể, cho dù Lục Mạc Ninh đã biết từ trước nhưng bàn tay bưng chén nhỏ của hắn vẫn không nhịn được siết chặt, vì dùng sức nên ngón tay trở nên trắng bệch, đôi mắt lạnh lùng đầy vẻ nghiêm nghị, chỉ là đã nhanh chóng bị giấu đi theo động tác buông mắt của hắn trong thoáng chốc.

Mấy phủ đệ hầu môn trong kinh thành đều có vài chuyện dơ bẩn, nhưng hành vi của tên Tiết thế tử này lại càng ghê tởm và độc ác.

Tiết thế tử vì được cưng chiều từ nhỏ nên bị Định Quốc công nuôi tới coi trời bằng vung, từ khi hắn ta hiểu việc đời thì tới làng chơi không ít, nhưng thanh lâu trong kinh thành cũng chỉ có bấy nhiêu, đợi Tiết thế tử chơi chán thì hắn ta bắt đầu để mắt tới nữ tử nhà lành. Chỉ riêng những người bị Định Quốc công đè xuống đã có hơn mười người, bởi vì Định Quốc công quyền thế ngập trời nên những nữ tử nhà lành bị cưỡng đoạt về đều im lặng chịu thiệt.

Có điều qua hồi lâu Tiết thế tử lại cảm thấy chán, bắt đầu để mắt tới mấy phụ nhân ở hậu trạch, mà hậu trạch phủ Định Quốc công có hai vị tiểu mỹ nhân nổi tiếng nhất, một chính là phu nhân tam công tử Biện thị đang ở đây; mà người còn lại chính là đích thiếu phu nhân duy nhất của tam phòng Lâm Tĩnh Di. Lâm Tĩnh Di là đích trưởng nữ của thị lang bộ Lễ chính tứ phẩm, là tiểu mỹ nhân nổi tiếng trong kinh thành, có điều ban đầu chỉ là bên ngoài đồn đại, hơn nữa từ nhỏ thì Lâm Tĩnh Di này đã được chỉ phúc vi hôn cho Tiết Dịch Kham của tam phòng Tiết gia nên không hay ra khỏi phủ. Có điều vì Lâm thị lang chấp chưởng bộ Lễ, cộng thêm Lâm gia lại là thư hương môn đệ nên từ nhỏ Lâm Tĩnh Di này đã được nuôi dạy khuôn phép, đoan trang phóng khoáng, cực kỳ hiền lương thục đức, là một mối hôn sự tốt.

Tiết Lương của tam phòng Tiết gia có quen biết với Lâm thị lang, từ nhỏ hai nhà đã chỉ phúc vi hôn, tuy rằng Tiết Lương là thương nhân nhưng không thể phủ nhận việc ông ta là người của phủ Định Quốc công, hôn sự này cũng môn đăng hộ đối.

Cộng thêm Lâm Tĩnh Di và Tiết Dịch Kham trai tài gái sắc, môn đăng hộ đối, lại là thanh mai trúc mã quen biết nhau từ nhỏ, vì vậy tình cảm của hai người vô cùng tốt. Lúc Biện thị được gả vào nhị phòng thì Lâm Tĩnh Di mới mười hai tuổi, còn chưa cập kê nên hiển nhiên cũng chưa gả vào.

Lúc Biện thị mới vào cửa đã bị Tiết thế tử để mắt tới, có điều khi ấy hắn ta không tiện ra tay, sau này cuối cùng cũng để Tiết thế tử chờ được cơ hội ép buộc cưỡng bức nàng ta. Biện thị vốn xuất thân từ cửa nhỏ nhà nghèo, bởi vì xinh đẹp lại thêm Tiết tam công tử thật lòng thích nàng ta nên mới không để ý dòng dõi mà cưới nàng ta về, thế nhưng chung quy Biện thị vẫn nhát gan, bị Tiết thế tử uy hϊếp một phen, vả lại không muốn để phu quân nhà mình biết nên liền nhịn xuống. Sau này nàng ta ba lần bốn lượt bị Tiết thế tử ép buộc nên càng lúc càng chết lặng, vì vậy cũng chấp nhận số phận.