Chương 8: Dị Năng Không Gian

Đây là một cái trạm xăng dầu nhỏ, hơn nữa lại ở trên đường cao tốc, Trác Nguyên nhìn ra phụ cận nhiều nhất chỉ trái phải khoảng mười tang thi, hẳn là đối phó thực dễ.

Hai tang thi vừa bị một búa của cậu đánh ngã bây giờ đang loạng choạng đứng lên, vươn ra móng tay dài nhọn sắc bén, miệng chảy nước miếng tanh hôi nhào về phía Trác Nguyên.

Chỉ thấy không khí quanh thân Trác Nguyên lưu động nhanh hơn, một cỗ lực lượng vô hình xé rách không gian, quay cuồng kêu gào vọt tới hai tang thi nửa người đều đã thiếu hụt, chảy ra thật nhiều máu đen. Tuy rằng Trác Nguyên hiện tại thực lực thực yếu, nhưng dựa vào kinh nghiệm chiến đấu cùng bản năng thân thể từ kiếp, làm cậu có thể phi thường nhanh chóng chuẩn xác sử dụng không gian nhận cắt trúng đầu tang thi.

Tang thi xung quanh ngửi được mùi vị ‘thức ăn’ , tất cả đều kêu gào quây lại. Trác Nguyên thuần thục điều khiển không gian nhận cắt đầu tang thi, cố đạt hiệu quả sử dụng ít dị năng mà gϊếŧ chết nhiều tang thi nhất. May mà những tang thi này cử động còn vô cùng cứng ngắc, Trác Nguyên thậm chí không cần di chuyển cũng có thể nhanh chóng gϊếŧ chết tất cả.

Dùng búa cẩn thận ở trong óc tang thi tìm kiếm, lại phát hiện ngay cả một nguyên tinh đều không có.



Trác Nguyên âm thầm thở dài, không biết là chính mình vận khí kém hay là lúc đầu bùng nổ tang thi trong đầu chưa có hình thành nguyên tinh? Từ trong không gian lấy ra xe Hummer, lưu lại xác tang thi đầy đất, Trác Nguyên một lần nữa hướng thành phố L xuất phát.

Bởi vì muốn bắt kịp thời gian, Trác Nguyên đem chân ga giẫm mạnh đi ngang qua vài khu nhà nhỏ, thừa dịp tang thi còn chưa phản ứng kịp cậu đã nhanh như chớp phóng đi. Tuy Chiếc Hummer quân dụng này có tính năng cực kỳ tốt, nhưng vẫn không chịu nổi tốc độ nhanh hết mã lực, suốt dọc đường đi lốp xe mài mòn mặt đất phát ra tiếng “xì xì".

Vì thế sau khi vào trạm thu phí thành phố L không bao lâu, Trác Nguyên liền gặp được phiền toái ―― năm người sống nghe được âm thanh ô tô đã chắn ở giữa đường, cản Trác Nguyên lại không cho cậu đi.

Năm người này có bốn nam nhân một nữ nhân, đều mặc quần áo lao động, mỗi người mặt xám mày tro, trên người không thiếu màu đen vết máu cùng chất nhầy, hơn nữa toàn bộ tay cầm xẻng hoặc gậy gỗ, xem ra là một đường chém gϊếŧ tang thi mà đến. Trác Nguyên phỏng đoán phụ cận hẳn là sửa đường hoặc là công trường xây dựng, những người này là công nhân ở đó.

Dẫn đầu là ông chú hơn năm mươi tuổi, khuôn mặt cương nghị hai mắt sáng ngời. Đứng phía sau hắn là hai người trẻ khoảng hai mươi, mặt mũi có rất nhiều chỗ tương đồng, hơn phân nửa là hai anh em. Hai người cảnh giác nhìn bốn phía, cơ thể tràn đầy sức mạnh. Một người đàn ông khác khoảng chừng ba sáu ba bảy tuổi mang mắt kính không gọng mặt mũi có chút nhã nhặn, ánh mắt gã sáng quắc đánh giá Trác Nguyên. Cô gái cuối cùng đứng xa hơn một chút, một tay cầm xẻng không ngừng thở dốc, nhìn có vẻ mệt mỏi hơn những người khác. Trác Nguyên đoán là nhất định có chỗ hơn người, nếu không cô gái nhìn qua có chút yếu ớt không thể gia nhập tiểu đội này được.