Chương 4

Ngón tay dài chọc chọc lên đống giấy, Ứng Dư có chút ưu sầu nói: "Vẽ con đường ngọc nữ thanh thuần mà cô không đi, hiện tại là không thể đào ra được một chút tin tức chính diện để tẩy trắng cho cô. Cô cho rằng chương trình của người ta nguyện ý muốn cô sao, nếu như không phải tôi tìm đến nhà tài trợ vừa rồi, thì cô cho rằng cô có thể vào?"

"Hứ, tôi không cần đi cầu xin ông ta." Ứng Doãn ngạo mạn nói, nghiêng đầu sang chỗ khác, ngụ ý của cô ta chính là đáng đời cô nha, ai bảo cô đi cầu xin. Để cô ta đi tham gia chương trình phải ngập trong bùn đất, chưa nói đến việc tự mình trải nghiệm, chỉ cần nhìn thấy người khác làm thì cô ta đã muốn phát điên rồi.

Những mà không nghĩ đến một chuyện, Ứng Doãn cũng hiểu rõ sự nghiệp của mình bị Ứng Dư nắm giữ, vẫn là người cha thân yêu của cô ta dặn dò, cô ta không thể ương bướng được. Tuy là không thích Ứng Dư, nhưng Ứng Doãn vẫn biết rõ năng lực của cô. Hai người nghệ sĩ nổi tiếng nhất công ty đều là do Ứng Dư đào tạo, một nam một nữ, dùng thời gian ba năm. Nữ chính là ảnh hậu Lý Dĩnh ngôi sao hạng A phái thực lực, sau khi danh tiếng quét sạch châu Á thì năm nay đã tiến vào vòng tròn Hollywood. Nam là Hà Nghĩa Nam siêu mẫu hàng đầu thế giới, được phương Tây ca tụng là "Gương mặt tiêu biểu của thời trang châu Á".

Cho nên nói, Ứng Doãn cũng không hoàn toàn bất mãn với sự sắp xếp của cha, chỉ là sự không phục chiếm đa số. Cô ta suy nghĩ, cố gắng bày ra vẻ mặt ôn hòa để thương lượng, nói: "Tham gia chương trình cũng được, dù sao cũng không phải là loại này, phải tìm thứ phù hợp với hình tượng của tôi."

Khóe miệng Ứng Dư nhướng lên, cười nói: "Phù hợp với hình tượng nào của cô? Ngang ngược vô lý hay là kệch cỡm kiểu cách? Tôi cố ý chọn chương trình như vậy để cô có cơ hội cho người xem lưu lại ấn tượng tốt về tính cách thân thiện và không câu nệ tiểu tiết, vậy thì không phải càng có nhiều chủ đề cho cô phỏng vấn và tham gia các chương trình khác sao?"

Nhìn thấy không có chỗ thương lượng, Ứng Doãn lại trở mặt về, nhướng đôi mắt lá liễu, nói: "Nói rõ ràng, không phải cô đã..."

Ứng Dư ngắt lời cô ta: "Hiện tại chỉ có hai lựa chọn, một là đi tham gia chương trình, sửa đổi tính tình đại tiểu thư của cô. Hai là ở nhà đợi tỉnh táo lại, bao giờ tỉnh ngộ được thì ra, tôi sẽ xem mà xử lý."

"Cô.."

Ứng Dư không để ý đến người đang tính giơ chân, gọi vào điện thoại riêng trên bàn: "Gọi Chu Châu vào đây." Sau đó cô lại tiến vào trạng thái làm việc, vừa xem tư liệu vừa nói: "Không có việc gì nữa thì đi ra ngoài đi, nghĩ kỹ để Lưu Thành tới báo cáo chuẩn bị một tiếng."

Lưu Thành là người đại diện của Ứng Doãn, tất cả mọi chuyện lớn nhỏ đều phải thông qua anh ta để báo cáo với Ứng Dư.

Ứng Doãn nói không nên lời, sắc mắt nghẹn lại càng khó coi hơn, đứng đấy trừng mắt. Cô ta có thể làm gì chứ, lại không có bản lĩnh kéo Ứng Dư từ trên vị trí đó xuống, hừ một tiếng cô ta lại bừng bừng lửa giận đi ra ngoài, lại vừa vặn đυ.ng phải Chu Châu vừa mở cửa đi vào, cô ta mặc kệ người tới mà mạnh mẽ đâm phải rồi đi ra ngoài, Chu Châu bị chèn tới khung cửa.

"Cái tính tình này của cô ta mà chị còn có thể nhịn được." Chu Châu xoa bả vai đi tới: "Không cần đoán, chắc chắn là không nguyện ý tham gia chương trình."

Ứng Dư cười khẽ: "Nguyện ý mới lạ."

Chu Châu quan sát sắc mặt của Ứng Dư, nói: "Chị hết lòng vì cô ta, chỉ sợ cô ta hiểu lầm thành một ý khác."

"Về tư về công tôi đều phải để bụng tới cô ta một chút, hiểu lầm thì hiểu lầm đi." Ứng Dư rộng lượng nói, từ đầu cô cũng không đặt trò đùa của trẻ con vào trong lòng.

Không để ý tới tính cách của Ứng Doãn, cô đúng là người có năng lực tiềm tàng, Chu Châu rất hiểu rõ ý của Ứng Dư, chỉ nói: "Chờ cô ta đứng lêи đỉиɦ cao trong cái vòng này thì có thể hiểu được sự sắp xếp của chị."

Ứng Dư dừng tay lại, ngẩng đầu nhếch môi nói: "Cô ta có thể hiểu được thì tốt rồi."

Chu Châu không đáp lại, chỉ nhún vai, cô cũng đã đi theo Ứng Dư hai năm, hiểu rõ quan hệ chị em hơn người ngoài. Cô luôn cảm thấy Ứng Doãn đặc biệt bài xích Ứng Dư, cũng không phải là do nguyên nhân cũ rích như chuyện của đời trước hay là tranh đoạt gia sản, mà là vấn đề cá nhân của cô ta. Cho dù Ứng Dư làm cái gì, Ứng Doãn đều sẽ phản bác và phản kháng vô điều kiện, giống như theo bản năng vật.

"Tôi vừa xem tư liệu mà cô đưa tới, Tiểu Tân này cảm giác con người cũng không tệ, tướng mạo cũng có đặc trưng, dành thời gian bồi dưỡng cô ấy đi." Ứng Dư chỉ vào một hình ảnh trong tư liệu: "Lý Dĩnh không còn gia hạn hợp đồng nữa, Ứng Doãn và những người kia cũng không có thành tựu, nắm chắc việc bồi dưỡng mấy người mới, đừng để đứt gãy."

Chu Châu hoàn hồn gật đầu, tiếp nhận tư liệu, nói: "Để tôi đi sắp xếp." Nói xong cô liền đi ra ngoài.

Ứng Dư tùy tiện cầm lấy một bản tư liệu trong đống văn kiện xếp chồng xem một chút, vô thức lẩm bẩm một tiếng: "Đỉnh cao?" Cô cụp mắt, khóe miệng cười cực nhẹ, khẽ nhả chữ nói: "Cô ta còn phải hiểu rõ, bò càng cao thì sẽ ngã càng thảm."

...

Cuộc hẹn hò tối nay chuyển sang tối mai, Ứng Dư lái xe về nhà nghỉ ngơi giống như thường ngày, cô ngoại trừ xã giao cần thiết thì rất ít khi đi ra ngoài tiêu khiển, cũng có thể đưa cô vào hàng ngũ trạch nữ. Xe lái vào bãi đỗ xe, Ứng Dư xuống xe vừa hay đυ.ng phải hai bảo an đang đi tuần tra, liền hàn huyên vài câu.

Nơi này không có gì khác biệt so với khu dân cư cao cấp, lại nổi tiếng vì hệ thống bảo an đầy đủ lại nghiêm khắc, bảo an tuần tra chưa từng gián đoạn, hộ gia đình và bảo an quen biết cũng rất bình thường. An toàn là một loại đặc sắc, thiết kế của phòng ốc lại là một loại đặc sắc lớn khác, nhìn từ xa giống như một tòa biệt thự thực ra lại là hai tòa nhà tổ hợp loft tụ lại với nhau, mà bố cục của hai tòa nhà hoàn toàn khác biệt, rất là mới lạ. Cho nên tất cả những người ở lại chỗ này đều là giới trẻ đủ mọi thành phần, xuất thân từ giới nghệ thuật là chiếm đa số.