Chương 1: Tin vui, bạn được tái sinh! Tin xấu, bạn sẽ bị gϊếŧ trong tương lai!

Một nhắc vài nhở nhỏ: Đừng nghĩ văn bản thành hiện thực, hãy nhớ thực hiện các biện pháp bảo vệ bản thân khi quan hệ tìиɧ ɖu͙© ngoài đời thực nhé!

-----chữ-----

Diệp Phong có lẽ là người đầu tiên trong lịch sử chết trên đường đến cuộc hẹn với súng.

Trước khi chết, suy nghĩ cuối cùng của cậu là: hôm nay nếu đến lúc cậu phải chết, cậu cũng có thể chết trên giường, hoặc chí ít cũng là quỷ phong lưu.

Nếu một chiếc xe tải lớn như vậy tông vào cậu, khuôn mặt tuấn tú của cậu sẽ bị đập tan nát mất, thật sự là rất đáng xấu hổ.

“Ding! Ding! Ding!” Tiếng nhắc nhở của hệ thống không ngừng vang lên.

Diệp Phong nhắm mắt lại, vô thức nhíu mày, tại sao không để cho cậu yên lặng một chút?

“Chúc mừng cậu đã có cơ hội được tái sinh, cậu chấp nhận sao?” Giọng nói giống như của một cô gái rất dễ thương.

Vô nghĩa, ai muốn chết nếu ngươi có thể sống? Đợi đã... tái sinh? !

Diệp Phong dùng sức mở to hai mắt, phát hiện mình không ở trong bệnh viện mà là ở một nơi có chút chói mắt, chung quanh không có gì,trên đầu chỉ có bầu trời xanh và cầu vồng mờ ảo trên bầu trời.

“Ta còn chưa chết? Ngươi là ai? Ở đây có gương sao?” Diệp Phong hỏi ba lần.

Cô gái đó không hề xuất hiện và bỏ qua hai câu hỏi đầu tiên, không khỏi thắc mắc: “Tại sao cậu lại muốn có một chiếc gương?”

Diệp Phong sờ sờ mặt của mình, “Đương nhiên là để xem mặt có biến dạng gì không. Sau khi bị xe tải đυ.ng ta không phải đυ.ng mặt trước sao?”

“...”

Bên kia im lặng một lúc rồi bắt đầu chậm rãi trả lời hàng loạt câu hỏi của cậu.

“Ở thế giới trước đây ngươi sống, Diệp Phong đã chết, nhưng ngươi đã được hệ thống tái sinh của chúng ta lựa chọn và có thể tiếp tục sống. Ta là người phụ trách hệ thống Luân Hồi, cứ gọi ta là Tiểu Phàm, không có gương ở đây, nhưng tôi có thể cho cậu thấy cậu trông như thế nào. “

Lời vừa dứt, thứ gì đó giống như một màn ảnh hiện ra trước mặt Diệp Phong, cậu nhìn vào trong thì thấy một khuôn mặt nguyên vẹn, vẫn đẹp trai quyến rũ như vậy, làn da còn đẹp hơn trước.

Sau khi một tảng đá trong lòng rơi xuống, cậu bắt đầu tiêu hóa thông tin vừa nghe được.

Hệ thống Luân Hồi? Nghe có vẻ không giống điều gì tích cực và lành mạnh, nhưng bất quá thì anh ấy cũng không phải là một người tích cực và khỏe mạnh.

“Tiểu Phàm…?” Diệp Phong ngập ngừng hét lên.

“Tôi ở đây.” Giọng của Tiểu Phàm rất ngọt ngào, nhưng Diệp Phong là một người thuần gay 24K nên cậu không cảm thấy gì.

“ Ngươi nên giải thích cặn kẽ cho tôi biết về hệ thống của mình, tôi sẽ làm gì sau khi được ngươi lựa chọn? Làm thế nào để tôi có thể tiếp tục sống?”

Diệp Phong nói xong, phát hiện màn ảnh trước mặt vẫn chưa biến mất, hắn dựng tóc gáy trước màn hình.

“Được rồi,” Tiểu Phàm nói với giọng có chút phấn khích,

“Chúng tôi có nhiều chi nhánh trong hệ thống Luân Hồi, và mỗi chi nhánh đều có một người phụ trách chịu trách nhiệm chọn người tái sinh. Tôi là người phụ trách chi nhánh Lσạи ɭυâи, và Tôi đã chọn bạn.”

Trước khi Diệp Phong kịp hỏi tại sao mình lại được chọn, Tiểu Phàm đã nói,

“Nếu cậu muốn sống sót với sự trợ giúp của hệ thống, cậu phải đáp ứng các yêu cầu của hệ thống. Đúng như tên gọi, các yêu cầu của hệ thống của chúng tôi là Lσạи ɭυâи.”

“...” Diệp Phong muốn phàn nàn về hệ thống này, nhưng bây giờ lại có một câu hỏi quan trọng hơn, “Ta sợ sẽ làm ngươi thất vọng, ta là một ngôi sao cô đơn, ta không có người thân có thể để cho ta thực hành loại sự tình này.”

“ Người trọng sinh, xin hãy yên tâm. Nếu cậu chọn chấp nhận, hệ thống sẽ sắp xếp để cậu đi vào một thế giới khác. Sau khi công lượt hoàn thành, cậu sẽ tự động tiến vào thế giới tiếp theo. Từng cái thân phận của cậu ở mỗi thế giới là khác nhau. Nói vậy cậu có hiểu không?”

“Hiểu rồi ... Có nghĩa là muốn sống thì phải đến gặp người mà ngươi đã gửi vào cho ta. Nghe có vẻ hay ho, nhưng tôi là gay, không thể bắt buộc tôi làm với phụ nữ được. Cho tôi đàn ông được không? “

“Là người chịu trách nhiệm, tất nhiên tôi biết rằng cậu là người đồng tính, vì vậy tôi sẽ không ép buộc cậu quan hệ tìиɧ ɖu͙© với một người phụ nữ,” Tiểu Phàm nói, “nhưng những gì tôi đã sắp xếp cho cậu là luôn luôn là thụ của thế giới. , có nghĩa là cậu không cần phải suy nghĩ về vấn đề ai trên. Trong mọi thế giới, bạn là sẽ người bị đè. “

Gì? !

Diệp Phong hoãn loạn, mấy năm nay cậu vẫn là một người trong sạch trong việc “chơi hoa”, cậu vẫn là thuần túy 1, bây giờ ngươi muốn để cho cậu làm thụ?

Diệp Phong vốn không giãy dụa khi nghe về Lσạи ɭυâи, giờ cũng muốn đấu tranh cho bản thân một chút.

“Tôi có thể thay đổi là tổng công thế giới không?”

“Không.” Tiểu Phàm từ chối.

“Nếu ta không chấp nhận tổng chịu* thế giới thì sao?”(* thụ)

“Vậy thì cậu chỉ có thể tìm chết.” Ngọt ngào tuyệt sắc.

Diệp Phong từ bỏ, quên đi, không phải là bị đυ. sao, nghĩ đến Tiểu thụ lúc trước bị hắn làm cho khóc thét dưới chân, xem ra cũng khá thoải mái ... Rốt cuộc sống không có gì quan trọng.

“Cái kia… cho ta hỏi tại sao ngươi lại chọn ta?” Diệp Phong tự coi mình không phải cao nhân, ngoại trừ khuôn mặt được gọi là chói mắt của Nữ Oa, xem ra chẳng thu được gì.

“Bởi vì ngươi đẹp.”

Có cần thiết phải là vì lý do hời hợt như vậy không?

Dường như có thể nhìn thấu nội tâm của Diệp Phong, Tiêu Phàm nói tiếp:

“Nhưng tôi không phải là người hời hợt, tôi chọn cậu chủ yếu là vì muốn xem những bức ảnh chất lượng cao vạn người mê bị đè bởi đồng tính nam. Đàn ông với đủ sắc thái, và nghĩ thôi cũng phấn khích. “

“...”

Đm ,Người phụ trách này thực sự là một cô gái hủ nữ a, còn là một hủ nữ có sở thích ác độc!

“Hướng dẫn người hôm nay mới làm quen ở đây. Người trọng sinh có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào nếu cậu có điều không rõ. Hãy nghỉ ngơi thật tốt và chuẩn bị sẵn sàng. Cậu sẽ bước vào thế giới thứ nhất sau mười lăm phút nữa. Chúc may mắn!”

Chúc may mắn em gái của mày! Đây là chuyển từ chủ động sang bị động đó! Hắn chỉ có mười lăm phút để tiêu hóa, Diệp Phong có ba phút để thương tiếc cúc huyệt của mình.