Chương 8: Bắt Đầu Kiếm Tiền 4

So với trong thôn thì trong huyện cũng không thiếu tiền.

Hái nấm xong, Trình Dao lại phát hiện ra rất nhiều loại thảo dược quý hiếm trên núi, cô hái một ít bỏ vào ba lô, sau đó không dừng lại nữa mà bước nhanh chân hơn về hướng huyện.

Thôn Đông Trì giáp với huyện, chỉ cách nhau khoảng 10 km, vì vậy những người dân sống gần đó đều chọn cách mang những đặc sản nhà mình không ăn hết ra chợ huyện để bán.

Quãng đường 10 km này ở đời sau chỉ cần lái xe 10 phút là đến, nhưng ở thời đại "thông tin toàn dựa vào tiếng hét, giao thông toàn dựa vào đi bộ" này thì đi bộ mất khoảng một tiếng rưỡi.

Mười một giờ sáng.

Trình Dao cuối cùng cũng đến được trung tâm CBD của huyện.

Một huyện nhỏ cấp mười tám tuyến năm 98, không thể nói là phồn hoa, nhưng bước chân của thời đại cũng chậm rãi phát triển, đường phố rất náo nhiệt.

Không có người cúi đầu chơi điện thoại di động ở khắp mọi nơi, trên khuôn mặt của mọi người đều tràn đầy hy vọng đối với tương lai.

Cùng với làn sóng công nhân nghỉ việc hàng loạt, đây cũng là thời kỳ kinh doanh tốt nhất, rất nhiều ông lớn trong giới thương mại đời sau đều bắt đầu phát triển từ thời đại này.

Ví dụ như ông lớn QQ Penguin nổi tiếng thành lập công ty vào năm 1998.



Alibaba Taobao thành lập năm 1999.

Đã sống lại một đời, Trình Dao phải nắm bắt cơ hội và thời cuộc tốt nhất này, theo kịp làn sóng thời đại để bù đắp cho tất cả những hối tiếc của kiếp trước.

Trình Dao đến chợ tìm tạm một vị trí, sau đó lấy hết xiên thịt dê nướng và nấm bụng dê trong ba lô ra.

Giữa dòng người qua lại, xiên thịt dê nướng và nấm bụng dê tươi mới của Trình Dao nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người.

"Cô gái nhỏ, nấm bụng dê này bao nhiêu tiền một cân?"

Mặc dù Trình Dao chưa từng kinh doanh, nhưng có kinh nghiệm của kiếp trước nên cô biết cách nắm bắt tâm lý, lập tức cười nói: "Chị có mắt nhìn thật đấy, đây là nấm bụng dê dại em vừa hái, tươi lắm, nấu canh hay xào rau đều được! Sáu đồng một cân, chị xinh đẹp thế này nên em tính cho chị năm đồng một cân thôi nhé."

Người hỏi là một phụ nữ trẻ ngoài ba mươi, nghe Trình Dao gọi một tiếng chị liền nở hoa trong lòng, lại nghe Trình Dao khen mình đẹp, lập tức nói: "Được, vậy bán cho chị hai cân.”

Trình Dao ra ngoài vội vàng, hơn nữa cũng không biết mình sẽ tìm thấy gì ở trên núi nên ngoài chiếc gùi ra thì không mang theo gì cả, nhưng vì trông cô xinh đẹp, miệng lại dẻo nên đã nhanh chóng mượn được cân của bà cụ bán hoa quả bên cạnh.

Thời đại này không có cân điện tử.

Vì vậy mọi người đều sử dụng cân móc cổ xưa.