Chương 27: Quá hưng phấn !

Từ Quốc Quân một bàn tay vuốt ve tóc cô: “Về sau chúng ta hảo hảo sinh hoạt, những gì có thể bỏ qua, chúng ta cứ cho qua đi.” Dư Man dùng mặt cọ cọ Từ Quốc Quân gương mặt. Dư Man phía trước liền không nhận thức được, ở Dư gia làm trâu làm ngựa, cuối cùng được cái gì ?. Từ Quốc Quân hôn môi cô: “Chúng ta cùng nhau nỗ lực.” Dư Man nhiệt tình cùng hắn hôn ở bên nhau, đối tương lai có càng nhiều chờ đợi. Giống như tại đây một khắc, bọn họ tâm cùng tâm mới hoàn toàn buộc chặt ở bên nhau. “Bà xã, làm nào.” Dư Man rất phối hợp, Từ Quốc Quân nhìn bóng dáng sau lưng cô, dươиɠ ѵậŧ một chút cắm vào tiểu huyệt. “Ách!!” Không khắc chế chính mình, toàn căn dươиɠ ѵậŧ cắm đi lên. “A, ách, nhẹ điểm, cầu ông xã.”

Dươиɠ ѵậŧ đỉnh hoa tâm liên tiếp làm cô rùng mình, rất nhiều lần Dư Man đều cảm nhận được vui sướиɠ. Thân thể mềm như bông, có chút chống đỡ không được hắn mãnh liệt va chạm. Từ Quốc Quân thở hồng hộc, rút ra dươиɠ ѵậŧ đem thân thể cô nâng lên. Tư thế nam trên nữ dưới làm Dư Man dễ chịu một ít, chỉ cần không phải quá mức mãnh liệt va chạm, qυყ đầυ sẽ không cắm tới cửa tử ©υиɠ. Bạch bạch bạch thanh âm liên tục vang lên, tinh hoàn chụp đánh ở cô cúc huyệt Dâʍ ɖị©ɧ cuồn cuộn không ngừng trào ra, Từ Quốc Quân hưng phấn hô hấp đều tăng thêm. “Dâʍ đãиɠ, anh tưởng cắm chết em, quá mẹ nó thoải mái.” Dư Man kiều suyễn, một đôi vυ" loạn hoảng: “Đến đây đi, bị anh chơi chết em cũng cam tâm tình nguyện.”

Cô nguyện ý, Từ Quốc Nhân không còn gì luyến tiếc! “Bà xã, anh muốn bắn.” Hôm nay như nào cư nhiên nửa giờ liền bắn tinh. Đậm đặc tϊиɧ ɖϊ©h͙ tưới vào trong cở thể Dư Man, Dư Man gắt gao ôm hắn bả vai a một tiếng. ”mẹ nó, quá hưng phấn. “ Dư Man có thể cảm thụ ra hắn hưng phấn, con ngựa bị đứt dây cương giồng nhau mà lộng hành. Vệ sinh sạch sẽ, hai người ôm nhau. “Tiểu yêu tinh, càng ngày càng da^ʍ, sớm muộn gì đều đem anh làm cho tinh tẫn nhân vong.” “Chán chết anh, không cho anh làm liền ầm ĩ, em phối hợp anh lại nói như vậy,vậy nên làm như nào a?” Từ Quốc Quân cười hắc hắc: “Là anh đùa giỡn, đừng tức giận, bà xã.” Gần nhất Dư Man tính đều mềm, Từ Quốc Quân vẫn không quên chính mình bà xã tính tình như nào. Dư Man bĩu môi: “Tắt đèn.” Từ Quốc Quân tắt đèn, Dư Man hà hơi: “Ngủ, ngày mai muốn dậy sớm.” “Anh sáng mai lên làm cơm sáng.” Dư Man gật đầu, vốn dĩ đều mệt rã rời, nghe hắn nói xong tinh thần tỉnh táo. “Em hỏi anh, phía trước vì sao không như vậy cần mẫn?” Từ Quốc Quân: “Em cả ngày không về nhà, anh làm vì ai ? Nói nữa, anh làm em có thể cho anh sắc mặt tốt sao? Còn không phải cùng anh lải nhải!” Lời này Dư Man liền không phục: “Từ Quốc Quân, anh nói chuyện không có lương tâm, mỗi lần cãi nhau đều là em làm sai? Chẳng lẽ anh liền không có một chút sai sao? Hở tí liền đưa ra sắc mặt xấu, thế tại sao em phải tốt với anh cơ chứ?”