Chương 6: Ép Hôn

Editor: Cafe26

Trong nhà có khách sao?

Kiều Uyển Uyển cau mày, vừa định đi vào trong đã nghe thấy một giọng nữ khoa trương từ phòng chính: “Ai yo, tôi nói Kiều Uyển Uyển nhà anh, thật là may mắn! Sau khi gả vào nhà Vương Lai Phúc, không phải lo lắng về thức ăn và quần áo ...”

Vương Lai Phúc?

Kiều Uyển Uyển bước vào trrong nhà chính.

Vương Lai Phúc không phải là bạo chúa trong thôn sao?

Kiều Uyển Uyển nhìn lại trong nhà chính, nhìn thấy bà mối trong làng, đang ngồi nói chuyện nước bọt bay tung tóe với chị dâu của cô.

Đây là bà mối thay Vương Lai Phúc đến cửa nói chuyện mai mối, muốn cưới cô?

Nếu như nói gả cho Tống Duyên Minh là hố lửa, thì gả cho Vương Lai Phúc là địa ngục!

Trong nguyên văn, sau khi Vương Lai Phúc sau khi theo đuổi cơ thể ban đầu không thành công, lấy hoa khôi làng bên cạnh, Triệu Linh Chi.

Kết hôn chưa được mấy năm, Triệu Linh Chi bị nhà Vương Lai Phúc làm cho chết đột ngột.



Trên thực té, hai người vợ trước của Vương Lai Phúc bị ông ta ngược đãi chết thảm, nhưng ông ta nói với bên ngoài là họ sức khỏe không tốt nên bệnh chết.

Vương Lai Phúc là bạo chúa trong làng, nên không ai điều tra kỹ lưỡng, hơn nữa Vương Lai Phúc đưa số tiền lớn cho nhà mẹ họ để bịt miệng, nên càng không ai truy cứu nữa.

Kiều Uyển Uyển cảm thấy lạnh sống lưng khi nghĩ về điều đó, cô bước nhanh vào nhà chính, hướng bà mối và chị dâu đang nói chuyện lớn giọng nói: “Tôi không gả!”

Cô đột nhiên xuất hiện rống lên như vậy, bà mối và chị dâu đang nói chuyện choáng váng.

Bà mối xụ mắt, liếc mắt một cách khinh thường, nhọt lớn trên khóe miệng cũng được kéo lên.

Chị dâu Lý Thúy Lan vội vàng nói: “Bà yên tâm, tôi nhanh tiền biếu của nhà họ Vương, việc này đã định như vậy! Bà đi bận việc trước”.

“Vậy được”. Bà mối đứng dậy, cao cao tại thượng nói rằng: “Nhà họ Vương đây là nhà rất giàu, nhà cô muốn bám vào, không biết là nhà các người may mắn tu mấy kiếp”.

Lý Thúy Lan cười tiếp lời: “Đúng vậy, đúng vậy, bà yên tâm, đúng thời gian, bà cố gắng gọi họ đến, đóng dâu qua cửa là được”. Lúc đó cô ta tiễn bà mối ra cửa.

“Có câu nói của chị dâu, thì....”

“Đợi chút!” Kiều Uyển Uyển không đợi bà mối nói xong, thái độ biểu đạt lạnh lùng, “Tôi chưa đồng ý gả”.

“Hôn nhân từ xưa đến nay giữa bà mối, sinh mệnh của cha mẹ! Cha mẹ ngươi không ở đây, ta là chị dâu của ngươi, chị dâu chính là mẹ ngươi! Ta đã nhận tiền lễ, cô không gả cũng phải gả!” Lý Thúy Lan ép người.