Chương 36: Trò Chuyện

Chu Quảng An rất hoan nghênh khi thấy có người tự nguyện tham gia vào.

Hiện tại trong ký túc xá chỉ có ba người bọn họ, nhìn vào hai người này thì họ không ghét An Tiểu Sơn cho lắm, vì vậy có thể bắt đầu từ bọn họ trước.

"An Tiểu Sơn cũng vậy, mỗi ngày chỉ có một biểu cảm đó thôi." Chu Quảng An nói.

Hùng Phúc Lai ngồi bên cạnh tiểu đội trưởng, nói: "Lúc trước tôi còn từng đặt cược với Liêm Hữu Tài, tôi nói đứa nhỏ này chắc chắn là đang giả vờ, đợi cho đến khi Phó Ma Quỷ bắt đầu hành hạ cậu ta, cậu ta nhất định sẽ phơi bày sự giả dối, nhưng không ngờ tôi tất nhiên lại thua! ”

Khóe miệng Chu Quảng An giật giật, nhìn về phía Liêm Hữu Tài, các cậu đã từng đánh cược như vậy sao?

Liêm Hữu Tài nhìn thẳng vào Hùng Phúc Lai, thật sự là cái miệng trọc lóc cái gì cũng có thể nói ra ngoài.

Thật sự không ngờ đấy, Liêm Hữu Tài nhún vai.

Người ta thường nói đưa tay không đánh người mặt cười, nhưng mà đứa nhỏ kia ngày nào cũng có khuôn mặt lạnh lùng, không biểu lộ cảm xúc, vừa nhìn liền không dễ tiếp xúc, thể lực yếu như vậy, lại còn hại cả tiểu đội bị Phó Ma Quỷ phạt, tất nhiên mọi người đều có ý kiến với cậu ta.

Nhưng gần đây, Liêm Hữu Tài nhìn vào khuôn mặt đó, dù cậu ta có đổ mồ hôi nhiều hơn nữa, sắc mặt tái nhợt như thế nào, đều không có gì thay đổi, ngược lại đôi mắt của cậu ta rất sáng, lộ ra một cảm giác kiên nghị và quyết tâm.

Một, hai lần thì không sao, sau một thời gian dài, Liêm Hữu Tài mới biết An Tiểu Sơn có tính cách như vậy, thậm chí cậu còn nghi ngờ đứa nhỏ kia có phải bị liệt mặt hay không.

Hùng Phúc Lai nói: “Đứa nhỏ đó tiến bộ khá nhanh, thật là khâm phục, vì cậu ta có thể kiên trì dưới tay Phó Ma Quỷ, chỉ là tính cách lạnh lùng của cậu ta thật sự không được ai yêu thích.”

Chu Quảng An vỗ nhẹ vào đầu, tính cách của An Tiểu Sơn thật là phiền phức, nếu cậu không chủ động đi nói chuyện với cậu ta, thì cậu ta chắc chắn sẽ không chủ động tìm cậu nói chuyện.

“Tôi chỉ hy vọng rằng các cậu có thể đoàn kết lại, còn chưa tới hai tháng nữa, các cậu sẽ kết thúc kỳ huấn luyện tân binh, sau đó là vòng kiểm tra cho ba đại đội, và chín tiểu đội. Các cậu có biết ý nghĩa của cuộc kiểm tra này không?”

Liêm Hữu Tài và Hùng Phúc Lai nhìn nhau.



“Các cậu đều là binh sĩ giỏi, chắc chắn đều muốn vào tiểu đội trinh sát, nhưng liệu ba đại đội của tiểu đội trinh sát có dễ vào không? Trình độ hiện tại của các cậu, không ai có thể đạt được yêu cầu!” Chu Quảng An nói.

Những lời này cậu ta đã sớm nói, thường thì chỉ được nói khi đã qua nửa thời gian của giai tân binh, nhưng bây giờ là để đảm bảo rằng họ có thể đoàn kết lại với nhau, vì vậy Chu Quảng An mới nói trước.

Liêm Hữu Tài ngồi thấp xuống bên cạnh Chu Quảng An và mỉm cười nói: “Tiểu đội trưởng, mau nói cho chúng tôi biết tình hình như thế nào? ”

Chu Quảng An tức giận trừng mắt nhìn cậu ta một cái, "Cút đi, đến lúc đó tôi sẽ nói cho cậu biết.”

Liêm Hữu Tài mỉm cười và nói: “ Tiểu đội trưởng, nếu nói cho tôi biết nhiều hơn, tôi sẽ giúp tiểu đội trưởng hòa giải mâu thuẫn? ”

Chu Quảng An liếc cậu ta một cái: "Có thể thành công được không?”

“Tôi đảm bảo sẽ thành công.” Liêm Hữu Tài cam đoan.

"Được, trước hết hãy tạo mối quan hệ tốt với An Tiểu Sơn, rồi tôi sẽ nói cho cậu biết." Chu Quảng An cười cợt.

Liêm Hữu Tài trong lòng rất tò mò, khi nghe thấy những lời đó, thật sự là thất vọng khi thấy Chu Quảng An không chịu nói, cậu ta chỉ có thể gây sự chú ý với An Tiểu Sơn.

Người này có chút lạnh lùng, nhưng cũng không phải không thể tiếp xúc được, Phần lớn những người như vậy thích được người khác tôn trọng, Liêm Hữu Tài cảm thấy cậu ta có thể bắt đầu từ phương diện này.

Nếu như trước đây An Tiểu Sơn muốn được tôn trọng thì cũng không được tôn trọng, hiện tại đã khác, những nỗ lực trong thời gian gần đây đã được công nhận, này bị người ta khẳng định, cậu ta chắc chắn sẽ vui mừng.

“Tôi sẽ tìm một cơ hội để cho hai cậu ở riêng, loại cơ hội này quả thật không dễ tìm, vì cơ bản cậu ta đều ở một mình.”

"Trong khoảng thời gian này biểu hiện không tệ nha." Liêm Hữu Tài nhìn An Vân Sam đang rửa mặt bên hồ, cười đưa qua một điếu thuốc.