Chương 38: Tôi Dạy Cậu Kỹ Năng

Sau khi nhận thấy anh chàng này không thực sự lạnh lùng, Liêm Hữu Tài đảo mắt và nói: "Thật ra tôi có một việc muốn nhờ cậu giúp đỡ.”

"Việc gì vậy?"

Liêm Hữu Tài nhìn xung quanh, đưa tay kéo cổ tay An Vân Sam, bị cô khéo léo tránh né, lúc đó cô ấy không để ý, vì trong đầu đang suy nghĩ việc gì đấy, vẫy vẫy tay với cô, hai người cùng đi đến bên kia, lúc này mới hạ giọng mở miệng.

"Cậu có biết bài kiểm tra trước đó ở Hạ Liên không”? Liêm Hữu Tài biết rằng cậu ta chắc chắn không biết, nên cậu mới hỏi.

Quả nhiên An Vân Sam lắc đầu.

Liêm Hữu Tài thấp giọng nói: "Lần kiểm tra này đối với tân binh rất quan trọng, tiểu đội tiêu biểu của chúng ta chắc chắn sẽ vào đội trinh sát, nếu biểu hiện tốt, có thể sẽ được chú ý. Chỉ cần một chỉ huy trong đội tình báo nói một câu, kết hợp với kết quả kiểm tra không tồi, sẽ dễ dàng để vào trong hơn ."

Nhiều người cạnh tranh như vậy, khẳng định vẫn phải phân ra mạnh yếu.

An Vân Sam hiểu rõ gật gật đầu, chắc chắn không phải tân binh bình thường có thể đi vào được đội trinh sát.

Liêm Hữu Tài đến gần An Vân Sam, ngửi được mùi hương nhẹ nhàng của xà bông, trong trẻo và tươi mát, khiến cậu ta ngỡ ngàng một chút trước khi nói tiếp: "Tôi cùng tiểu đội trưởng đánh cược, đánh cược sẽ thiết lập mối quan hệ tốt với cậu, nếu tôi thắng, tiểu đội trưởng sẽ tiết lộ với tôi một ít tin tức, thế nào? Chúng ta làm việc cùng nhau? ”

Nếu là trước kia, An Vân Sam sẽ bị cuốn hút, nhưng hiện tại thì không.



Với thân phận hiện tại của cô, càng đi lên cao, nguy hiểm càng tăng, không như làm nhiệm vụ một cách chân thành, cô nên tìm hiểu thế giới này trước rồi mới nghĩ đến những thứ khác.

"Được."

Không bị cuốn hút không có nghĩa là không tìm hiểu, việc hiểu biết nhiều hơn không có hại cho cô.

Liêm Hữu Tài thấy An Vân Sam đồng ý nhanh chóng như vậy, nụ cười hiện lên trên môi anh và anh đặt tay lên vai cô, "Thực ra cậu cũng không tồi."

Vừa nói xong, tay cậu ta đã bị An Vân Sam vỗ xuống.

Thấy cô không nói một lời liền đi về, Liêm Hữu Tài sờ sờ mũi: "Tính tình ít nhiều vẫn có chút lạnh lùng. ”

Cậu đi nhanh vài bước, đi tới bên cạnh An Vân Sam, cậu so với An Vân Sam cao hơn phân nửa cái đầu, khi nói chuyện không muốn để cho người khác nghe được, còn phải cúi đầu xuống một chút.

Như vậy, trong mắt người khác, quan hệ giữa họ thật sự tốt.

"Nghe nói Phó Ác Ma còn muốn tăng thêm cường độ cho cậu?" Liêm Hữu tài hỏi.

"Ừ." Tiếng nói lạnh lùng của An Vân Sam vang lên, đôi mắt quyến rũ dễ làm người khác sa ngã nhìn thẳng về phía trước, thỉnh thoảng chớp mắt, lông mi lướt lên và xuống.



Một cử chỉ đơn giản, khi cô ấy làm lại khác hoàn toàn so với những người khác.

"Hừ, để tôi nói nói cho cậu biết, nếu cậu là con gái, nhất định sẽ khiến tất cả mọi người mê mẩn!" Liêm Hữu Tài bày tỏ cảm xúc của mình, không cần nói đến dung mạo ra sao, chỉ là đôi mắt kia, liền cảm giác nhìn một lần đều không thoát ra được phải bước vào.

An Vân Sam dừng lại, nghiêng mắt nhìn về phía cậu ta, sau đó xác định rằng cậu ta chỉ đang xúc động mà nhìn đi chỗ khác.

Cô ấy không nói gì, và để duy trì mối quan hệ tốt với cô ấy, Liêm Hữu Tài phải liên tục tìm chủ đề để nói.

"Nếu cậu chỉ tập trung vào rèn luyện thể lực, có thể cậu sẽ bỏ qua kỹ năng chiến đấu. Nếu cậu vẫn còn đủ sức, tôi có thể dạy cho cậu. Coi đó như một lời cảm ơn."

Nghe nói điều này, An Vân Sam có phản ứng, "Có thể sao? ”

Liêm Hữu Tài thấy vui mừng, khi có phản ứng như vậy.

"Cái này có cái gì không thể, sự đoàn kết giữa những người đồng đội, tất nhiên cũng phải xem cậu có đủ năng lực hay không, cuối cùng thì lượng huấn luyện đó đối với cậu có phần khắc nghiệt."

An Vân Sam suy nghĩ một chút, cô cũng không phải thật sự muốn học kỹ thuật đánh nhau, kỹ thuật đánh nhau của cô không cần ai dạy, cô là muốn quen thuộc với những động tác đó.

"Vậy thì đa tạ.”