Chương 50.2

Chẳng bao lâu sau những người nổi tiếng được hưởng lợi từ Trịnh Viễn Siêu đã thấy hối hận. Thậm chí mỗi khi đăng một bài đăng trên WeYan thì lượng like và comment đều đang giảm xuống có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Đám người hâm mộ kết thành đội hô hào dưới bình luận bảo họ mau chuyển sang Chân Ngôn, khiến họ sinh ra cảm giác khủng hoảng.

Trịnh Viễn Siêu đã từng sử dụng WeYan để hạ bệ một số thương hiệu điện thoại, bành trướng đến mức ông ta còn cho rằng có thể dùng WeYan để đấu với Bộ Não. Tuy nhiên, trên thực tế đã nói cho ông ta biết, khi đối mặt với công nghệ đỉnh cao vượt thời đại có thể thay đổi toàn bộ thế giới thì một phần mềm chẳng là cái thá gì cả, có thể bị thay thế bất cứ lúc nào. Ngay cả đối với những siêu sao được hàng trăm triệu người hâm mộ chú ý thì trước sức mạnh này, sự nổi tiếng từng một thời hô mưa gọi gió trên mạng của họ cũng chỉ là châu chấu đá xe, không đáng nhắc tới.

Mặc dù Trịnh Viễn Siêu không muốn cúi đầu, nhưng thực tế bắt ông ta phải cúi đầu. Ông ta phải yêu cầu bộ phận kỹ thuật dỡ bỏ lệnh cấm đối với Bộ Não, cho phép Bộ Não lưu trữ WeYan vào cửa hàng app để người dùng có thể tải xuống.

Tuy nhiên...

"Sếp..." Sắc mặt giám đốc bộ phận kỹ thuật không được tốt lắm, trong lòng ưu sầu suy nghĩ, đã đến lúc phải chuyển sang sông việc mới rồi: “Bên phía Bộ Não đã cấm truy cập vào ứng dụng của chúng ta." Không biết công ty Chân Ngôn vừa ra đã nổi này có đang tuyển lập trình viên không?

Nói cách khác, Bộ Não đã từ chối cho phép ứng dụng WeYan xuất hiện trên giao diện của nó.

Lúc này Trịnh Viễn Siêu đột nhiên cảm thấy kinh hãi, nền đất dưới chân như sụp đỗ, hai chân mềm nhũn, đặt mông ngồi xuống ghế, sắc mặt xám xịt.

Không còn có cái gọi là tự tôn của ông lớn nữa, Trịnh Viễn Siêu gọi điện cho điện tử Rainbow, bị cúp máy rất nhiều lần, cuối cùng ông ta còn đích thân đến điện tử Rainbow, thu hút rất nhiều phóng viên.

"Tôi đã gọi cho Bạc tổng nhiều lần rồi nhưng Bạc tổng không nghe. Tối biết tôi sai rồi. Tôi muốn cầu xin cô ấy cho tôi một con đường sống. Tôi chỉ là một kẻ nhà quê, đi được đến hôm nay không dễ dàng gì, mẹ già của tôi còn ở trong viện dưỡng lão, tôi không dám để cho bà ấy biết..." Trịnh Viễn Siêu bật khóc trước ống kính, đầu tóc bù xù, quần áo xuề xòa, nhìn qua rất đáng thương.

Là ông chủ của WeYan nên đương nhiên Trịnh Viễn Siêu là một người giỏi sử dụng sức mạnh của ngôn ngữ, ông ta cũng biết mọi người dễ bị ảnh hưởng thế nào, vì vậy mới muốn dùng điều này để tác động đến Bạc Dĩ Nhu.

Nhưng ông ta đã quên, trong tay ông ta hiện giờ chẳng còn cái quyền không chế dư luận nữa rồi.

Trâu lớn kể chuyện V: “Trịnh chó bắt đầu khổ nhụ kế rồi kìa. Để đếm lại xem những năm gần đây Trịnh chó đã làm những chuyện gì khiến nhân thần đều phải phẫn nộ nhé, xem vì sao mọi người đều vứt bỏ ông ta."

[Video]

Tin nóng hôm nay V: “Trong thế gian này mọi chuyện đều có luân hồi, ông chủ lớn ngày xưa bây giờ lại đi than khóc lóc nói mình hối hận, sớm biết như thế sao lúc trước còn làm."

[Video]

Cả rổ tin hóng V: “Không bị đánh thì không biết đau, cuối cùng tổng giám đốc của WeYan cũng biết đau rồi. Điểm lại mười tội lỗi kinh khủng nhất khi WeYan thống trị internet trong một thập kỷ qua."

[Video]

...

...

...

Những đoạn video đó đã điểm lại những sự kiện lớn gây phẫn nộ dư luận trong mấy năm qua, mọi người xem xong đều cảm thấy tức phát điên, chỉ muốn xé xác Trịnh Viễn Siêu ra. Sau đó lại xem đoạn video làm bộ đau khổ của ông ta, họ chỉ muốn nhổ một bãi nước bọt vào mặt người này, thấy ông ta giả vờ quá kinh tởm, chẳng có một chút thương cảm nào.

"Có bao nhiêu nhân vật nổi tiếng xuất thân từ nông thôn có tinh thần chính nghĩa, đóng góp rất nhiều cho xã hội, còn ông chỉ là một kẻ rác rưởi hám tiền, nuốt công sức mồ hôi xương máu của người ta vào đầy cái bụng mình."

"Định nói mình xuất thân từ nông thôn để mọi người chú ý tới, rồi để công chúng ghét bỏ xuất thân danh gia vọng tộc của Nữ vương? Mơ tưởng!"

"Cút cút cút."

Cuối cùng Trịnh Viễn SIêu cũng đã được nếm trải sức mạnh của dư luận mà ông ta đã từng rất tự hào. Lần này ông ta lại chính là người phải gánh chịu. Ông ta nhờ Tần Dịch Thanh giúp đỡ nhưng sao Tần Dịch Thanh có thể giúp đỡ được nữa? Bây giờ đối phương chỉ muốn phủi sạch quan hệ với ông ta, không muốn bị ông ta liên lụy thôi. Tần Dịch Thanh chỉ cho Trịnh Viễn Siêu địa chỉ nhà họ Bạc để ông ta tự đến nhà cầu xin Bạc Dĩ Nhu.

Trịnh Viễn Siêu đi tới, sau đó thấy Văn Ngạn Lâm đến nhò họ Bạc để đón người. Hóa ra ông chính là ông chủ của công ty Chân Ngôn khiến mọi người trong giới hết sức tò mò trong thời gian gần đây.

Vào lúc đó mặt đất lung lay dưới chân Trịnh Viễn Siêu cuối cùng cũng sụp đỗ, ồn ta biết mình đã xong đời rồi. Cuộc đời này, ông ta vĩnh viễn không bao giờ quên ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông bị ông ta ép đến mức tự tử vài lần đó. Quân tử báo thù mười năm không muộn, Văn Ngạn Lâm đã thật sự đến báo thù rồi.

...

Văn Ngạn Lâm đến họ Bạc đón người nhưng không phải đón Bạc Dĩ Nhu mà là đón Bạc Lị.

Bởi vì Bạc Lị muốn tạo bất ngờ cho Bạc Dĩ Nhu nên không thông báo cho cô. Khi đó là vào buổi tối, Bạc Dĩ Như và Hạng Điềm đã trở về nhà.

Vừa ăn tối xong, Bạc Dĩ Nhu Vẫn đang ngồi trên ghế trong phòng ăn, dùng Bộ Não đễ lướt web.

Hàng Điềm rửa bát xong đi ra rồi "phịch" một cái, anh đặt trước mặt cô một bát thủy tinh đựng hoa quả đã cắt sẵn, quay đầu lại bắt đầu lau sàn nhà. Mặc dây chuyền ngọc lục bảo trên người anh thỉnh thoảng lóe lên ánh sáng, thu hút sự chú ý của Bạc Dĩ Nhu.

Sự chú ý của cô chuyển từ mạng sang Hạng Điềm. Anh