Chương 16:

Chương 16:

Đổng Ninh gật đầu, nhàn nhạt nở nụ cười:

- Em yên tâm, anh đã quyết định rồi.’

Đổng Hiên cũng hiểu được tính cách của Đổng Ninh cho nên cũng thở phào nhẹ nhõm hẳn, nếu anh đã đưa ra quyết định chắc chắn sẽ rất khó thay đổi, tựa như khi vừa nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn Đổng Ninh khi quyết định kết hôn với Hoắc Tư , cho dù y sững sờ thế nào anh cũng vui vẻ mà làm theo ý mình .

Giương mắt nhìn vẽ mặt xanh xao của Đổng Ninh, Đổng Hiên rất muốn đưa tay sờ nhẹ nhưng vẫn không dám, cuối cùng chỉ có thể kìm xuống mong muốn này mà ôn nhu hỏi thăm người anh mình yêu thương nhất.

- Anh ổn không?’

Đổng Ninh ngẩn người hồi lâu mới ý thức được Đổng Hiên đang hỏi chuyện mình, cậu lắc đầu nói:

- ‘Em yên tâm, anh không sao.’

Bởi vì nhà hàng mới mở đấy cách không xa nhà cậu, cho nên bọn họ đi không lâu đã đến nơi, sau khi tìm được chỗ đỗ xe, Đổng Hiên quen thuộc dẫn Đổng Ninh đi đến đại sảnh.

Lúc này là thời gian dùng cơm trưa, cho nên bên trong ồn ào tiếng người nói chuyện, tuy nhiên Đổng Hiên cũng không có ý định dẫn Đổng Ninh ngồi ăn ở đây, mà trực tiếp đưa cậu đến phòng đặc trước. Dù gì anh của y cũng là một diễn viên nổi tiếng a.

Trước đây Đổng Ninh cùng Hoắc Tư dùng cơm cũng đến phòng đặt riêng. Lúc này một nữ nhân viên phục vụ mặc đồng phục bước đến cung kính hỏi thăm bọn họ.

Đổng Hiên đưa mắt nhìn nữ nhân viên, ngăn cản nữ nhân viên mở miệng, nói: ‘

- Tôi đã đặt phòng trước.

Nhận được câu nói của y, nữ nhân viên lập tức duỗi tay xuống mời bọn họ:

-‘Mời hai vị đi theo lối này.’

Thế nên Đổng Ninh không còn muốn nói gì nữa chỉ theo chân Đổng Hiên vào phòng.

Rất khác nhà hàng khác, phòng riêng của nhà hàng này rất nho nhã lịch sự, ngày cả nội thất cũng được thiết kế tinh xảo nổi bật, nhưng không có xa hoa phù phiếm mà mang hương vị cổ xưa, ngòi trong đó thưởng thức một ly trà thơm ngát có cảm tưởng như xuyên thời gian về quá khứ.

Nói nữ nhân viên đứng ở ngoài, trong lúc chờ đợi món ăn được bưng lên Đổng Hiên đưa cho Đổng Ninh một mảnh giấy:

-‘Đây là tài khoản cùng mật mã. Em biết chuyện này anh giấu diếm Hoắc Tư , nhưng vẫn phải đưa mảnh giấy này cho anh, nhớ kĩ đi. Đừng giữ lại nó xem xon thì đốt bỏ.

Đổng Ninh rũ mắt xuống đem dữ liệu ghi trên mảnh giấy nhớ kĩ càng rồi đem trả lại cho Đổng Hiên vừa nhận lại mảnh giấy y đã châm lửa đốt ngay, chỉ một vài giây trôi qua, toàn bộ hóa thành tro bụi rơi xuống mặt đất.