Chương 8:

Chương 8:

Nhìn vẻ mặt Hoắc Tư chăm chú nói “nhớ em” với mình, Đổng Ninh nhất thời có chút ngẩn ra, nghi hoặc trong lòng càng thêm nặng nề. Tại sau con người này nữa năm nữa lại không còn giống như vậy chứ? Rõ là lúc này vẫn ôn nhu như vậy? Tại sao kại thay đổi? Nếu như không phải trải qua nhiều chuyện đau thương, còn tưởng rằng nam nhân này yêu mình đến tận đáy lòng, ngay cả chuyện công ty cũng có thể bỏ đi được. Lẽ nào…trí nhớ của cậu có vấn đề?

Có lẽ thuốc đã có công hiệu, cậu chỉ cảm thấy não choáng váng từng trận, mồ hôi trên người cũng ra rất nhiều. Đổng Ninh nhắm mắt lại không thèm chú ý đến lời nói của Hoắc Tư , dưới tình huống này cậu không còn tinh lực đối phó với hắn nữa.

Nhìn Đổng Ninh đi ngủ lần thứ hai, tâm Hoắc Tư khẽ động hôn lên trán cậu một cái. Có lẽ do uống thuốc mà cậu sinh ra ảo tưởng này? ! Khi Đổng Ninh tỉnh lại cậu thấy cơ thể ra mồ hôi rất nhiều, cũng bởi mồ hôi vã ra nhiều mà áo bệnh nhân dính sát vào người khiến cậu thực sự khó chịu. Đang chuẩn bị kêu hộ tá đưa vào nhà tắm, để cậu tự mình tắm rửa một phen,lại phát hiện Hoắc Tư đang ngồi kế bên giường mình .

Lúc này Hoắc Tư đang ngồi xem báo cáo của công ty, nhận thấy động tĩnh từ Đổng Ninh hắn liền buông ngay văn kiện.

- Em khó chụi phải không?” [ Hoắc Tư]

Nhìn vẻ mặt quan tâm săn sóc của Hoắc Tư , trong ngực Đổng Ninh không khỏi nổi lên phiền muộn, nếu như hắn vẫn giống như bốn năm trước, cậu sẽ không áp lực như vậy. Thế nhưng hết lần này đến lần khác không như mong muốn, Hoắc Tư vẫn quan tâm cậu hơn như bốn năm trước. Không được! Đổng Ninh dùng móng tay cái thật mạnh vào lòng bàn tay mình, không thể vì sự quan tâm nhất thời của Hoắc Tư mà quên mất đau đớn hắn gây ra cho mình trong quá khứ, kiếp trước hắn yêu đương cùng cậu, kết hôn cùng cậu cuối cùng lại phản bội cậu. Đổng Ninh cậu sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra lần nữa.

Bình tĩnh thu lại thần sắc, Đổng Ninh nhàn nhạt nở ra nụ cười:

- Không! Em không sao. [ Đổng Ninh]

Thanh âm khàn khàn yếu ớt không khỏi khiến Hoắc Tư nhíu mày, đỡ Đổng Ninh nằm xuống giường. Hắn lập tức bưng đến một bát cháo nóng hổi còn bốc khói:

-“Cháo vẫn còn nóng, anh đút cho em ăn.”[ Hoắc Tư]..

Hoắc Tư đưa một thìa cháo lên thổi thổi đến trước mặt cậu, đáy mắt Đổng Ninh có chút phức tạp, cậu chứng nghĩ người này là toàn bộ thế giới của mình, nhưng đến thời khắc khó khăn nhất lại lừa dối cậu đến khi gần chết đi mới chấp nhận hắn ta chỉ là lừa dối bản thân ngu dốt của mình.

=>>Ngày mai mình ra hai chương lúc 6h sáng mọi người nhớ đón đọc nha 😘😘.