Chương 2: Hôn ước từ bé

Edit: Haan

Sau khi rửa chén xong, Lý Tình trở vào nhà mặc bộ quần áo rách rưới mà cô không thích.

Mặc dù điều kiện gia đình cũng không khá giả lắm, nhưng ba Lý mẹ Lý thật sự rất cưng chiều Lý Tình, mỗi ba tháng đều cho Lý Tình mua thêm hai bộ quần áo mới, nhưng mà kiếp trước Lý Tình vẫn còn ghét bỏ, cô mặc quần áo còn chưa cũ đã cảm thấy mặc chán không thích nữa, mẹ Lý liền lấy mặc, mặc rách thì vá lại.

Trước kia Lý Tình luôn cảm thấy rất ghét bỏ mẹ Lý mặc quần áo cô không cần, hiện tại mới hiểu được, đó là tình thương của mẹ, cô có được tình thương vĩ đại nhất thế giới của ba mẹ, thế nhưng kiếp trước cô không biết quý trọng cùng biết ơn mà còn chọc giận bọn họ.

Lần này, cô sẽ không bao giờ như thế.

Lý Tình yên lặng lau khô nước mắt ở khóe mắt, mặc quần áo tử tế ra khỏi phòng, chủ động cằm cái cuốc đặt sau cửa lên.

Mẹ Lý vừa đi cho heo cho ăn trở về nhìn

thấy Lý Tình rõ ràng là ngây ngẩn cả người, “Tình nhi, con làm gì vậy? Mau thả cái cuốc xuống.”

Lý Tình cười một cái với mẹ Lý, nhưng trong mắt càng nhiều hơn chính là áy náy, cô nói: “Mẹ, con đã lớn như vậy, cũng nên làm chút chuyện vì cả nhà, những năm này vất vả cho mẹ và ba rồi. Hiện tại con đã trưởng thành, nên là con hiếu kính hai người.”

Một lời này của Lý Tình làm cho mẹ Lý lệ nóng doanh tròng, trong mắt bà hàm chứa nước mắt, cười rất vui mừng: “Tình nhi nhà ta đã trưởng thành, biết đau lòng cho chúng ta rồi.”

Lý Tình thả cái cuốc xuống đi qua ôm mẹ Lý, hai mẹ con đều yên lặng không nói chuyện, một hồi lâu mẹ Lý mới vỗ vỗ lưng Lý Tình, “Mau thay lại quần áo đi thôi, trong nhà cũng không cần con làm việc gì, chỉ cần con hiểu chuyện là được rồi. Nghe lời, ngoan.”

Lý Tình nhìn đôi tay mềm mại của mình một chút, nhớ tới đôi tay già nua mọc đầy vết chai đời trước, lắc đầu, “Mẹ, không đâu con có thể học, mẹ để con đi cùng đi, con sẽ không gây phiền toái cho hai người đâu.”

Mẹ Lý nắm lấy tay Lý Tình vỗ vỗ, “Con bị bệnh mới khỏe, thân thể còn yếu nghỉ ngơi thêm mấy ngày đi, đến lúc đó con muốn đi đâu mẹ cũng không ngăn cản con.”

Nói vậy Lý Tình liền bị mẹ Lý đẩy vào trong phòng.

Lý Tình vô cùng không nguyện ý nói: “Mẹ, bệnh của con đã tốt lắm rồi, mẹ để con đi theo mẹ đi mà.”

Mẹ Lý: “Không được.”

Lý Tình: “Mẹ.”

Mẹ Lý lại lật quần áo Lý Tình ra, “Mau thay lại quần áo, trên người con đều quần áo bẩn cũ. Nghe lời.”

Cuối cùng Lý Tình vẫn không thể nào đi theo ra ngoài.

Cô biết hiện tại cô đột nhiên thay đổi sẽ gây hoài nghi, nhưng cô thật sự muốn làm chút chuyện, nếu không lương tâm cô sẽ không an ổn.

Lý Tình ở nhà yên lặng dọn dẹp sân, giặt quần áo bẩn trong nhà, lại cõng cái gùi ra ngoài cắt xong cỏ heo.

Một loạt động tác này hấp dẫn ánh mắt của người trong thôn người đều dồn về phía cô, cũng đang thảo luận sao Lý gia đại tiểu thư đột nhiên hiểu chuyện rồi?

Ba Lý mẹ Lý trên đường từ ruộng về nhà gặp người khác, gặp được bọn bọn người ta đều nói con gái của bọn họ giống biến thành người khác, hiểu chuyện rồi, không chỉ ra bờ sông giặt quần áo còn biết lên núi cắt heo cỏ.

Ba Lý mẹ Lý nghe được thì trong lòng run sợ mộ cái, con gái của bọn họ chỗ nào làm qua những việc này, bờ sông nguy hiểm như vậy, vạn nhất rơi xuống thì làm sao bây giờ? Còn có mùa này trên núi rắn rết nhiều như vậy, vạn nhất bị rắn cắn thì làm sao bây giờ?

Mẹ Lý vốn cho là con gái chỉ nói mà thôi, không nghĩ tới là hiểu chuyện thật rồi, trong lòng cũng có một chút vui mừng, nhưng càng nhiều hơn chính là đau lòng, bảo bối bà một mực nâng trong lòng bàn tay, sao có thể làm những việc này?

Ba Lý mẹ Lý liếc nhau một cái liền vội vã về đến nhà, thời điểm bọn họ vừa về đến trong nhà Lý Tình đang vo gạo, cô vốn muốn ra ruộng hái chút thức ăn đấy, thế nhưng ra cửa lại phát hiện cô không biết ruộng nhà mình ở chỗ nào, đành phải trở về vo gạo.

Lý Tình nghe được trong sân truyền đến tiếng động, ngẩng đầu hô to: “Ba mẹ, hai người đã trở về.”

Ba Lý gật nhẹ đầu: “Ừm, đã trở về.”

Mẹ Lý nhìn thấy Lý Tình đỏ bừng còn có vết cắt bị thương thì đau lòng một trận, “Con đứa nhỏ này, để con ở nhà đợi thật tốt, ai bảo con ra ngoài giặt quần áo cắt cỏ heo hả? Nhìn tay con bị thương này, có đau hay không?”

Lý Tình cười cười, “Mẹ, không bị thương.”

Mẹ Lý cầm khăn qua cho Lý Tình lau khô tay, sau đó nói: “Con đi rót chén nước cho ba con đi.”

“Dạ.” Lý Tình cũng biết chuyện mình làm hôm nay đối với mọi người mà nói là quá mức khác thường, cô biết ba mẹ chắc sẽ không hoài nghi cô, thế nhưng cô vẫn không thể nói ra những chuyện kia.

Ngược lại cô bưng một chén nước qua cho ba Lý, “Ba, uống nước đi.”

Ba Lý nhận lấy nước uống một ngụm, cười đến cởi mở vui vẻ, đây là lần đầu tiên con gái bảo bối của ông bưng nước cho ông đó, “Nước con gái bưng quả nhiên là ngọt.”

Lý Tình yên lặng ở một bên cũng cười.

Cứ như thế hai tháng trôi qua, trong mắt người ngoài Lý Tình từng ngày từng ngày thay đổi, trở nên ngoan ngoãn nghe lời lại hiểu chuyện rồi.

Hiện tại dường như ba Lý mẹ Lý cũng thích ứng với đứa con gái hiểu chuyện chịu khó này, chỉ có đôi khi ban đêm cảm khái một chút trước kia quả là không quan tâm đến con gái.

Bởi vì Lý Tình trở nên nhu thuận hiểu chuyện, đời này ngược lại ó rất nhiều người mai mối, bất quá ba Lý mẹ Lý cũng không coi trọng, bọn họ còn băn khoăn trước kia nói chuyện thông gia từ bé với người ta.

Phải thấy Tình nhi lập tức sẽ đến hai mươi, cũng nên tìm thời gian đi hỏi một chút rồi.