Chương 15

Trừng phạt.

Oanh Oanh nghĩ, bây giờ tuy cô chỉ còn thực lực ở kỳ luyện khí nhưng gϊếŧ chết thôn dân ở đây cũng không phải chuyện khó.

Nhưng mà, thời đại mới này cũng có luật pháp?

Hình như không thể gϊếŧ người bừa bãi, ít nhất là không được công khai.

Oanh Oanh suy nghĩ một lúc, đã có chủ ý.

Tô Nghi cũng cuối cùng cũng hoàn hồn, cô ấy kêu lên một tiếng, đẩy Oanh Oanh ra khỏi sân: "Cô gái nhỏ, cô mau chạy đi, chạy đến trấn là có thể được cứu rồi."

Nhưng đã quá muộn, trên con đường nhỏ bên ngoài có rất nhiều thôn dân kéo đến, người đi đầu chính là người đàn ông đã mua Oanh Oanh hôm qua, còn có cả người phụ nữ đã bán Oanh Oanh, bà ta thấy Oanh Oanh thì có vẻ rất vui mừng, chỉ vào Oanh Oanh rồi quay sang nói với người đàn ông bên cạnh: "Tôi đã nói rồi, cô gái này chắc chắn không chạy thoát được, không phải sao, cô ta đã quay lại rồi, vậy là đã tìm được người rồi, tôi sẽ đi ngay đây."

Những thôn dân đi theo sau đều không lên tiếng, coi như đã ngầm đồng ý.

Người phụ nữ cũng thở phào nhẹ nhõm, không khỏi thầm nghĩ, may mà là một đứa ngốc, chạy ra ngoài rồi lại chạy về, có thể kiếm số tiền này được rồi.

Tô Nghi tái mét mặt , đầy vẻ tuyệt vọng.

Oanh Oanh lặng lẽ nắm lấy tay Tô Nghi, tay Tô Nghi thô ráp đầy vết chai, Oanh Oanh nhìn tướng mạo của cô ấy, biết rằng gia cảnh của cô ấy hẳn là không tệ nhưng lại bị bắt cóc đến một nơi như thế này, ngày ngày bị đánh mắng, làm việc đồng áng, hầu hạ cả nhà.

Tô Nghi nhìn thấy những thôn dân đang đến gần, cười khổ một tiếng, một cô gái xinh đẹp như vậy cũng có thể rơi vào tay lũ sói lang này sao?

Đại Dũng là người xông lên đầu tiên, hắn ta là một gã trai chưa vợ trong thôn, đã ba mươi tuổi, vì xấu xí nên vẫn chưa lấy được vợ, đành nhờ người mai mối tìm mua vợ.

Khi nhìn thấy Oanh Oanh, hắn ta cảm thấy mình đã nhặt được của hời, cho dù Oanh Oanh là một đứa ngốc cũng không sao, hắn ta chỉ nghĩ rằng miễn là cô không học theo những người vợ khác trong thôn bỏ trốn thì hắn ta sẽ không đánh cô, sẽ đối xử tốt với cô.

Nhưng không ngờ rằng chưa kịp đưa đứa ngốc này về nhà thì cô đã bỏ trốn.

Đại Dũng mặt mày dữ tợn đi tới, đã nghĩ đến việc về nhà sẽ trừng trị đứa nhỏ ngốc này thế nào.

Hắn ta tiến lên, muốn bắt lấy Oanh Oanh.

Oanh Oanh nhìn bàn tay thô ráp xấu xí đưa tới, hơi nhíu mày, tay phải buông thõng xuống nhẹ nhàng kết ấn, một luồng sát khí bay về phía Đại Dũng, xâm nhập vào thần đình của hắn.

Thần đình là huyệt đạo quan trọng nhất trên cơ thể con người, nằm trên ấn đường, chính giữa đường chân tóc, là nơi chứa tinh thần của chủ nhân.