Chương 10

“Tuy gả qua bình thường sẽ không có chồng ở bên cạnh nhưng không cần lo ăn không lo uống, so với những tên đàn ông khác cả ngày ở nhà lại để cho vợ đi làm nuôi ăn thì tốt hơn nhiều. Cha mẹ nhà họ Tưởng nghe nói cũng không phải người khắc nghiệt, anh chị cũng đều hiền lành, em cả rốt cuộc có chỗ nào không hài lòng?"

"Em gái lớn đọc nhiều, anh nghe nói người đọc sách đều suy nghĩ nhiều chuyện cùng chúng ta nghĩ không giống nhau." Giản Thiết Đống kỳ thật cũng không rõ trả lời.

Nếu nói lý do là không muốn, thì mấy năm trước lúc em cả mười bảy mười tám tuổi sao lại không thấy cô nháo không muốn? Cố tình đến bây giờ sắp kết hôn mới ầm ĩ không gả.

Triệu Tú Cúc nhịn không được bĩu môi: "Em chỉ muốn nói em gái lớn đúng là đã bị mẹ chiều đến hư hỏng rồi, thân ở trong phúc lại không biết phúc, không biết cái gì mới là tốt, anh nói xem trong lòng em ấy có phải vẫn còn nhớ đến người kia hay không?"

Triệu Tú Cúc bỗng nhiên nói một câu như vậy, Giản Thiết Đống trong lúc nhất thời một mảnh rối loạn không hiểu, cái gì mà còn nhớ người kia? Người kia là người nào?



Ngẩn người một hồi lâu, Giản Thiết Đống mới bình tĩnh lại mà hỏi vợ mình: "Vợ em đang nói cái gì thế? ”

"Anh không biết sao?" Triệu Tú Cúc kỳ quái liếc anh một cái, bất quá chuyện này cũng không có gì là không thể nói với chồng.

Triệu Tú Cúc ngồi dậy một chút, dựa vào gối đầu nói: "Chính là mấy năm trước, khi đó em còn chưa gả đến nhà các anh không phải có mấy thanh niên trí thức về nông thôn sao, một nhóm người trí thức kia có khoảng hai mươi người đọc sách, dáng vẻ lịch sự trắng trẻo, đeo mắt kính, không có việc gì làm là lại thích ngồi ở trên mặt đất ngâm thơ, trong đó có một người hình như gọi là gì đó em cũng không nhớ rõ.

Chỉ nhớ rõ lúc đó có rất nhiều cô gái nhỏ khi không có việc gì làm là sẽ đến gần bên cậu ta, bên trong đám người đấy không phải có em cả sao? Em thấy rất rõ, em cả thật sự thích thanh niên trí thức kia, về sau em còn nghe người khác nói qua là đã bắt gặp thấy em cả cùng thanh niên trí thức kia ở sau lưng mọi người nói chuyện thân thiết với nhau."

Triệu Tú Cúc nói xong liếc mắt nhìn chồng nhíu mày: "Trước giờ em vẫn nghĩ, chuyện em cả mấy năm nay đến tuổi cập kê nhưng vẫn không muốn lập gia đình là vì em ấy đang chờ nhà họ Tưởng, nhưng hiện tại nhà kia muốn kết hôn em cả lại không muốn gả liền cảm thấy có phải trong lòng em ấy vẫn còn nhớ đến thanh niên trí thức kia hay không? ”