Chương 2

Giản Mẫn không ngờ chính mình lại hại người cho nên liền cách xa cô, ban ngày lúc nào cũng không dám lộ diện cách xa gian phòng, cả ngày chỉ có thể ngơ ngẩn nghe mẹ con nhà họ Giản cãi nhau không ngừng nghỉ là nhiều nhất.

Nguyên nhân gây ra cuộc cãi vã là bởi vì một hôn ước được định ra hơn mười năm trước, đến bây giờ tuổi tác của nhà trai đã không còn nhỏ nữa cho nên cha mẹ anh liền vội vàng muốn anh trở về nhanh chóng lập gia đình, kết quả nhà gái bên đây lại không muốn gả.

Về phần nguyên nhân không muốn, thính lực của lỗ tai Giản Mẫn trong trạng thái linh hồn so với khi còn sống mạnh hơn rất nhiều, nửa đêm yên tĩnh lắng nghe Giản Phương Phương đọc thư đôi câu vài lời một chút đã tổng kết ra được nguyên nhân thế này.

Giản Phương Phương đã có người trong lòng, là một thanh niên trí thức gặp được mấy năm trước khi anh xuống nông thôn và đến thôn bọn họ. Đối phương lớn lên trắng nõn nhã nhặn là người có văn hoá, còn có thể đọc và nói được tiếng nước ngoài, cùng mấy người đàn ông ở nông thôn bị gió thổi phơi nắng cả ngày đến làn da thô ráp một điểm cũng không giống nhau.

Năm đó trong công xã rất nhiều cô gái nhỏ tuổi còn trẻ đều vụиɠ ŧяộʍ yêu thích anh, Giản Phương Phương cũng vậy, hai người còn âm thầm lén lút qua lại với nhau.



Bởi vì người trong nhà của thanh niên trí thức đều là người thành thị, cho nên lúc đó Giản Phương Phương còn cố gắng đọc sách muốn cùng anh thi đại học, đáng tiếc cô trời sinh học tập không giỏi không thi cao được mà thanh niên trí thức lại thi đậu đại học trở về quê hương thành thị.

Mấy năm nay tuy rằng ở nhà làm ruộng, nhưng cô vẫn không buông tha ý nghĩ muốn đi đến huyện thành tìm anh, chỉ là chưa tìm được cơ hội.

Giản Phương Phương mắt thấy tuổi tác của chính mình năm sau lại lớn hơn năm trước, mấy người bằng tuổi cô ở trong thôn đều đã sớm lập gia đình, trong lòng cũng vô cùng sốt ruột.

Qua mấy lần liên lạc gần đây của hai người, Giản Phương Phương còn hay tin trong nhà người yêu đang muốn tìm đối tượng kết hôn cho anh, cô gấp đến độ nóng nảy vậy mà mẹ cô còn bỗng nhiên ở trong nhà hết lần này tới lần khác nhắc tới một hôn ước bằng miệng hơn mười năm trước, muốn cô gả cho một người đàn ông ngay cả bộ dạng như thế nào cũng không nhớ rõ.

Giản Phương Phương làm sao có thể đồng ý, liền đối với cha mẹ vừa khóc vừa nháo.