Quyển 2 - Chương 11: Tiềm chất gian thương

"À, thì ra là như vậy."

Trong lòng Trì Thư Nhan hơi buông lỏng, thầm nghĩ nếu nữ quỷ này thật sự là ngàn năm, người này đã sớm chết từ lâu rồi, xem ra vị đại sư trừ tà kia cũng là kẻ lừa đảo, danh không xứng với thực.

Trì Thư Nhan nhìn ánh mắt hai người đang nhìn vào một đống lớn kẹo sữa thỏ trắng trước mặt cô, vội vàng đưa ra, nhiệt tình mời nói: "Có muốn ăn một viên hay không?"

Dương Hoành Thịnh vội vàng xua tay: "..."

Thứ này trẻ con mới thích ăn.

Tô Diệp Nhiên cũng khách khí lắc đầu: "..."

Vị Trì đại sư này thật đúng là không giống người thường.

Trì Thư Nhan đánh giá hai người, chớp chớp mắt hỏi: "Nếu như các anh muốn tìm tôi trừ quỷ, thì phải trả tiền công, dù sao đây cũng là chuyện mạo hiểm đến tính mạng, không cẩn thận thì sẽ mất mạng như chơi, nguy hiểm cao thì giá cũng phải cao có đúng không?"

Dương Hoành Thịnh lập tức hiểu ý: "1000 vạn thì như thế nào?"

Trì Thư Nhan vươn ra hai ngón tay, đôi mắt xẹt qua ánh sáng lấp lánh, bởi vì mua linh dược, cô đã biến thành kẻ nghèo rớt mồng tơi, nhưng nếu như muốn nhanh chóng khôi phục thực lực kiếp trước, thì cách nhanh nhất chính là ngâm thuốc tắm.

"Các anh có hai người, cuộc mua bán này rất có lời."

Dương Hoành Thịnh cắn răng: "Được, 2000 vạn."

Cô gái này thật sự là người không thể nhìn vẻ bề ngoài, nhìn qua lại còn có chút tiềm chất của gian thương.

Trong lòng Trì Thư Nhan âm thầm vui vẻ, quả nhiên người có tiền dễ làm thịt, nhưng mà thần sắc trên khuôn mặt trắng nõn vẫn không thay đổi: "Thành giao, trước tiên các anh phải trả trước một trăm vạn tiền đặt cọc, sau khi xử lý xong chuyện này, các anh hãy thanh toán phần còn lại."

Dương Hoành Thịnh cũng sảng khoái, lập tức chuyển một trăm vạn cho Trì Thư Nhan.

Điện thoại của Dương Hoành Thịnh vang lên, sau khi anh nghe điện thoại, vẻ mặt liền thay đổi.

Tô Diệp Nhiên vừa nhìn anh ta như vậy thì có dự cảm không tốt, vội vàng hỏi: "Làm sao vậy? Có phải đại ca lại xảy ra chuyện gì hay không?"

"Đại ca treo cổ tự tử!"

Sắc mặt Dương Hoành Thịnh cứng đờ.

Tô Diệp Nhiên: "..."

Chết tiệt, đại ca lại bắt đầu tự tìm đường chết kiểu này. Lần trước là nhảy lầu và cắt cổ tay.

"Hình như cái chết như vậy rất khó coi, sao anh ta không chọn uống thuốc ngủ nhỉ?"

Trì Thư Nhan bình luận: "Vậy anh ta đã chết chưa?"

Dương Hoành Thịnh lắc đầu, vội vàng nói: "Chết thì chưa chết, lại dùng thêm một lá bùa trừ bệnh, tạm thời áp chế con quỷ kia, nhưng Trì đại sư, ngài xem hiện tại chúng ta vẫn nên nhanh chóng đi qua đó thì hơn. Nếu muộn quá thì không tốt.”

Trì Thư Nhan duỗi thắt lưng, gật gật đầu: "Được."

Nếu cô còn không đi, 1000 vạn của cô sẽ bay mất.