Chương 7: Không hổ là mình

Thư phòng.

Phó Bạc Quân ngồi ở bàn làm việc, hai chân xếp vào nhau, ngước mắt nhìn máy tính trước mặt, tay trái chống cằm, tay phải đặt lên trên bàn phím gõ vài cái.

Ngồi nghiêm chỉnh trước bàn làm việc như là đang nói về một hợp đồng lớn hàng trăm triệu.

Trên màn hình máy tính hiển thị một tài liệu chỉ có một dòng chữ:’ kế hoạch nuôi dưỡng nhóc con.’

Phó Bạc Quân nhăn mày, duỗi tay cầm di động gọi cho một số điện thoại khác. Điện thoại thực nhanh đã được kết nối.

“ Ha~ Alo, ai vậy!”

Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh chưa tỉnh ngủ còn ngáp một cái thật dài, đoán chừng là bị điện thoại đánh thức nên không có để ý người gọi đến là ai mà liền nghe điện thoại.

Phó Bạc Quân lạnh nhạt đáp:” Bố cậu.”

“ A, hóa ra là anh Phó, anh đừng nói lung tung, nếu có bản lĩnh liền nói cho bố em rằng anh muốn nhận em làm con thừa tự, lúc đó thanh danh của bố em sẽ trở nên vang dội, hahaha!”

Giang Hoài Sơ cười cùng Phó Bạc Quân luyên thuyên.

Giang Hoài Sơ cùng Phó Bạc Quân là anh em nhiều năm, cao trung và đại học đều là học cùng nhau, quan hệ của bọn họ rất tốt.

“ Cút”

Phó Bạc Quân cũng không lòng vòng mà nói thẳng:” Tôi hỏi cậu một vấn đề.”

“ Hả?”

Giang Hoài Sơ đờ đẫn lên tiếng, không chịu được cơn buồn ngủ mà ngáp một cái:” Anh Phó có điều gì không hiểu?”

Phó Bạc Quân suy tư một phen, ra vờ thâm trầm mở miệng:” Tôi có một người bạn…”

“ Ồ,anh có một người bạn..”

Giang Hoài Sơ tinh thần liền phấn chấn, radar bát quái của anh ấy ngửi được mùi của quả dưa lớn:” Anh liền nói đi, em không buồn ngủ nữa.”

“ Cậu hiện tại đang có tinh thần?”

Phó Bạc Quân không khỏi hoài nghi rằng mình đã hỏi nhầm người, Giang Hoài Sơ không giống như một người đáng tin cậy.

“ Em thích giúp đỡ mọi người không được sao? Nếu có thể giúp đỡ anh thì đó chính là vinh hạnh của em.” Giang Hoài Sơ mở miệng nói lý do được đặt ra trước.

Giang Hoài Sơ gấp không chờ nổi nói:” Cho nên, người bạn kia của anh bị làm sao vậy?”

“ Tôi có một người bạn, hôm qua cậu ấy mang theo một đứa nhỏ trở về, rõ ràng ngay từ đầu đứa nhỏ còn kháng cự, sợ hãi đến phát run, sau đó…sau đó đứa trẻ đó rất dính người còn trộm hôn cậu ấy, còn muốn…..Cậu nói xem tại sao đứa trẻ đó lại làm như vậy?”

“ Sau đó thì sao? Anh lại đem mấy chỗ quan trọng nhất bỏ đi?” Giang Hoài Sơ nhịn không được mà phun tào, cảm giác như có bánh xe đè qua mặt anh ấy, lại cảm giác như không có, không khỏi bổ nào thêm 1 vạn chữ trong đầu.

“ Chỉ có như vậy, cậu phân tích đi!”

Phó Bạc Quân cự tuyệt giải thích, chính là chỉ cần một cái kết quả.

Giang Hoài Sơ nghe vậy liền hiểu, Phó Bạc Quân lời này đại khái ý tứ chính là mặc kệ cậu nghe hiểu hay không hiểu, cậu chỉ phân tích ra cho anh là được rồi.

“ Cho nên, ngủ rồi sao?”

Giang Hoài Sơ âm thanh bát quái. Giang Hoài Sơ đều sắp ngủ rồi, mới nghe được một tiếng:” Ừ”

“ Em đây liền hiểu, lấy kinh nghiệm về tình cảm để phân tích, đứa nhóc kia thái độ trước và sau thay đổi nhanh chóng như vậy, kia khẳng định là đã bị ngủ qua.”

Giang Hoài Sơ làm bộ dáng của lão sư có kinh nghiệm về tình cảm kết luận, còn đặc biệt không đứng đắn cười xấu xa:” Bị ngủ, ngủ ngủ, hiểu?”

“ Đơn giản mà nói, đối phương chính là bị kỹ thuật trên giường chinh phục. Nói như vậy, kỹ thuật trên giường tốt thì nhất định sẽ được thêm điểm.”

Phó Bạc Quân như đang suy nghĩ gì đó gật đầu, trong đầu hiện ra hình ảnh Hứa Trầm Đình đang trộm hôn anh, còn có lúc ôm anh khi nói thích anh, khóe miệng khẽ cong.

Mình lợi hại như vậy sao? Không hổ là mình.