Chương 25: NGỰC LỚN QUÁ RỒI KHÔNG BỌC HẾT ĐƯỢC

Món ăn này là Du Uyển đặc biệt nấu để bồi bổ cơ thể, có tác dụng bổ âm bổ phổi, bổ khí hư nhược, làm đẹp da mặt, mỗi tháng cả nhà ăn hai lần, chưa kể sắc mặt của nàng và cha được cải thiện không ít mà ngay cả gương mặt của Hồ Hạnh Nương cũng hồng hào hơn. Du Uyển không phải là người keo kiệt, Hồ Hạnh Nương đã kết hôn với cha nàng thì có nghĩa là bà muốn sống cùng cha nàng đến đầu bạc răng long, chỉ cần không quá đáng thì trong nhà có đồ gì tốt, nàng cũng không ngần ngại chia sẻ.

Kể từ khi kiếm được tiền, trong nhà liền chuyển sang mua gạo nếp, gạo ngon, nấm trắng và các loại thực phẩm tốt khác. Lược gỗ cùng kẹp tóc cũ đều được thay mới, trước đây trong nhà còn chưa có gương đồng, hiện tại gương lược hộp, bàn chải đánh răng, bút mực đều có đủ.

Du Uyển không thích ăn gạo lức, cũng không thích ăn khoai tây trộn cơm, bây giờ cách hai ngày nàng mới phải ăn cơm trắng, cuộc sống thực sự không cần quá dễ dàng. Chỉ là không thể đến thị trấn Dương Khang được nữa, thậm chí cả huyện Hóa Long cũng không dễ lui tới thường xuyên. Đó là địa của nhà họ Trương, nếu như nàng lại đυ.ng phải người nhà họ Trương, nàng hiện tại cũng không có cách nào để không liên quan đến bọn họ.

Sau khi làm xong đồ đạc, nàng nhờ tam thúc đi giao một chuyến, sau đó lại nhờ Khấu Xung đi thêm một chuyến nữa. Cũng không thể để họ đi thường xuyên, dù sao thì có thể tưởng tượng được nếu nhà họ Trương phát hiện thì bọn nhất định sẽ không bỏ qua, hơn nữa Du Uyển thực sự không muốn làm phiền Khấu Xung, hôm đó hắn cõng nàng về nhà, ngày hôm sau Du Uyển liền làm một bữa cơm ngon mời hắn ăn. Khi Hồ Hạnh Nương thu dọn hành lý cho hắn, Du Uyển cũng đã cho thêm rất nhiều đồ tốt, ở trong mắt nàng như vậy xem như như người đã hết nợ.

Khi Khấu Xung trở về nhà, hắn vậy mà mang về nhà một ít vải vóc, trong cửa hàng ở thị trấn Dương Khang, loại này được bán với giá một trăm văn tiền một thước. Du Uyển cũng có phần, là một tấm vải màu hồng cánh sen tươi tắn, làn da nàng vốn trắng, mặc lên màu này chắc chắn sẽ rất đẹp. Nhưng Du Uyển không cần đến nó, liền đưa nó cho Hồ Hạnh Nương để cất đi.

Đến tết Trung Thu, Khấu Xung vội vã chạy về nhà, ánh mắt hắn nghi hoặc đảo qua những người trong nhà vài vòng. Mọi người đều mặc đồ mới, Du Uyển cũng mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, áo trên màu xanh đậm khiến nàng càng thanh tú hơn hoa, dung nhan như ngọc. Hồ Hạnh Nương kéo Khấu Xung sang một bên để giải thích vì sao Du Uyển lại mặc màu xanh mà không phải màu hồng cánh sen.

Khấu Xung cúi đầu nghe mẹ nói chuyện, ánh mắt từ xa liếc nhìn Du Uyển một cái, sau đó mím chặt môi, nửa buổi tối cũng không nói chuyện.

Ăn xong bữa tối, Du Uyển mang bánh trung thu do cô tự làm ra.

Để làm được bánh trung thu, nguyên liệu quan trọng nhất là mỡ heo, không nên luộc, như vậy sẽ mất đi mùi thơm, táo đỏ cho vào cũng không nên gọt vỏ để giữ được độ tươi ngon. Đầu tiên dùng bột mì trắng chất lượng cao trộn với mỡ lợn sống, nhào trên thớt trăm lần rồi cho thịt táo vào, cũng có thể dùng hạt thông, hạt óc chó, hạt dưa làm nhân, thêm một chút đường phèn đã được hoàn tan trong nước ấm. Bánh trung thu làm theo cách này khác với bánh thông thường, ngọt mà không ngấy, xốp mà không nhão, nhân bánh dẻo, mềm và béo ngậy, ăn vào miệng còn cảm nhận được vị thơm.

Du Uyển không thích ăn bánh trung thu, cũng không thích ngắm trăng, ở nông thôn cũng không có phong tục này, chỉ là mọi người tụ tập cùng nhau ăn một bữa cơm mà thôi. Lễ hội ở trong thành chơi mới vui, có thể đi xem kịch, dạo hội đèn l*иg, đoán câu đố, du vãn chùa. Đó là những gì nàng đã được trải qua ở kiếp trước. Sau khi ăn xong, nàng liền chui vào trong phòng mình, mở lòng bàn tay ra liền thấy ba giọt Thương Lan Tiên Lộ cuối cùng cũng ngưng tụ được.

Thương Lan Tiên Lộ trong tay nàng mỗi ngày có thể ngưng tụ ra sáu giọt, buổi sáng ba giọt vào giờ Thìn, còn buổi tối ba giọt vào giờ Tuất, nếu như nàng dùng Thương Lan Tiên Lộ để chiết xuất tinh hoa của một loại hoa nào đó, căn cứ vào số lượng tinh hoa chiết xuất ra thì Thương Lan Tiên Lộ cũng sẽ mất đi số giọt tương ứng.

Sau khi sử dụng một thời gian dài, Du Uyển đoán được một chút về nguồn gốc của Tiên Lộ, rất có thể là linh khí của động thực vật trong không khí xung quanh hoặc linh khí trong tự nhiên ngưng tụ thành chất lỏng sau đó dần dần cô đọng thành chất rắn.