Chương 8

Sau khi ăn xong, Du Gia Hưng uống hết bầu đầy nước, lại cầm liềm đi xuống nương. Du Uyển bưng bát đĩa và đũa vào bếp, đi ra nhìn thấy Khẩu Xung đang mài dao trước cửa, sau đó cõng một cái sọt đi ra ngoài, nàng treo một cái lán nhỏ trên vai phía sau.

Đi ngang qua nhà Nhị bá, đi lên sườn núi, để ý nàng vẫn đi theo mình, Khẩu Xung quay đầu lại nhìn thoáng qua. Du Uyển ngửa đầu lên, ngoảnh mặt đi, bước ra khỏi con dốc, không cần quay đầu cũng biết rõ ánh mắt ngạc nhiên của Khẩu Xung. Cho rằng nàng vui vẻ đi theo hắn? Cho dù bọn họ hòa giải, nàng cũng không có ý định có một tình bạn sâu sắc với hắn, cho dù Khẩu Xung đưa cho nàng bát cơm trước ánh mắt trách móc của Hồ Hạnh Nương trên bàn ăn vừa rồi.

Nàng định đi tìm Tam thúc, dạo này Tam thúc làm ăn buôn bán, xách hai cái hộp đi dạo phố, bán mấy thứ lặt vặt. Kiếp trước nàng gả vào nhà họ Chu sự nghiệp lớn, tuy cưới vợ lẽ, nhưng khi phân gia cũng được một ít ruộng và một cửa hàng tạp hóa nhỏ, thu nhập cũng không khá lắm.

Sau đó, nàng chuyển hướng, định vị khách hàng là các cô dâu trẻ đại cô nương, bán chút phấn, son dưỡng, dần dần ổn định nguồn khách, mới kiếm được chút tiền. Sở dĩ đổi một cửa hàng tạp hóa sang một hàng khác mà chưa từng tieps cận đến trước đây là vì a nương bà bà trong tay chứa có vài phương thuốc, ban đầu Du Uyển rất hứng thú với những thứ đó, bản thân rảnh rỗi thì làm thử, thành phẩm cũng không tệ, vì vậy nàng đã cố gắng làm chúng khi rảnh.Trong hoàn cảnh đó, dưới sự nỗ lực nghiên cứu, nàng cũng gọi là tìm ra một ít phương pháp.

Những thứ này khác xa với những sản phẩm nổi tiếng thực sự, nhưng những người nghèo ở những nơi nhỏ không thể mua được những thứ tốt, những sản phẩm nàng làm ra là một trong những sản phẩm ngang hàng, giá cả phải chăng và chất lượng không tệ, vì vậy rất dễ dàng để bán ở chợ. Kiếp trước, Du Uyển vì muốn tranh đấu với Khấu Xung nên không lấy được chồng tốt, chồng nàng không phải là người đàn ông ổn định, từ khi nàng vào nhà thì giở trò đồϊ ҍạϊ , nàng không có con, nhưng vợ lẽ thì đã sinh rất nhiều.

Kiếp này, Du Uyển không muốn lặp lại vận mệnh của kiếp trước, việc đầu tiên là trông nom việc nhà, ít nhất thoát khỏi ngày tháng nhìn mặt trời ăn cơm, tiết kiệm một ít của hồi môn, cũng không còn bị người khác coi thường. Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn quyết định bắt đầu kinh doanh, không thấy chính là vùng nông thôn, bất cứ ai có một số tiền nhàn rỗi, bất kể phụ nữ bao nhiêu tuổi, quan tâm đến ngoại hình của mình, thích son thích phấn, nàng lại có nền tảng, từ điều đó không khó để bắt đầu.

Du Uyển hạ quyết tâm, trước tiên hỏi ý kiến

của Tam thúc, đồng thời cũng cho ông ấy tinh thần chuẩn bị, thuận tiện cho sự hợp tác sau này. Bây giờ người người nhà nhà đều đang cắt rau gai, Tam thúc hẳn là đang ở nhà, không ngờ Tam thẩm lại nói Tam thúc từ sáng sớm đã đi ra ngoài, sợ đến tối mới về.

Du Uyển hơi thất vọng, nhưng nàng trấn tĩnh lại, đi đến khu rừng với một cái giỏ trên tay. Cho dù là làm phấn má, bột màu hay làm hương thì đều phải lấy nguyên liệu từ hoa, việc chọn hoa của nàng cũng đặc biệt hơn, đối với những bông hoa nở rộ, chỉ cần những cánh hoa hoàn chỉnh nhất, không cần quá nhiều.

Sau khi hái hoa trong rừng cây của nhà, nàng đi đến khu vực xung quanh để tìm chúng, dù sao ở nông thôn cũng không có hoa, căn bản cũng không ai muốn hoa dại, ăn không được uống không được, vừa vặn rẻ cho nàng.

Bó hoa hái về không cần rửa sạch, bỏ lá và thân, cho vào lọ, thêm dầu thực vật đến khi ngập nước, tốt nhất nên dùng dầu ô liu, dầu vừng hoặc các loại dầu có mùi nhẹ khác. Cũng may nàng có một lọ dầu lạc nhỏ, đủ dùng, ngâm xong cất lên ngăn tủ, chờ ba ngày mới tiếp tục làm.

Làm xong những thứ này, thì trời đã xế chiều.