Chương 17

Tối nay đáng ra Lý Cảnh Hòa nên ở lại cung của hoàng hậu, thế nhưng Lý Hoán Vĩ cứ quấn lấy không muốn thả ông ta đi, còn dùng đom đóm đã huấn luyện của mình để tìm ra người từng tiếp xúc với Tầm Hồn Thảo trong đám thị vệ, lúc này Hoàng thượng mới đồng ý đi bắt gian với cùng ông ta.

Nhưng ông ta lại để thị nữ đi trước, còn mình thì đi ở phía sau thị nữ, Lý Hoán Vĩ đi ở cuối cùng, ông ta vừa sợ Dao phi thật sự chụp mũ xanh cho mình, đang ở bên cạnh thái giám, vừa sợ thật ra là đệ đệ rượt đang ngấp nghễ nữ nhân của mình, cho nên ông ta không muốn để cho Lý Hoán Vĩ nhìn thấy Lô Vãn đầu tiên.

Lê Nô đứng dậy đầu tiên, nhìn đám người đông đảo bên ngoài, Lê Nô vội vàng hầu hạ Lô Vãn mặc y phục.

Lúc Lý Cảnh Hòa tiến vào, Lô Vãn vẫn còn ngái ngủ, nàng khoác một chiếc áo khoác màu xanh, hành lễ với ông ta. Nhìn bốn phía xung quanh, trong điện không có người khác ở đây, Lý Cảnh Hòa cũng thấy yên lòng một chút.

Ông ta quay đầu nhìn về phía Lý Hoán Vĩ, Lý Hoán Vĩ cực kỳ tự tin, ông ta mở ống trúc mình cất giữ đom đóm ra, hơn mười con đom đóm phát ra ánh sáng nhàn nhạt bay ra, không mục đích bay vòng vòng trên không trung, sau đó lại bay trở về ống trúc.

Mặt Lý Cảnh Hòa hoàn toàn đen lại.

Đệ đệ ruột này của ông ta chẳng được tích sự gì hết, nhưng gây phiền phức lại giỏi nhất. Thấy gương mặt đen sì của Lý Cảnh Hòa, Lý Hoán Vĩ cũng sợ hãi. Ông ta đã hạ rất nhiều Tầm Hồn Thảo trên người Thịnh Tuyết Tản, cũng chính người của ông ta tận mắt nhìn thấy Thịnh Tuyết Tản trở về Tây xưởng giữa đường thì lặng lẽ quay về trong cung. Không biết xảy ra sai lầm gì, mà bị hai người này phát hiện ra.

Cuối cùng đám người lại chậm rãi rời đi. Khi Lý Cảnh Hòa tỏ vẻ muốn ở lại đây thì Lý Hoán Vĩ lại nhảy lên nhảy xuống, ép Lý Cảnh Hòa tức giận rời đi.

Lúc rời khỏi tẩm cung, Lý Hoán Vĩ quay đầu lại nhìn thoáng qua Lô Vãn, khuôn mặt xinh đẹp của Lô Vãn mỉm cười với ông ta, như một con quỷ xinh đẹp, như thể một giây sau sẽ nàng nhào tới trước người lấy mạng của ông ta.

Vẫn nên xử lý càng sớm càng tốt. Lý Hoán Vĩ hạ quyết tâm. Mình là đệ đệ ruột của Lý Cảnh Hòa, tình nghĩa hơn mười năm, tuyệt đối không thể vì một nữ nhân mà tan rã.

Thịnh Tuyết Tản dưỡng thương xong lại đến thăm Lô Vãn một lần. Đã hơn nửa tháng kể từ lần gặp mặt trước đó, nhưng lúc nào cũng vội vàng. Từ khi biết lần trước bị Lý Hoán Vĩ tính kế, Thịnh Tuyết Tản càng không dám thân mật với Lô Vãn, mà chỉ kiềm chế vuốt ve mặt Lô Vãn, Lô Vãn tựa vào bàn tay Thịnh Tuyết Tản, xoay người hôn lên lòng bàn tay hắn. Nụ hôn nóng bỏng làm nóng lòng bàn tay lạnh lẽo của Tuyết Tĩnh trong chớp mắt, sau đó hắn siết chặt tay, lại nhanh chóng rời đi.

Lý Hoán Vĩ từ bỏ việc tính kế ngầm. Ông ta biết Lô Vãn quen với việc mê hoặc người khác, mà để Lý Cảnh Hòa tự mình hạ lệnh chém chết Lô Vãn là chuyện không có khả năng. Ngay từ đầu khi tra xét thân thể Lô Vãn đã xảy ra sai lầm, sau khi thả nàng ra khỏi cung, nàng lại mê hoặc tên thái giám âm hiểm kia. Hai người hợp tác với nhau, không ngừng uy hϊếp sinh mệnh của Lý Cảnh Hòa.

Chẳng bao lâu sau đã đến Thu vi* phi tần theo Hoàng đế đi săn bắn. Ngoại trừ người trong hậu cung, thì quan viên tiền triều cũng dẫn theo nữ quyến trong nhà đến, triều đại thượng võ, cho nên nữ tử cũng có thể tham gia cưỡi ngựa săn bắn.

(*)秋围 - Thu vi: Khảo thí khoa cử ở Trung Quốc, gồm Hương thí, Hội thí, Điện thí. Hương thí: thông thường 3 năm tổ chức một lần tại các tỉnh, tỉnh thành, còn gọi là “đại tỉ” 大比. Do bởi tổ chức vào mùa Thu, cho nên cũng được gọi là “Thu vi” 秋圍.