Chương 13:Bánh trung thu

"Tối qua bà xem quảng cáo của UNI chưa?"

"Đương nhiên xem rồi, xem mấy lần lận, tui còn lưu xuống hết đây này!"

"Xem xong rồi tui còn rất kích động đây, sao hai người họ lại hợp nhau như thế chứ! Người nghĩ ra ý tưởng cho hai người này đóng cùng nhau chắc chắn là thiên tài!"

"Đúng vậy, đúng vậy, A Mộc đáng yêu quá chừng! Làm nũng mà mặt nghiêm túc vậy cũng được sao, chính là tương phản manh đó, moe chết tui rồi, cậu ấy ở nhà hẳn cũng đáng yêu như thế này! Còn có Bạch Lãng nữa, nếu anh trai tui có thể bằng một phần trăm anh ấy tui vui muốn xỉu up xỉu down luôn!"

"Tui còn có lưu ảnh chụp nữa nè! Bạch Lãng đeo kính râm nhìn thật dịu dàng, chín chắn! Còn giỏ thức ăn kìa đi mua đồ thôi mà cũng đẹp trai chết được ý!"

"Hắc hắc, tui scan luôn lên máy rồi, thách thức các kiểu mối mọt ẩm ướt luôn."

"Vậy hả, bà vip ghê, cho tui mượn đi, cả MV nữa, tui không biết xài scan."

"Không thành vấn đề. Thứ bảy bà rảnh không? Đến UNI với tui!"

"Tui định đi ngay tối nay cơ, sao phải chờ đến thứ bảy??"

"A…, bà từ từ thôi, (tui, )tui còn phải tăng ca nữa."

"Bà chưa biết hả, áo khoác hai màu mà Bạch Lãng và A Kỳ mặc số lượng có hạn, tui còn phải đi cướp sớm đây này."

"Số lượng có hạn?" Cô gái kêu thảm thiết: "A… vì sao lại là hàng limited chứ?"

"Vì tất cả các chi nhánh showroom đều đang gấp rút lấy hàng nên chỉ bán được một lượng cố định, khi bán hết mới tìm đến chi nhánh khác."

"A, vậy bà mua giúp tui với, Please, tui muốn cái màu be, size số ba nhá!"

"Tui thích cái màu tím cơ, he he, vậy cũng vừa khéo, mua xong tuần sau chị em chúng ta mặc đi tà tưa nhé."

"Ha ha, tui tin bà, ba má tui tin bà, mười tám đời nhà tui tin bà, nhất định phải mua được đó."

"Không thành vấn đề, tui tính sẵn giờ cúp cua rồi."

"Tui muốn méc tổ trưởng nhà bà, bà trốn việc!"

"Tổ trưởng nhà tui còn ác hơn, từ giữa trưa đã sớm chuồng mất rồi!"

---

Sự kiện chụp ảnh giống như một bước đệm để Bạch Lãng thăng tiếng, sau khi bài báo được đăng lên, phối hợp với "Giải trí Ngu Nhạc" Bạch Lãng chính thức tuyên bố công phim mới, UNI cũng nhanh chóng đăng tải hình ảnh tăng cường quảng cáo, đẩy độ nổi tiếng của Bạch Lãng lên cao. Theo như cách nói của kim chủ, lại còn lưu truyền một hai ngày ngắn ngủi.

Có lẽ một phần là do độ ảnh hưởng của Dung Tư Kỳ, Dung Tư Kỳ dùng quang điểm cá nhân ủng hộ Bạch Lãng, làm cho giới truyền thông tò mò đặt câu hỏi về mối quan hệ của hai người mấy ngày gần đây, nhưng người sáng suốt đều biết, nếu không phải công ty cho phép Dung Tư Kỳ cũng sẽ không có cơ hội bày tỏ thái độ, cho nên sau khi sự kiện này qua đi, mọi người ngầm hiểu rằng Bạch Lãng không chỉ là một tiểu minh tinh may mắn mà còn là ngôi sao đang lên được "Giải trí Ngu Nhạc" quan tâm.

Quan trọng hơn, quảng cáo của UNI đã thực sự thành công.

Một loạt quảng cáo tuyên truyền cho Bạch Lãng và Dung Tư Kỳ(, )phát huy rất tốt. Chưa kể đến người hâm mộ, người qua đường thấy họ đẹp đôi cũng bắt đầu sinh ra hứng thú và quan tâm.

Mà khi độ nổi tiếng quá cao, cũng là chuyện vô cùng vi diệu.

Chỉ cần có người dẫn dắt, sẽ càng ngày càng nổi.

Sau khi sự kiện chụp ảnh lắng xuống, Bạch Lãng nghiễm nhiên trở thành nam diễn viên có cát-xê cao nhất trong số các nhân vật chính của "Đáp". Dù ở trong hay ở bên ngoài trường quay, thỉnh thoảng vẫn có phóng viên hay người hâm mộ đứng canh. Việc này làm Ngô Thắng Ân tức giận thường xuyên tự nhốt mình vào phòng nghỉ, nhắm mắt làm ngơ.

Nếu nói Bạch Lãng nổi tiếng nhờ Dung Tư Kỳ cũng không đúng hoàn toàn.

Sau khi Bạch Lãng và Dung Tư Kỳ trở thành bạn bè, ấn tượng về cậu trong lòng người hâm mộ càng đa dạng phong phú, huống chi mỗi ngày "Đáp" phát sóng, tần (xuất)suất xuất hiện của Bạch Lãng chưa từng bị gián đoạn, bài hát kết thúc phim tình cờ là một bài hát trong album của Dung Tư Kỳ, sự trùng hợp ngẫu nhiên này đã gắn kết hai người lại với nhau.

Vì lý do này, biên kịch của "Đáp" đã quyết định thay đổi nửa sau của cốt truyện, thêm đất diễn cho Bạch Lãng.

Nhưng không phải theo cốt truyện Phạm San mong đợi, là tăng thêm vướng mắc tình cảm với nữ chính Ngô Tân Nhã. Làm ơn đi, sửa kiểu đó chỉ có nước khiến fan của Bạch Lãng bùng nổ, dù sao thì cuối cùng Ngô Tân Nhã cũng sẽ ở bên nam chính Lâm Toàn Hi, bộ phim sẽ HE kết thúc.

Vì vậy, để ngăn Giang Tân Trình trở thành vật hi sinh, biên kịch Hứa đã vung tay, bôi đen vai Trần Mỹ Du, để Giang Tân Trình nhanh chóng rời bỏ mối tình đơn phương với Trần Mỹ Du, tiến tới tương lai tốt đẹp hơn với cậu con trai Giang Nhạc.

Còn về hạnh phúc của Giang Tân Trình? Thật ra cũng không mấy cần thiết. Có con trai Giang Nhạc, Giang Tân Trình chỉ cần làm linh vật may mắn, cũng đủ hấp dẫn người xem. Vì thế nửa sau kịch bản, biên kịch Hứa bỏ nhiều cảnh công tác của Giang Tân Trình, đi theo hướng tình cảm gia đình, đất diễn không thua kém nam chính Lâm Toàn Hi, có thể xem như cậu là vai nam chính thứ hai chứ không còn là nam phụ.

Ngô Thắng Ân vừa nhận được kịch bản mới, tức giận đến mức xô ngã bàn ghế trước mặt trợ lý, cũng tuyên bố với "Truyền thông Hùng Đồ" sau này không ai được nhắc đến hai chữ Khang Kiện trước mặt anh. Bởi vì Khang Kiện chính là tên sao chổi!

Nhưng mọi thứ khác xa những gì Ngô Thắng Ân hay Khang Kiện nghĩ, mọi chuyện có thể kết thúc như thế này.

Bọn họ nghĩ sự cố chụp ảnh bí mật kia không ảnh hưởng đến Bạch Lãng, nhiều nhất chỉ là bận bịu một hồi, lại không biết, mấy ngày nay những người chụp lén Bạch Lãng sớm bị Hồng Hồng tra rõ mười mươi, ai là chủ mưu, ai là con tốt cũng bị tra rõ ràng minh bạch.

Sau khi điều tra, liền biết theo mình chữ tra lặp lại hơi nhiều được là người của Ngô Thắng Ân.

Mục đích của bức ảnh tiếp theo thậm chí còn chỉ định rõ ràng phải chụp được ảnh của Bạch Lãng và "nam nhân" của cậu.

Nghe báo cáo này, Cừu Tiềm cười dữ tợn, lập tức đoán được nguyên nhân là do cuộc điện thoại sáng hôm đó của Khang Kiện.Nếu không, anh và Bạch Lãng hầu như không gặp mặt nhau ở bên ngoài, các mối quan hệ của Bạch Lãng cũng vô cùng trong sạch, không phải không có manh mối khiến người ta nghi ngờ tính hướng của cậu sao?

"Thì ra Khang Kiện và cậu thật sự có thù oán, tên đó còn ra tay trước cậu. Hai người làm sao mà kết thù vậy?"

Đêm khuya, khi cả hai đang ngắm cảnh đêm trên ban công của căn hộ, Cừu Tiềm vừa hút thuốc vừa hỏi.

Bạch Lãng dựa vào tường, nhìn ngọn đèn dầu ở phía xa: "Phía Ngô Thắng Ân, tôi đã nhờ chị Phương giúp đỡ."

"Giúp như thế nào?"

"Tôi nhờ chị Phương giới thiệu cho anh ta một vai trong bộ phim khác."

Cừu Tiềm nhướng mày: "Tốt như vậy sao?"

Bạch Lãng cười cười: "Theo tôi biết, một người trong đoàn phim đó rất thích lôi kéo mọi trong phim trường sử dụng chất cấm. Ngay cả khi không ai tố cáo, hơn phân nửa bộ phim có thể sẽ bị hủy hoại nếu bị phát hiện. Phim họ quay là hình ảnh tích cực về cảnh sát và phim xã hội đen". Kiếp trước, tin tức này là chính xác. Bùng vào thời điểm trước khi đoàn phim làm công tác tuyên truyền, kéo toàn bộ người của đoàn xuống nước. Ngoài việc khơi lên bộ mặt tanh tưởi của giới giải trí, còn làm cho mấy tháng trời vất vả hoàn toàn hóa công dã tràng.

Cừu Tiềm dập thuốc, ngắm Bạch Lãng: "Ồ? Cậu lấy tin tức ở đâu?"

Bạch Lãng nhún vai: "Người quen của tôi nói."

Cừu Tiềm thấy thế, quyết định hỏi người anh thấy hứng thú hơn: "Còn Khang Kiện?"

"Bộ phim điện ảnh đầu tiên của Khang Kiện sắp công chiếu, anh ta phải chạy thông cáo, theo tôi nghĩ, anh ta sẽ không được lợi gì."

"Cứ như vậy sao?" Cừu Tiềm bất mãn: "Ít nhất cũng phải ăn miếng trả miếng chứ."

"Vào thời khắc mấu chốt này, anh ta sẽ không dám làm gì, chỉ sợ uổng phí sức lực" Bạch Lãng cũng là bất đắc dĩ, Khang Kiện lúc đầu làm việc cẩn thận, nghĩ lại anh ta đúng là không có khuyết điểm gì: "Kế tiếp anh ta hẳn là sẽ lo lắng cho bộ phim, tìm cách nâng độ nổi tiếng, ta là không ngại cùng hắn "chơi", nhưng tôi sợ chị Phương không đồng ý."

"Vì sao? Việc này cũng không phải không dàn xếp được."

Đối với ông chủ Cừu mà nói, chỉ cần một câu có thể giải quyết chuyện êm xuôi.

Bạch Lãng nhướng mi: "Không cùng đẳng cấp, không có hứng tranh."

Biểu cảm đắc ý, đôi mắt trong veo (nom) vô cùng có mị lực.

Trái tim như bị mèo gảy nhẹ một cái, anh dập thuốc, đem cậu kéo vào trong ngực: "Không tồi, thái độ chính xác. Khang Kiện cứ để cho tôi."

Bạch Lãng hơi khựng lại, đối phương cũng ngừng động: "Tại sao, tôi không thể động đến anh ta?"

Bạch Lãng còn không kịp trả lời, đã bị Cừu Tiềm nắm lấy cằm, híp mắt đánh giá.

"Chẳng lẽ tên đó chỉ có cậu mới có thể ức hϊếp, còn người khác không thể bắt nạt gã?"

Đến nay Cừu Tiềm cũng chưa tra được Bạch Lãng và Khang Kiện có quan hệ gì, theo lịch sử trò chuyện thì hai người chỉ liên hệ bình thường. Không tra được rõ ràng, khiến Cừu Tiềm không được thoải mái.

Bạch Lãng nghe thế, cũng chỉ cười khổ: "Tùy anh. Nhớ đừng chỉnh chết anh ta, để lại mạng cho tôi."

"Này, cậu là đang giúp tên đó cầu tình sao?" Cừu Tiềm niết cằm Bạch Lãng.

Bạch Lãng nắm lấy tay cừu Tiềm: "Một đao kia, tôi còn phải trả lại cho hắn."

Cừu Tiềm nghe xong, đột nhiên cười cười: "Như thế nào tôi muốn giúp cậu mà như đang cầu cậu xin tôi giúp vậy."

Bạch Lãng trở mình, nhìn anh xem thường, hơi rướn người, dùng miệng ngăn chặn làn khói của Cừu Tiềm.

Cừu Tiềm vừa lòng hừ một tiếng, hai tay đem người lại gần, tích cực "chơi" cùng cậu.

Tiếp theo nhiệt độ cơ thể cả hai tăng dần, hơi thở dồn dập.

Gió lạnh ban đêm không cản được cuộc giao hoan nóng bỏng.

---

Khoảng thời gian tiếp theo, ngoại trừ "Đáp" , Bạch Lãng vội vàng tiêu hóa hợp đồng làm gương mặt đại diện lúc trước Trần Tụng nhận cho cậu, mặc dù không ít hợp đồng đã bị Phương Hoa đã dùng tiền bồi thường chấm dứt do không phù hợp với hình ảnh của cậu.

Trong khoảng thời gian này bộ phim đầu tiên của Khang Kiện cũng bước vào giai đoạn quảng bá, cũng giống như kiếp trước, vai diễn này là khởi đầu thuận lợi đối với Khang Kiện, đánh giá của khán giả cũng tương tự kiếp trước, việc này Bạch Lãng không thể thay đổi được tuy nhiên không có UNI trợ giúp quảng bá, độ nổi tiếng của Khang Kiện rõ ràng không bằng đời trước.

Tận dụng độ nổi tiếng của Khang Kiện, mối quan hệ của cậu và Cừu Tiềm thay đổi một chút, anh thuận lợi đưa Khang Kiện vào đoàn phim mà Ngô Thắng Ân tham gia (nếu không chỉ với danh tiếng của Khang Kiện không có đủ tư cách tham gia), Khang Kiện vào đoàn với vai trò người hỗ trợ.

Sau khi phái người điều tra, lời đồn đại về Bạch Lãng dường như là sự thật, đã bày xong bẫy rập, Cừu Tiềm cũng không gây phiền phức thêm, để mặc Khang Kiện và Ngô Thắng Ân. Dù sao nếu việc này không thành, Cừu Tiềm cũng sẽ không buông tha Ngô Thắng Ân, khi đó có thể bỏ tiền để chèn ép đoàn phim, một hòn đá ném hai con chim, bớt được nhiều việc.

Hơn nữa, hiện tại "Truyền thông Hùng Đồ" mọi người đều biết Ngô Thắng Ân không hài lòng với Khang Kiện, để Khang Kiện đi theo Ngô Thắng Ân chụp diễn thật chỉ càng khiến Ngô Thắng Ân điên tiết hơn thôi, có khi còn có thể đi cắn ngược lại Khang Kiện. Vừa lúc, chó cắn chó, Cừu Tiềm cảm thấy hai người đều rất có tiềm lực.

Thủ đoạn bỏ ác theo chính, cũng là tha một cái nhân tình, sau khi sự việc kết thúc Cừu Tiềm đắc ý tranh công với Bạch Lãng, Bạch Lãng rất nghe lời, thưởng cho anh một bàn bít tết thượng hạng.

Mấy tuần sau, "Đáp" chính thức đóng máy.

Bữa tiệc ăn mừng, đạo diễn Chu Xuân Tài đứng bên cạnh Bạch Lãng, cười ha hả nhận phỏng vấn cùng cậu. Ông không tiếc lời khen ngợi Bạch Lãng, nói cậu trong lúc quay chụp kỹ thuật diễn đột nhiên tăng mạnh, hậu sinh khả uý, thế hệ ảnh đế sau này rất có hy vọng.

Nữ chính Phạm San khéo léo tìm chỗ đứng bên cạnh Bạch Lãng, tranh thủ sự chú ý của ống kính. Cô chiếc váy lệch vai màu đỏ rượu, tựa như chim nhỏ nép vào người Bạch Lãng, tuấn nam mỹ nữ, chói mù mắt cánh truyền thông.

Ngô Thắng Ân tuy cũng tranh thủ vị trí cạnh Chu Xuân Tài, nhưng toàn bộ microphone của phóng viên đều hướng về phía đạo diễn Chu và Bạch Lãng, trông như Bạch Lãng mới là nam chính.

Thậm chí, thứ tự các bài phát biểu, không biết là cố ý hay vô tình, sau khi đạo diễn Chu phát biểu, mọi người nhất trí đem micro hướng về phía Bạch Lãng. Bạch Lãng cũng không từ chối, nhận phỏng vấn. Ở bên kia, ngoài mặt Ngô Thắng Ân vẫn bày ra cử chỉ nho nhã, phong độ nhưng trong lòng sớm hận đến mức nghiến chặt răng.

Các phóng viên có mặt, nhiều người đều đang chờ xem Ngô Thắng Ân xấu hổ. Ngô thắng Ân cũng xem như có chút danh tiếng, nhưng lại mắc bệnh ngôi sao, đa số phóng viên phỏng vấn anh ta đều bị làm khó. Nói chung phóng viên cũng có chút ý muốn trả thù.

Vì vậy, Ngô Thắng Ân chỉ có thể tìm ra khoảng trống trong cuộc trò chuyện, nghiến răng nâng sâm panh trong tay lên, mỉm cười.

"Xin chào, tôi sẽ nhớ kĩ cậu."

Bạch Lãng nhã nhặn cười, cạn ly rượu: "Có qua có lại mới toại lòng nhau."

Rất lâu về sau Ngô Thắng Ân về sau mới hiểu được những lời này.

Đêm đó, đóng máy rất náo nhiệt.

Hội sở cao cấp bị bao trọn, cùng với một chai Champagne.

Mọi người làm ầm ĩ đến quá nửa đêm, mới lưu luyến rời đi.

Sau một hồi được mọi người vây quanh tung hô chúc mừng, Bạch Lãng một mình trở về căn hộ yên tĩnh.

Chìa khóa bị mất, tiếng "bốp" vang lên, Bạch Lãng đặt một cái hộp lên bàn.

Đó là hộp bánh trung thu Hồng Hồng vừa đưa cho cậu.

Là cha mẹ cậu gửi cho công ty, nhờ họ chuyển cho cậu.

Bạch Lăng ngồi trong bóng tối, như từ trong mộng tỉnh lại, lòng vẫn còn đau.