Chương 98: Đại Học Thủ Đô

"Nữ vương, sao trông người có vẻ phờ phạc vậy? Tối hôm qua không ngủ ngon sao?" Tô Cẩm đang đổ mồ hôi vì tập luyện bước tới, trên khuôn mặt trắng bệch lộ ra vài phần lo lắng.

Tô Cẩm gồi xuống sàn cạnh cô, thuận tay đưa cho cô một chai nước khoáng.

"Có phải là còn hai tháng nữa thi đại học rồi nên hơi căng thẳng?"

Chuyện này cũng bình thường thôi, anh ta cũng lật đật vì kỳ thi đại học này mà gần như không ngủ được.

Diệp Tinh Quang nhận lấy chai nước, mở nắp chai uống một ngụm, lúc này mới nhớ đến việc là sắp thi đại học.

"Hả? Tôi vừa mới sực nhớ ra hình như còn hai tháng nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học." Diệp Tinh Quang cau mày, "Chỉ là đêm qua tôi gặp ác mộng, nửa đêm bật dậy, sau đó liền không ngủ được nữa."

Tô Cẩm: "..."

"Nữ vương, tôi nhớ cô đã từng nói rằng cô sẽ thi vào khoa Toán của Đại học Thủ đô, đến báo danh cô cũng đã báo rồi! Cơ mà đó chính là trường bậc nhất ở Hoa Hạ đấy, điểm tuyển sinh ở thành phố Vân Giang ít nhất cũng đã là 668 điểm! Tôi còn nghĩ rằng cô từ lâu đã âm thầm chuẩn bị ôn tập rồi cơ chứ.”

Kết quả là người ta thậm chí còn không biết rằng kỳ thi tuyển sinh đại học sắp đến!

Các đại lão đều ngang bướng như vậy sao?

"Gốc kiến thức của tôi không tồi, chỉ cần ôn tập để vào Đại học Thủ đô thì cũng không phải là vấn đề lớn."

Giọng điệu của cô hoàn toàn là kiên quyết và tự tin đến khó tin.

Tô Cẩm nhất thời bị nghẹn một lúc, không nói nên lời.

Diệp Tinh Quang là một người đến từ thế kỷ 25, tất cả các nghiên cứu học thuật trong thời đại này chỉ là chủ đề của học sinh tiểu học trong tương lai.

Kỳ thi tuyển sinh đại học không là gì đối với cô.

Tất nhiên, cô cũng sẽ ôn tập lại một cách hợp lý.

Gần đây, cô cũng vẫn phải tìm thời gian để ôn lại một lần những kiến

thức đã được học trong trường phổ thông, để tránh trong phòng thi không may xảy ra sai sót gì.

Đại học Thủ đô là cơ sở giáo dục cấp cao khó vào nhất ở Hoa Hạ. 1 điểm hoặc thậm chí 0,5 điểm cũng có thể mở ra một khoảng cách lớn, bị vô số ứng viên loại khỏi danh sách nhập học!

"Nếu Nữ vương đã tự tin như vậy, tôi cũng không cần lo lắng nữa."

Tô Cẩm vẫn có chút tò mò, không nhịn được hỏi: "Nữ vương, nếu cô đã bước vào giới thời trang rồi vậy tại sao lại muốn thi vào khoa Toán của trường Đại học Thủ đô, bình thường mọi người đều sẽ học trường Nghệ thuật chứ. Các trường nghệ thuật không yêu cầu điểm văn hóa cao, nên kỳ thi sẽ dễ dàng hơn, đồng thời cũng có lợi cho tương lai sau này nếu tham gia ngành giải trí."

Bồ Công Anh nghiêm túc phân tích câu hỏi của Tô Cẩm, sau đó đưa ra câu trả lời có độ chính xác cao: "Để giả vờ."

Diệp Tinh Quang: "..."

Cô lặp lại một lần những gì Bồ Công Anh nói.

Tô Cẩm: "..."

Nhưng thử nghĩ xem, các ngôi sao trong làng giải trí nói chung đều xuất thân từ các trường nghệ thuật, nếu Nữ vang mang trên mình danh hiệu học bá khoa Toán học của trường Đại học Thủ đô, thì cũng có thể coi là từ trước đến nay chưa từng có trong làng giải trí.

Vầng hào quang của học bá là bất khả chiến bại.

Trên thực tế, Diệp Tinh Quang chỉ là cảm thấy chỉ có Đại học Thủ đô mới có thể xứng với cô ấy.

Trên đời này chỉ có những thứ tốt nhất mới xứng với thân phận Nữ vương của cô.

Uống loại rượu mạnh nhất, cưỡi con ngựa hoang dã nhất, và muốn người đàn ông tốt nhất.

Bằng không, thật có lỗi với tính cách tiêu sái phóng khoáng của Nữ đế cô!

Sau khi khoá đào tạo thường nhật kết thúc, một số giáo viên đã tập hợp tất cả các người mẫu mới lại với nhau.

Sau một tháng làm quen, các thầy cô cũng vô cùng xúc động, bài phát biểu một bài đầy hứng khởi.

Ban đầu, khi lớp người mẫu này mới đến, các em ý vẫn còn là những người mới nghiệp dư, chân tay còn voi cùng lúng túng, đến việc chụp ảnh ra sao, tạo dáng thế nào và biểu cảm trên khuôn mặt cũng không biết làm, càng không cần nói đến việc sải bước nhịp nhàng trên sàn diễn.

Sau khi trải qua nhiều khóa đào tạo, các em đã bắt đầu dần tỏa sáng trên sàn diễn thời trang cũng như là trước ống kính.

Trở nên kiên cường và mạnh mẽ hơn.

"Tiếp theo, các em sẽ phải đến Ninh Đô để quay một chương trình tạp kỹ. Mặc dù bề ngoài là một chương trình tạp kỹ, nhưng đến cuối cùng liệu các em có thể nhận được hợp đồng đại diện của công ty và ra mắt suôn sẻ hay không, vận mệnh của các em đều nằm trong tay chương trình tạp kỹ này. Vì vậy, đây chính là một ván cờ! "

"Vì vậy, các cô gái, đừng xem nhẹ nó. Cô sẽ ở đây đợi các em, hy vọng có thể nhìn thấy các em biến đổi một lần nữa, giống như con bướm phá kén sải cánh bay. Những rèn luyện gian khổ kia sẽ trở thành ánh nắng đẹp nhất trên con đường biến giấc mơ thành sự thật của các em!"