Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Vào Hào Môn. Hệ Thống Kiểm Soát Khí Chất

Chương 15

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thấy ánh mắt này, Khấu Thu nhất thời cảm thấy cả người đều không ổn. Căn cứ vào kinh nghiệm dĩ vãng, nhất định là có chuyện gì đó nhọ nồi phát sinh trên người mình rồi.

“Tôi thấy Chúa ngồi trên ngôi cao sang, vạt áo Ngài đầy dãy đền thờ. Những Seraphim đứng bên trên Ngài. Mỗi Seraphim đều có sáu cánh. Hai cánh che mặt, hai cánh che chân, hai cánh bay lượn.”

— |Theo Isaiah|

Một lần, hai lần, ba lần… đáy lòng khẳng định ngàn vạn lần, lặp đi lập lại tự nhủ với mình hắn chỉ là một nhân loại bình thường. Nhưng khi ngẩng đầu lên, trong mắt chỉ thấy Gabriel xinh đẹp. Hắn mở ra đôi cánh tỏa ra ánh sáng cứu chuộc của đức Jehovah, bụi bậm hóa thành những đám mây vờn quanh hắn. Hắn xinh đẹp như thánh thần, giống như hắn muốn cứu vứt con dân mình từ bên trong tội ác đi ra. Một đôi mắt trong suốt chứa đựng thương hại cùng từ ái với thế nhân. Vẻ đẹp của hắn như một loại tội ác, phải đóng hắn lên cây thánh giá mới có thể ngăn cản tham dục của thế nhân đối với hắn. Nhưng ý chí từ bi cùng vinh quang vĩ đại lại hiện ra không có cái gì có thể sánh kịp.

Khấu Thu: “Nói cho tôi biết, cậu thấy gì?”

Cơ Chi: “Cánh xinh đẹp cùng chói mắt có tính không?”

Khấu Thu: “Sau lưng tôi mọc một đôi cánh?”

Cơ Chi: “Là sáu cái cánh, tục xưng thiên sứ sáu cánh.”

Khấu Thu: “Trừ cái này ra?”

Cơ Chi: “Sáng lên có tính không?”

Khấu Thu thầm hút một hơi: “Còn gì nữa?”

Cơ Chi: “Ví dụ có vòng sáng trên đầu.”

Khấu Thu: “Vòng sáng?”

Cơ Chi: “Còn có ánh sáng chói mắt tỏa ra cùng với ấm áp đâu!”

Cơ Chi: “Tôi muốn cầu nguyện trước cậu một chút.”

Khấu Thu: “Cứu!”

|Trước khi ta bị người khác cho là quái vật đưa đến sở nghiên cứu, tốt nhất ngươi nên biến ta trở lại bộ dạng ban đầu mau.|

|Hệ thống: Kí chủ không cần lo lắng, tất cả đặc hiệu chỉ khi dưới ánh mặt trời mới có thể bày ra.|

|Loại đặc hiệu chết tiệt này có cần thiết tồn tại không hả?|

|Hệ thống: Có. Dưới hình thức ‘thần yêu thế nhân’, ngươi sẽ hấp dẫn hết thảy những kẻ tội nghiệt. Bọn họ sẽ giống bươm bướm, mà ngươi chính là ánh sáng cùng ấm áp đối với bọn họ. Ngươi cần phải cảm hóa bọn họ, để quang minh chiếu rọi tiêu diệt hết thảy nội tâm tà ác.|

Khấu Thu giống như bị sét đánh, màn ảnh dừng một phút.

|Nếu ta không hiểu sai, những lời này chính là phiên dịch thành ‘Mọi lúc mọi nơi hấp dẫn các loại biếи ŧɦái, lại không thể chạy trốn, phải giảng đạo lý nhân sinh cho bọn hắn, sau đó làm cho bọn họ tin tưởng thế giới này tràn ngập tình yêu.’|

|Hệ thống: Chính xác, đúng là như thế. Có phải thấy rất có thành tựu hay không!|

Khấu Thu: |Ngươi là một con cờ hó!|

Thủy Sam đứng ngược hướng ánh sáng. Bên ngoài cửa sổ, có đám mây bay ngang qua che khuất đi ánh nắng mặt trời. Hắn không cảm nhận được ánh nắng trên người mình. Quả nhiên, ngay cả thần linh cũng không nguyện ý chiếu sáng tội ác. Khóe môi hắn nhếch lên tựa như một đóa thủy tiên nở rộ câu nhân, làm bất luận nam nữ học sinh, nội tâm thét lên chói tai.

Hắn rũ mắt, đôi lông mi khép thành một bóng ma nhỏ. Một khi đã vậy, hủy diệt đi, tất cả những thứ tốt đẹp, tất cả những người hạnh phúc. Sau đó hắn ngẩng đầu — liếc mắt một cái liền trầm luân.

Ngay trong góc tối, thiếu niên lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, thánh khiết, lương thiện. Trong thiên địa thấp bé này, hắn giống như thiên sứ tối cao, sai phái bảo hộ tín đồ không bị ác ma quấy nhiễu.

Rất đẹp đẽ… Thủy Sam vì kích động, mười ngón gắt gao nắm chặt, móng tay hung hăng đâm vào da thịt. Thế gian thế nhưng lại có người thuần khiết, sạch sẽ như thế… thật muốn… thật muốn hủy diệt.

Thì ra so với máu tươi cùng tội ác, còn có thứ càng làm người trầm luân hơn — lôi kéo thiếu niên sạch sẽ, trong suốt này xuống dưới, đi với hắn cùng nhau rơi vào địa ngục vô tận.

Còn có cái gì có thể so được với cái này càng làm cho nhân tâm rung động hơn đâu?

Cảm nhận được một tầm mắt cực nóng, Khấu Thu ngẩng đầu lên. Thủy Sam đưa lưng về phía hắn, đang viết gì đó trên bảng đen. Khấu Thu nghi hoặc, là ảo giác sao, nam nhân như tinh linh này sao bầu không khí chung quanh hắn lại bao phủ một tầng hồng quang thản nhiên, phảng phất mùi máu tươi nồng đậm.

|Hệ thống: Đó là do trong máu hắn tràn ngập tội ác. Kí chủ trong vòng 12 giờ cần phải dung hợp máu của hắn. Nếu không hậu quả không thể gánh nổi.|

Khấu Thu khẽ nhướng mày, không hề gì nói: |So với hiện tại còn không xong hơn?|

|Hệ thống: Độ tinh khiết máu của người bình thường chỉ có 60% – 70%. Dưới hình thức ‘thần yêu thế nhân’, độ tinh khiết trong máu ngươi đã đạt tới 90%. Hiện tại còn không ngừng tăng lên. Một khi đạt tới 100%, hậu quả rất đáng sợ.|

Khấu Thu sinh ra một loại dự cảm không hay: |Kết quả?|

|Hệ thống: Ngu ngốc. Nếu là thần, đương nhiên sẽ bay lên trời. Đến lúc đó cánh của ngươi cho dù không có ánh mặt trời cũng không thể giấu được. Trong thời gian ngắn nó sẽ thực thể hóa, sau đó ngươi có thể bay lên.|
« Chương TrướcChương Tiếp »