Chương 18

Khấu Thu đầy hưng trí nhìn, đến gần vài bước.

Biến cố đột nhiên xảy ra!

Những con chó màu đen đang an tĩnh đột nhiên như bị tiêm thuốc kí©h thí©ɧ, bắt đầu lớn tiếng gào thét, điên cuồng chạy ra bên ngoài. Tấm lưới thép tất nhiên cản lại hành động của bọn chúng. Hàm răng cùng móng vuốt sắc nhọn liều lĩnh xé rách hết thảy lưới thép. Có mấy cái móng vuốt đều bị cắt qua, nhưng chẳng những không có dừng lại, ngược lại càng cắn xé thêm mãnh liệt. Mặc cho huấn luyện viên dùng tiếng còi ngăn cản như thế nào, chúng nó đều mạnh mẽ cắn xé lưới thép. Rốt cục, trên lưới thép xuất hiện một lỗ thủng, sau đó vài giây, mấy chục con chó điên cuồng chạy đến phương hướng Khấu Thu.

Nháy mắt đại não Khấu Thu trống rỗng, chỉ cảm thấy bản thân mình cũng bị xé nát.

Nhưng đau đớn trong dự kiến không có xảy ra. Gần nửa mét, đám chó đó đột ngột dừng lại, nhưng không chịu ngồi yên. Chỉ cần một con chó dám đến gần hắn một chút, mấy con khác liền nhào lên cắn xé. Một con chạy tới, lại cắn xé. Cuối cùng, một đám cắn xé lẫn nhau.

Hay cho một hồi đại chiến cắn xé!

Biểu tình phong lưu trên mặt Khấu Bân Úc đã sớm thu liễm lại. Chỉ thấy hắn thần tình khϊếp sợ, lần đầu không biết nên làm những gì. Chờ hắn kịp phản ứng lại, đầu tiên chính là muốn kéo Khấu Thu chạy. Kết quả tay mới vừa cầm lấy tay áo Khấu Thu, đám chó kia liền dừng lại, hướng về phía hắn sủa inh ỏi.

Khấu Bân Úc đặc biệt không có mặt mũi mà bị dọa, thức thời buông tay. Sau đó mắt mở trừng trừng nhìn một đám chó tiếp tục cắn xé.

Cuối cùng, trận bạo động này làm kinh động đến Khấu Quý Dược đang ở phòng thí nghiệm, phái người bắn thuốc mê. Sau đó Khấu Thu cùng Khấu Bân Úc mới bị Tả Nhất tha về đây.

Trong phòng thí nghiệm.

Khuôn mặt tuấn tú của Khấu Quý Dược đều lạnh như băng: “Giải thích đi, đáng lẽ giờ này ngươi phải có mặt ở trường, sao lại ở đây?”

Khấu Thu ngồi trên ghế không nói lời nào.

Khấu Bân Úc vội vàng mở miệng nói: “Cha à, không liên quan đến cậu ấy đâu. Là con tự ý mang tam đệ đến xem chó nghiệp vụ.”

Ánh mắt Khấu Quý Dược lãnh liệt, đang lúc Khấu Bân Úc cảm khái hôm nay chỉ sợ không hay. Ngoài cửa đột nhiên có người gõ cửa tiến vào.

“Tra rõ nguyên nhân?”

Người tới mặc áo thí nghiệm màu trắng, đeo kính, thái độ đối với Khấu Quý Dược rất cung kính: “Đã rút máu xét nghiệm qua, không có kiểm nghiệm thấy có gì không đúng. Nhưng mà…” Hắn dừng một chút, ánh mắt nhìn Khấu Thu, trên mặt biểu tình có chút quỷ dị.

“Sao?”

Người tới nhếch môi.

“Nói.”

Không dám cãi lời Khấu Quý Dược, hắn chi tiết báo cáo: “Chính là động dục bình thường.”

Khấu Quý Dược lạnh lùng nhìn hắn. Nam nhân bị nhìn đến tâm sinh sợ hãi: “Tuy chưa có chứng cớ xác minh, nhưng có vài người trời sinh có một ít mùi hấp dẫn loài chó. Cũng tựa như có vài người trời sinh không được loài chó yêu thích, luôn bị chó cắn.”

Không khí nháy mắt quỷ dị lên.

|Hệ thống: Kí chủ không cần kinh ngạc, trước đó đã gợi ý qua. Triển khai hình thức ‘thần yêu thế nhân’ sẽ kí©h thí©ɧ hết thảy các sinh vật có giá trị bạo lực cao, nhiệt huyết nhiều.|

Khấu Thu: …

|Hệ thống: Không cần đoán, ngươi chính là kỳ động dục thiên nhiên của bọn họ. Không quản là chó hay biếи ŧɦái, có phải rất lợi hại hay không?|

Khấu Thu: … |Súc sinh!|

Bốn người đều không nói lời nào, trường hợp nhất thời xấu hổ lên.

Ánh mắt Khấu Quý Dược dừng lại trên mặt Khấu Thu. Rõ ràng đứa nhỏ này ngũ quan đều không có biến hóa, lại cứ cảm thấy so với lần trước gặp mặt hoàn toàn không giống. Toàn bộ khuôn mặt giống như được phủ thêm một vầng sáng thánh khiết.

Hắn trầm tư nói: “Mặt của ngươi…”

Bị lời Khấu Quý Dược hấp dẫn, Khấu Bân Úc cũng đặt tiêu điểm lên người Khấu Thu. Ngó một hồi, cuống quít dời đi. Là ảo giác sao? Trong nháy mắt hắn có cảm giác như đã bị thần minh chỉ dẫn. Mà người trước mắt, chính là hy vọng cứu rỗi duy nhất của hắn.

Khấu Bân Úc xoa xoa mắt, nhảy ra hét lên với Khấu Thu: “Yêu nghiệt! Còn không mau biến về nguyên hình!”

Thực nghiệm viên hận không thể chôn mình dưới nền đất. Không phát hiện mặt Khấu Quý Dược đều đen xuống sao? Lại có hai đứa con phiền não như vậy. Một đứa làm mấy con chó động dục, còn một đứa hình như IQ không được bình thường.

Làm cha hai đứa con có vấn đề, Khấu Quý Dược có một kỹ năng hạng nhất. Đó chính là ánh mắt của hắn rất nhiệt liệt. Thế nên khi Khấu Quý Dược nghiêng đầu, ánh mắt tàn nhẫn: “Đi ra ngoài.”

Thực nghiệm viên thức thời nhanh chóng cút đi.

“Khụ khụ.” Khấu Bân Úc ho nhẹ hai tiếng, che giấu xấu hổ: “Vừa rồi, chỉ là đùa thôi.”

Khấu Thu: “Ha hả.” Tin anh, tôi là thằng ngu.

Đang lúc Khấu Bân Úc cân nhắc làm sao để cứu vớt tam đệ dưới ma trảo của cha mình. Một tiếng chuông điện thoại hợp thời vang lên.

Khấu Bân Úc nhanh chóng nghe máy, nói liên tục. Ngay từ hắn đã chuẩn bị tốt, không quản là ai, tìm hắn có chuyện gì, hắn đều sẽ nói ‘Được, chúng tôi sẽ lập tức đến ngay.’