Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Vào Hào Môn. Hệ Thống Kiểm Soát Khí Chất

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tả Nhất nhíu mày: “Không đến?”

Thầy dạy thể dục lau mồ hôi, gật đầu.

Lúc này, một nữ sinh mặt tròn mắt to có lòng tốt chỉ chỉ vào đám cây cạnh sân thể dục: “Nếu không thì chú đến đó thử xem, mỗi lần Khấu Thu trốn học đều thích vào đó.”

Người nói vô tâm, Tả Nhất lại từ những lời này nắm được không ít tin tức. Tuy trước đó đã điều tra qua, nhưng khó tránh khỏi vẫn có chút thất vọng. Dù sao cũng là con của gia chủ, đương nhiên phải ưu tú.

Hắn lắc đầu, nâng bước đi qua…

Một trận gió thổi qua, hắn dùng thị lực hơn người bình thường nhìn thấy đằng xa xa có một màn làm say lòng người: hoa nở diễm lệ rực rỡ, dưới tàng cây anh đào có một thiếu niên đang ngồi đọc sách. Khóe miệng hàm ý cười, gió khẽ lướt qua những sợi tóc hắn, một đóa hóa rơi xuống đầu vai hắn. Nhìn từ xa giống như một khung cảnh vượt qua ngàn năm mà đến.

Như cảm nhận được âm thanh gì, thiếu niên ngẩng đầu lên, lộ ra dung nhan so với anh đào còn xinh đẹp hơn bội phần. Mặt mày nho nhã, dung nhan thanh lãnh, hắn vươn ngón trỏ trắng nõn ra làm một động tác ‘hư’ chớ có lên tiếng: “Chú sẽ dọa đến chúng nó.” Sau đó lại cúi đầu đọc sách.

Lúc này, Tả Nhất mới phát hiện trên những cành thấp có rất nhiều chim chóc đang đậu. Chúng dùng ánh mắt tròn trịa đậu đen tò mò đánh giá hắn. Tả Nhất nhìn qua, tất cả chim chóc đều bị kinh hách bay lên trời cao. Ánh mắt tay súng bắn tỉa đều sắc bén như một cây đao, mang theo hàn mang, cảm giác động vật thường so với nhân loại càng mạnh mẽ hơn đến mấy chục lần.

Giọng Tả Nhất mang theo chút không xác định: “Khấu Thu?”

Khấu Thu ngẩng đầu, bốn mắt nhìn nhau. Hắn nhìn ra trong đáy mắt Tả Nhất ánh lên tia hoài nghi, hắn đã sớm dự đoán được điều này. Khấu gia nhất định đã điều tra qua hắn, mà mình hiện tại rõ ràng nằm ngoại phạm vi điều tra của bọn họ.

Khấu Thu xoay người, giống như phải rời đi.

Tả Nhất tất nhiên thấy được chu sa dưới vành tai hắn, lúc này mới mở miệng: “Tôi là người Khấu gia, đến đón cậu về nhà.”

Hắn nói chính là ‘Khấu gia’, tất nhiên hy vọng Khấu Thu có thể kịp phản ứng.

“Khấu gia, Khấu Quý Dược?”

Tả Nhất nhíu mày: “Gia chủ là cha tiểu thiếu gia, xin cậu chú ý xưng hô.”

“Cha… Sao?” Giọng điệu thiếu niên thản nhiên, không có ưu sầu, không có không cam, cũng không có vui sướиɠ. Giống như đây chính là một từ mới, thuận miệng đọc một chút. Hắn quay đầu lại, trong nháy mắt vạn vật giống như đều phải yên lặng.

Người đẹp như yêu.

Ba mươi phút sau, cửa lớn Khấu gia

‘Chi’ một tiếng.

Người hầu đẩy ra cánh cửa hoa mỹ, Khấu Thu từ trên xe bước xuống, nhìn tòa thành hoa lệ trước mắt, nhất thời trong lòng dâng lên muôn vàn tư vị. Cuối cùng định thần lại, bước vào.

Vào đại sảnh, không khí liền vô cùng nghiêm túc. Khấu Quý Dược ngồi trên chủ tọa, chung quanh là những người anh tiện nghi ngồi ngay ngắn, nhìn qua có chút giống công đường.

|Hệ thống: Cảm nhận được uy hϊếp! Uy hϊếp! Diện mạo người xung quanh cao hơn người thường 30%, sắp tự động kích hoạt hình thức phong hoa tuyệt đại.|

Cái khỉ gì đó? Khấu Thu còn chưa kịp phản ứng, cảm giác trong thân thể không ngừng toát ra khí lạnh. Loại khí này giống như từ trong khung hắn phát ra. Mỗi một bước, trái tim hắn đều quặn đau, giống như máu không chảy lên tim. Nhưng cố tình hắn còn phải làm bộ như không có việc gì, âm thầm bước chậm lại.

Ngay khi Khấu Thu bước vào cửa, người bên trong trừ Khấu Quý Dược ra đều hút một hơi khí lạnh. Dù lãnh ngạnh như Khấu Quý Dược, cũng hơi hơi nhíu mày. Chỗ cường đại của gen chính là cảm ứng huyết mạch. Gen Khấu gia tương đối nghịch thiên, nam tuấn mỹ, nữ động nhân. Khấu Thu di truyền được tướng mạo đẹp đẽ của Khấu gia. Cái này chẳng có gì là lạ, nhưng mấu chốt chính là… hắn lớn lên quá đẹp.

Nhị ca của Khấu Thu – Khấu Bân Úc, mười mấy tuổi liền lêu lổng bụi hoa, tự xưng là gặp qua tất cả mỹ nhân trong thiên hạ. Nhưng đẹp như Khấu Thu, hắn chưa từng thấy qua.

Hắn lẳng lặng đứng đó, ngươi lại cảm giác không thấy rõ dung nhan hắn. Chờ hắn đến gần, chung quanh dường như có hơi nước, sau lưng lại nở ra một đóa hoa yêu dã. Mà người đứng trung tâm nhụy hoa lại giống như muốn hóa thành sương mù.

Khi Khấu Thu đến gần, chóp mũi hắn thậm chí có thể ngửi đến mùi hoa sen thản nhiên thơm ngát.

Quả nhiên người đẹp như sen, một kiếp chỉ có một người, phong hoa tuyệt đại.

Khấu Thu nào biết người ngoài nghĩ gì. Hắn hiện tại chỉ cảm thấy đau đớn, ngũ tạng lục phủ giống như bị lôi ra. Xem ra sau khi chết đi, cũng không thể đứng chung với đám người tốt, cái giá này quá đắt đi.

Dùng giá trị nhan sắc K.O cả một đám người, nghe thì khí phách đó, nhưng HP thì nhanh chóng về 0!

“Tên.” Một âm thanh lạnh như băng truyền đến. Khấu Quý Dược vừa mở miệng, người chung quanh theo bản năng thu hồi tâm tư.
« Chương TrướcChương Tiếp »