Chương 5: Đêm Tân Hôn (H) (tiếp)

Ăn tối xong cũng đã tám giờ, anh bế cô lên phòng bảo cô tắm trước anh có việc phải qua thư phòng. Cánh cửa khép lại cô vui sướиɠ nhảy lên giường lăn qua lộn lại trong đầu chỉ có" mình là vợ anh ấy, anh ấy yêu mình,....hahahahaha, khoan đã vậy không phải đêm nay là đêm tân hôn sao,aaaaaaaaa, làm sao đây!!!" cô cứ lăn lộn trên giường một lúc khá lâu đến khi bình tỉnh lại, cô đứng lên đi tới tủ áo, bên trong có cả đồ của anh và cô chỉ nhìn thôi là tim cô nở hoa luôn rồi, lấy một chiếc đầm ngủ mang phong cách khá dễ thương và ngọt ngào cô tung tăng vào phòng tắm.

Ba mươi phút sao bước ra khỏi phòng tắm thấy anh vẫn chưa quay lại cô lấy máy tính lên giường lướt xem có tin tức nào hay không. Trong khi đó tại thư phòng, sau khi làm xong đống văn kiện nhìn cũng gần mười một giờ rồi anh nhanh chống quay trở lại phòng với cô.

Vào phòng thấy cô đã ngủ gục bên máy tính, anh đinh ninh giúp cô đặt máy tính sang một bên lại thấy cô ngủ thật ngon thật đáng yêu, nhưng đêm nay là tân hôn mà cô lại ngủ quên như vậy thật đúng là phải phạt rồi. Anh cuối người xuống đặt lên môi cô nụ hôn mạnh mẽ, dùng lưỡi cạy miệng cô ra càng quét bên trong thành công khến cô tỉnh vì mất dưỡng khí.

"Ông...ân...ông xã.."

"Bà xã, tối nay là tân hôn của chúng ta mà em lại ngủ quên như vậy, thật không ngoan, phải phạt"

"Ông xã....em không cố ý..ân...."

Không để cô nói tiếp anh lại hôn cô cuồng nhiệt, đến khi cô thật sự sắp không thở được anh mới rời đi còn kéo theo sợi chỉ bạc ái muội. nhìn đến gương mặt tràn đầy xuân sắt của cô cô khiến Cố Lãnh thở càng thêm gấp gáp.

"Bà xã, em đây là muốn câu dẫn anh sao"

Trong đầu cô hiện giờ là một mãng mù mịt không hiểu anh đang nói gì chỉ biết nhìn anh bằng ánh mặt mê ly.

"Bà xã..."

Nói xong lại cuối xuống hôn cô nụ hôn cuồng dã, hai người tùy ý triền miên trao đổi hô hấp ngọt ngào của nhau, từng sợi chỉ bạc theo đó mà chảy xuống.

Tay anh cũng không nhàn rỗi vuốt ve vòng eo nhỏ nhắn của cô rồi luồng tay vào áo ngủ nắm lấy bộ ngực đầy đặn của cô, thật vừa tay anh a. Một tay khác thì cởi bỏ đầm ngủ của cô.

"Bà xã, anh sẽ phục vụ em thật chu đáo..."

Hơi thở nóng rực phun lên cổ, anh khẽ cắи ʍút̼ mang cho cô cảm giác tê dại.

Lúc này anh đã cởi hết quần áo trên người cô. Gương mặt đỏ ửng kiều mị, bộ ngực đầy đặng cao vυ"t, vòng eo mãnh khảnh, đôi chân thon dài.



Anh cứ nhìn cô chầm chầm khiến cô càng ngượng, cô trừng anh, bị đôi mắt mê ly của cô trừng anh chỉ thấy cả người tê dại, anh nhanh chống cởi bỏ đồ trên người mình.

Cố Lãnh cuối đầu ngậm lấy nụ hồng trên ngực cô nhẹ mυ"ŧ, nghe tiếng cô rêи ɾỉ như được cổ vũ, dùng đầu lưỡi linh hoạt chơi đùa hạt chầu hồng nhạt hơi cứng của cô, hàm răng phụ trợ khẽ cắn khıêυ khí©h, ngón tay xoa bóp nụ hồng, lòng bàn tay đặt lên bộ ngực vểnh cao của cô không ngừng xoa nắn.

Toàn thân cô không tự chủ được run rẩy, tiếng rêи ɾỉ dể nghe khiến anh ngứa ngáy, du͙© vọиɠ cứng rắn nơi hạ thân chống lên nơi mềm mại của cô nhẹ nhàng cọ xát.

"Ưʍ....a...."

"Bà xã, thoải mái không hử?" giọng của anh trầm đυ.c như đè nén thứ gì.

Cố lãnh lưu luyến rời khỏi bộ ngực mềm mại, đưa tay tách đùi cô ra, khiến nơi tư mật toàn bộ hiện lên trước mắt anh.

"Bà xã, nơi này của em thật đẹp...còn chảy nhiều nước như vậy là muốn anh nhanh chống ăn em sao....." ánh mắt và lời nói của anh lúc này da^ʍ đến cự điểm.

Cố lãnh như si mê chỉ thấy nơi nào của bã xã cũng thật đẹp. Anh cử động ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve âm đế ướŧ áŧ, sau khi tìm được hoa hạch được giấu kín, liền duỗi ngón tay nhấn xuống.

Bên trong cô vừa ấm áp vừa ẩm ướt, bên tai truyền đến tiếng Triệu Nguyệt kêu lên. Như động lực anh lại càng ma sát nhanh hơn đến khi cô đạt đến cao trào mới ngừng lại, rút ngón tay ra dâʍ ɖị©ɧ cũng theo ngón tay tràn ra ngoài.

Triệu Nguyệt cảm thấy cả người vô lực, tê dại, khi anh rút ngón tay ra cô chỉ cảm thấy bên dưới hư không.

Cố Lãnh không đợi cô hoàn hồn đã nương theo chất lỏng ướŧ áŧ vọt vào tiểu huyệt.

Bị tập kích bất ngờ cô không kìm được tiếng rêи ɾỉ kiều mị.

"Ưʍ....ông xã...chậm lại...chậm...a...."

Anh dùng sức cày cấy trên người cô, mồ hôi từng giọt rơi xuống ngực cô, hai mắt anh đỏ ngầu, giống như rơi vào bể tìиɧ ɖu͙© điện cuồng, đem côn ŧᏂịŧ không ngừng đâm vào rút ra, như muốn đem cô xé rách.

Tâm trí cô hiện giờ điều bị kɧoáı ©ảʍ chiếm hết. Nghe những lời nói dâʍ đãиɠ của anh, khiến cô vô cùng thẹn thùng, tiểu huyệt cũng vị vậy mà co rút.

Người đàn ông trên người cô thì thở dài thoải mái, sau đó động tác lại càng nhanh.



"Ông xã...chậm...a..ưʍ....đừng đυ.ng chỗ đó...a..."

"Bà xã, thoải mái không ...." "Hửm?"

"Ân,..a..thoải mái...a...ưʍ....."

"Siết chặc anh như vậy là muốn nhiều hơn đúng không, bảo bối dâʍ đãиɠ" nói rồi còn cố ý thúc mạnh vào khiến cô thở dốc rêи ɾỉ.

"Ông xã....em sắp không chịu được rồi....a..."

Cự vật nhét đầy cơ thể cô không chút cố kỵ hung hăng đâm vào tiểu huyệt non mềm. Tiếng thân thể va chạm phạch phạch vang vọng cả phòng.

Cơ thể Triệu Nguyệt không ngừng đong đưa, hai trái đào trước ngực không ngừng nẩy lên, anh dùng sức thúc mạnh vào bên trong rồi phun đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tử ©υиɠ của cô, phút chốc cả hai đạt tới cao trào.

Triệu Nguyệt đã rất mệt mỏi, khi thấy vật bên dưới anh lại cứng rắn liền sợ hãi.

"Ông xã, em mệt mỏi." Cô nhỏ giọng làm nũng mong anh từ bi mà tha cho cô

"Bà xã, đã nói phải phạt rồi thì không thể nuốt lời được, đêm nay còn dài,...." nói rồi anh cầm du͙© vọиɠ của mình đâm thẳng vào, điên cuồng luân động. Ý thức cuối cùng của cô là không nên chọc tức anh.

Đêm đó Triệu Nguyệt bị anh ép buộc đến trời gần sáng mới tha, kêu rên đến sức lực cạn kiệt, tiểu huyệt bị bắn tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Thật ra cố lãnh vẫn thấy chưa đủ nhưng thấy cô bị ép buộc đên khóc lóc xin tha nên anh đành nhịn xuống. Cũng không trách anh được ai bão bà xã của anh quá mê người.

Anh ôm cô vào phòng tắm tẩy rửa giúp cô lại khiến nơi đó xẩy ra phản ứng, đành nhanh chống bế cô vào giường, đắp chăn ngay ngắn cho cô rồi chạy vào phòng tắm nước lạnh.

Tắm xong anh ôm thân thể nhỏ nhắn của Triệu Nguyệt vào long đặt lên trán cô nụ hôn chúc ngủ ngon mới mĩ mãn đi ngủ.

LƯU Ý: cảnh H mình có thảm khảo một số truyện khác nên có gì sai sót mong mọi người bỏ qua