Chương 4: Chơi nhũ 1

𝑬𝒅𝒊𝒕𝒐𝒓: 𝑾𝒆𝒐~

L*иg sắt xuất hiện bóng đen mờ mờ giao tới, càng ngày càng gần đến khi ánh mắt người đàn ông đen tối không rõ.

Đường Li bỗng nhiên cảm thấy chính mình rất nhỏ, thực lạnh, xương sống lưng cũng đang phát lạnh.

Tự mình nhận biết về Tần Du, bộ dáng hắn lãnh khốc vô tình ngay lập tức khắc thật sâu vào trong lòng cô.

Cao cao tại thượng, uy nghi lãnh lệ.

Hắn là trưởng quan, là thủ lĩnh, là chủ nhân của đài Cảnh Chương, có được thân phận hiển hách như vậy, hắn đã phải vô tình đến như thế nào chứ.

Cô thậm chí khó có thể tưởng tượng hắn có phải hay không còn có thất tình lục dục.

Đã từng, cô nghe nói hắn quyền thế ngập trời, bóp chết một người liền dễ dàng giống như bóp chết con kiến, nhưng sau vài năm ở bên người hắn, cô mới biết được hắn đến tột cùng có bao nhiêu biếи ŧɦái.

So với dứt khoát lưu loát xử quyết, hắn càng hưởng thụ quá trình ngược đãi.

Hắn sẽ đem những tên phản đồ không nghe lời nhốt lại, dùng hết các loại tư hình tra tấn, trò chơi đùa bỡn dùng cực hình trong nháy mắt, sẽ làm hắn đặc biệt hưng phấn vừa lòng……

Nghĩ đến đây, Đường Li cố nén run run nhút nhát, vì kết cục của chính mình mà cảm thấy vô lực.

Cô không có chính mắt gặp qua hắn là dùng hình như thế nào, nhưng mặc dù chỉ là nghe thấy, cũng đủ để cho cô tâm sinh cự ý.

Hắn quyền cao chức trọng, vô pháp vô thiên, tự do ở pháp luật bên ngoài, đáng giận giống như ma quỷ, hắn hẳn là sẽ bị báo ứng……

Bất đắc dĩ cô chỉ dùng một chút việc non nớt, đã bị hắn bắt trở về, còn bị nhốt ở l*иg sắt làm cô cảm thấy thẹn, giống một con động vật nhỏ, một chút tôn nghiêm đều không có……

Cùng đường Đường Li cả người rét run, trong đầu suy nghĩ như nước, bỗng nhiên trong chớp mắt có một cái dũng khí nhỏ bé, dùng sức đem khớp hàm xuống phía dưới cắn.

Cùng với việc ở trong tay hắn bị khuất nhục tra tấn, không bằng cô làm chính mình còn chút thể diện!

Nhắm mắt một cái chớp mắt cuối cùng, Đường Li cơ hồ nếm tới vị tanh ngọt trong cổ họng, chính là trong chớp mắt đã bị một cổ hơi thở lạnh lẽo bao trùm ——

“A……!”

L*иg sắt, mỹ nhân thân thể tuyết trắng, phí công mà bắt đầu hô đau giãy giụa, l*иg sắt cũng bắt đầu hoảng loạn mà động đậy..

Chỉ thấy người đàn ông cánh tay tinh tráng hữu lực thâm nhập trong l*иg sắt, chuẩn xác không có tí sai lầm mà bóp chặt cằm tinh xảo yếu ớt của cô.

Cổ tay mạnh mẽ, cứng rắn kiềm chế, đôi môi trắng bệch vì mất máu bị bắt mở ra, lộ ra hàm răng trắng nõn chỉnh tề, cùng với bên trong cổ họng ướt mềm chặt hẹp.

“Vội vã cắn lưỡi tự sát?” Người đàn ông gặp chuyện mặt không hoảng loạn, tiếng nói trầm thấp lại lần nữa vang lên, "Anh nhưng không thích người câm kêu không ra tiếng.”

Tâm tư cô bị hắn một cậu nói toạc ra, trong nháy mắt kinh hoảng thất thố, cổ họng bất lực nuốt xuống động tĩnh có vẻ phá lệ sắc tình đỏ bừng, cái lưỡi mềm mềm càng run lên không ngừng.

Con mồi kháng cự, dễ dàng làm thợ săn bên ngoài l*иg sắt hưng phấn.

Tần Du nhướng mày, đối với cô là hoàn toàn khống chế, như là đùa bỡn một con mèo không nghe lời.

Cô giãy giụa mà dùng sức, tựa hồ chán ghét hắn cực kỳ, còn có ý đồ muốn phản kháng mà cắn ngón tay hắn.

Ngao ô, ngao ô.

Chưa kịp cắn được, người đàn ông thế nhưng đem ngón tay trực tiếp thâm nhập vào trong cổ họng cô!