Chương 29: Làm Chó Của Người Khác Vui Lắm À?

Kiếp trước, vào ngày thi tri

thức, Vương Văn Gia bất ngờ tìm cô nói cô ta bị mất ví, nhờ cô tìm giúp. Khi đó, cô không biết bộ mặt thật của Vương Văn Gia nên đã đồng ý. Cuối cùng, cô gặp Hướng Vân Phi trên đường và phải nán lại, bỏ lỡ cuộc thi tri

thức và bỏ lỡ tiền thưởng.

Kiếp này, cô đã nhận ra bộ mặt thật của Vương Văn Gia, không giống như kiếp trước, cô căn bản không làm bạn với cô ta. Không ngờ điều tương tự lại xảy ra, nhưng chiếc ví đã trở thành phiếu ăn và Vương Văn Gia trở thành Vương Viện Viện. Là một học sinh nghèo, mặc dù Tần Dĩnh có không gian và cũng không thiếu tiền, nhưng cô cũng hiểu khoản trợ cấp sinh hoạt hàng tháng vài trăm tệ đó quan trọng như thế nào. Thấy Vương Viện Viện lo lắng đến mức toát mồ hôi hột, trong tâm cảm giác không đành lòng.

Lưu Triệu đi ngang qua, vui vẻ ra mặt chạy tới vẫy hô:"Tiểu học muội, thật là trùng hợp a, như thế nào đi đâu cũng gặp được em, chúng ta thật có duyên a."

Tần Dĩnh không bận tâm đến việc đối phó với hắn vào lúc này, dứt khoát hỏi hắn:"bây giờ là mấy giờ?"

Vào thời điểm đó, đồng hồ là món đồ xa xỉ, vì vậy cô đương nhiên không có, nhưng Lưu Triệu thì có. Phú nhị đại bọn họ không chỉ có những món đồ xa xỉ như đồng hồ mà ngay cả những chiếc điện thoại di động mới xuất hiện trong năm nay, nhỏ hơn và tiện lợi hơn mang phong cách tây được đặt tên là "Điện thoại thông minh".

Lưu Triệu giơ tay liếc nhìn đồng hồ:"Một giờ mười, làm sao vậy?"

Cách giờ thi còn một tiếng, nếu bây giờ đi tìm , có lẽ sẽ không ảnh hưởng đến giờ thi. Huống chi, lần này là Vương Viện Viện, không phải Vương Văn Gia hay Hướng Vân Phi. Nghĩ đến đây, Tần Dĩnh gật đầu đáp ứng: "Vậy tôi tìm phía tây, cậu tìm phía đông."

Vương Viện Viện mừng đến mức nước mắt giàn giụa, gật đầu nói:"Ừ, thật sự rất cảm ơn cậu."

Tần Dĩnh vừa đi về phía tây khuôn viên trường vừa bỏ tập sách bài tập vào túi vải. Lưu Triệu cũng đi theo, quay lại vẫy tay với Tạ Chấp và Lục Thiếu Ninh ở phía sau: "Chúng mày đi trước đi, tao đi với tiểu học muội." Nói xong quay đầu nghiêng đầu sát vào hỏi: "Tiểu học muội, em tìm cái gì?"

Tần Dĩnh không dám chọc giận hắn, thậm chí tại sao kiếp trước hắn làm vậy với mình cô cũng không rõ. Mặc dù lúc đó, hắn nói Tạ Chấp khiến hắn làm vậy, trong mắt hắn lại thấy được căm hận cùng phẫn nộ, Tần Dĩnh đều không thể lý giải:"Vương Viện Viện làm mất phiếu ăn, em giúp cô ấy tìm."

"Phiếu ăn à, để anh tìm giúp em."

Tần Dĩnh không từ chối, nhưng cũng không trả lời, kể cả hắn tìm chủ đề gì, hỏi bất kỳ câu hỏi nào, cô cũng bảo trì không vui không giận. Đến 13 giờ 40, đài phát thanh của trường bắt đầu phát thông báo các thí sinh dự thi có thể vào bàn chuẩn bị thông tin. Tần Dĩnh đứng tại chỗ quét mắt một vòng, cô đã tìm kiếm gần như khắp mọi nơi ở phía tây, nhưng cô vẫn không tìm thấy phiếu ăn của Vương Viện Viện.

"Em không phải muốn tham gia cuộc thi tri thức sao? Đi mau đi, bạn học của em có lẽ đã tìm thấy ở phía đông rồi."

Nghĩ tới đây, Tần Dĩnh gật đầu ậm ừ, vác túi vải trên vai chạy nhanh về phía khu dạy học. Vì cuộc thi tri thức, toàn bộ tòa nhà giảng dạy đã đóng cửa để làm phòng thi, thậm chí hành lang cũng bị phong tỏa, chỉ chừa một lối ra vào. Tần Dĩnh vừa đi lên cầu thang, cô đυ.ng phải Hướng Vân Phi, cô ta đứng ở đầu cầu thang, chặn đường cô

"Cậu làm gì thế?"

"Tao có chuyện tìm mày"

Tần Dĩnh đẩy cánh tay cô ta ra:"có việc chờ tôi thi xong."

Hướng Vân Phi vội vàng lùi lại một bước tiếp tục chặn cô:"Không, bây giờ luôn đi."

Tần Dĩnh hít một hơi thật sâu:"cậu cố ý không muốn để tôi tham gia cuộc thi tri thức."

Hướng Vân Phi chế nhạo:"Hừ, coi như mày thông minh, tao chính là không muốn cho mày đi, thế nào!Tần Dĩnh, tao khuyên mày thức thời một chút, Đức Dương không phải nơi mày có thể càn rỡ, xuất thân như mày, thành thành thật thật đợi tốt nghiệp, chảnh như vậy làm gì, mày không hiểu đạo lý súng bắt chim lòi đầu sao? Mày khoa trương như vậy, Gia Gia của chúng tao phải làm sao, cậu ấy mới là người đáng được quan tâm. Như mày? Cũng xứng?"

Tần Dĩnh cạn lời, nhìn Hướng Vân Phi dao động lắc đầu:"Hướng Vân Phi, làm chó của người khác vui lắm à? Nếu Vương Văn Gia muốn cạnh tranh với tôi tại cuộc thi tri thức, tôi hoan nghênh. Nhưng thủ đoạn này của các cậu có chút thấp kém và trơ trẽn đi! "

"Mày có nói cái gì thì hôm nay tao cũng sẽ không tha cho mày! Sau hai giờ, mày làm cái gì tao mặc kệ!"

"Tránh ra!" Tần Dĩnh dùng sức đi, nhưng Hướng Vân Phi lợi dụng lợi thế vị trí chặn đường.

Ngay lúc Tần Dĩnh sắp không kiên nhẫn được nữa, Lưu Triệu chạy tới, một tay nhét sữa bò vị dâu vào tay Tần Dĩnh, một tay ném Hướng Vân Phi sang một bên: "Em mau lên đi, cố lên!"

Tần Dĩnh nhìn sữa trong tay, sau đó lại nhìn sang Hướng Vân Phi bị kéo sang một bên với vẻ mặt oán hận nhưng bất lực, gật đầu với Lưu Triệu:"cảm ơn."

"Không có gì, tiểu học muội cố lên a!" Lưu Triệu cao giọng, đây là lần đầu tiên tiểu học muội nhận tình cảm của hắn, đối với Lưu Triệu mà nói, cô cũng thích hắn!

"Lưu Lưu Lưu Lưu học trưởng. . . . . ."

Lưu Triệu thu lại nụ cười trên khuôn mặt quay sang nhìn Hướng Vân Phi, người đang dựa vào tường với khuôn mặt tái nhợt:"Học trưởng? Tại sao tôi không biết có học muội như cô?"

Hướng Vân Phi nuốt nước bọt nhanh chóng đổi giọng:"Lưu thiếu, em, em, em, em cùng Tần Dĩnh chỉ đùa giỡn thôi."

"Chơi đùa? Được, tôi sẽ chơi với cô. " Nói xong nắm cổ áo Hướng Vân Phi đi ra ngoài, hắn mặc kệ Hướng Vân Phi giải thích cầu xin như thế nào, lại không quan tâm cái gì nam nữ thụ thụ bất thân cái gì phong độ thân sĩ, dù sao ở Giang Thành, hắn cũng không có quân tử như vậy

Bên kia, Tần Dĩnh vội vã lên tầng tìm phòng thi của mình:"Báo cáo."

"Mau tìm chỗ ngồi đi, làm sao đi thi lại đến muộn vậy!"

Tần Dĩnh gật đầu đáp lại rồi nhấc chân đi vào. Khi cô tìm thấy chỗ ngồi, cô nhìn thấy Vương Viện Viện, cách chỗ ngồi của cô một hàng, đang bình tĩnh ngồi trên ghế kiểm tra dụng cụ của mình. Cô lắc đầu, cố gắng kiềm chế tâm trí, sau khi thi xong sẽ nghĩ đến những chuyện không liên quan đến cuộc thi.

13h55, giám thị bước vào phòng thi với bài thi đã được niêm phong, mở phong bì trước mặt mọi người, lấy bài thi từ bên trong ra phát:"Thời gian thi một tiếng rưỡi, tự làm đi. Đừng xì xào bàn tán với nhau, một khi phát hiện vi phạm kỷ luật thi, lập tức bị loại!"

Lúc hai giờ, chuông báo thi vang lên, Tần Dĩnh cầm bút lên bắt đầu trả lời các câu hỏi. Toàn bộ bài kiểm tra, bao gồm toán học, tiếng Trung Quốc, chính trị, địa lý và một số chủ đề về hóa học vật lý. Các câu hỏi trong cuộc thi không chỉ liên quan đến nhiều môn học mà hầu hết các câu hỏi đều là sự tổng hợp các kiến

thức của nhiều môn học, đòi hỏi tư duy phân tích để tìm ra kỹ năng trả lời.

May mắn thay, Tần Dĩnh mặc dù đã bỏ lỡ cuộc thi tri thức ở kiếp trước, nhưng cô lấy được một đề thi khác từ chỗ cô giáo Hứa làm một lần. Tuy không cùng một bộ đề nhưng đề bài và các dạng câu hỏi cô cũng biết một chút, đồng thời đã chuẩn bị đầy đủ trong kiếp này nên có thể trả lời các câu hỏi một cách dễ dàng.

3 giờ 30 phút, Tần Dĩnh kiểm tra xong bài thi, một phút cuối cùng mới đứng dậy nộp bài và rời đi. Ngay khi cô rời khỏi lớp học, cô tình cờ gặp Vương Văn Gia

"Xui xẻo, tại sao mày lại ở đây!"