Chương 2: Rút chim vô tình

Rõ ràng vừa rồi anh đang làm việc, người phụ nữ này mượn lý do công việc, càng lúc càng tới gần mình, vào lúc anh không đề phòng cô bất ngờ hôn anh, tới khi Tiêu Húc phản ứng lại, anh phát hiện cổ họng mình vô cùng khô khốc, nhìn cơ thể người phụ nữ trước mặt anh muốn xé rách toàn bộ quần áo trên người cô, đè cô ở dưới người mạnh mẽ chà đạp.

Nghĩ như vậy, anh cũng làm như vậy.

Trực tiếp kéo người phụ nữ đang muốn bỏ trốn, đè cô ở trên ghế sô pha hung hãn chà đạp.

Chỉ là sau khi mọi chuyện kết thúc, người đàn ông cau mày, híp mắt lại người cơ thể ửng đỏ của người phụ nữ ở dưới người mình, rõ ràng đã cao trào mấy lần, nhưng phản ứng cơ thể vẫn chân thật như vậy, nhưng người phụ nữ này không có trái tim, trong đôi mắt xinh đẹp đó không có chút tình cảm.

“Kết thúc rồi thì tránh ra đi.” Sau khi chấm dứt, đàn ông sẽ trở nên miễn dịch với thể dịch của cô, sẽ không bùng nổ xúc động lạ thường nữa.

May mắn áo trên người Mạnh Mộng vẫn ngay ngắn, chỉ có chiếc váy ở dưới là nhăn nhúm dúm dó, nhưng bây giờ cô cũng không còn để ý được nhiều như vậy.

“A, rút chim vô tình?” Người đàn ông nhìn cô, lạnh lùng đứng dậy, sau đó chậm rãi chỉnh lại quần áo của mình, chỉ là theo động tác của cô, tϊиɧ ɖϊ©h͙ và da^ʍ thuỷ từ trong tiểu huyệt chậm rãi chảy ra, theo hai đùi trơn bóng của cô nhỏ giọt xuống sàn nhà.

Người đàn ông hơi dựa vào ghế sô pha một chút, hiển nhiên anh rất tự hào về hành động này.

Ánh mắt anh lưu luyến ngắm nhìn cơ thể Mạnh Mộng, người phụ nữ này là thư ký mới tới tuần trước, làm việc chăm chỉ, gương mặt xinh đẹp, lúc này sau cuộc hoan ái khuôn mặt cô đỏ bừng, cánh môi đỏ hơi sưng lên, mái tóc ngày thường được búi gọn gàng đã xoã tung xuống, có một vào sợi tóc xoăn nhẹ dính trên thái dương ướt đẫm mồ hôi của cô, trông cực kỳ đáng thương.

Chính vì thái độ trong một tuần nay của cô, anh mới không có chút đề phòng, vậy mà lại bị ngã một cú đau như vậy, không biết một lát nữa người phụ nữ này sẽ đưa ra điều kiện gì.

Không hiểu sao anh lại có chút mong chờ.

Nhưng trong lòng Mạnh Mộng lại chỉ thấy rất phiền, cô lạnh lùng liếc nhìn khuôn mặt đầy thoả mãn của người đàn ông ở bên cạnh, cau mày lấy giấy ăn lau qua loa phần thân dưới một chút rồi chuẩn bị ra ngoài.

“Cảm ơn giám đốc Tiêu đã giúp đỡ tôi trong khoảng thời gian này, đơn xin từ chức tôi đã gửi vào email của anh rồi, tạm biệt.”

Nói xong, Mạnh Mộng cũng không quay đầu lại hào phóng bước ra ngoài.

Người đàn ông nhìn cô ra khỏi cửa, ban đầu còn tưởng rằng cô có tính toán gì đó, nhưng từ đầu tới cuối người phụ nữ đó luôn tỏ ra thiếu kiên nhẫn, cho dù khi làʍ t̠ìиɦ với mình cô cũng rất thoải mái nhưng sau đó lại thúc giục mình nhanh chóng kết thúc, đúng là người phụ nữ vô tình.

Về đến nhà, Mạnh Mộng bắt đầu phân loại kết quả, chuẩn bị gửi cho người mẹ đang lo lắng con trai của mình có bình thường hay không của người đàn ông đó.

Những người mẹ này đã suy nghĩ quá nhiều rồi, cho dù biết, xu hướng giới tính của con trai mình là nam hay nữ thì sao chứ? Chẳng lẽ còn có thể bẻ thẳng anh ta sao?

Suy nghĩ một hồi, Mạnh Mộng không nhịn được nhéo eo mình một cái, người đàn ông đó là chó sao? Dùng sức như vậy, eo của mình cũng sắp bị anh đâm gãy rồi, hơn nữa vội vàng về nhà, cô cũng còn chưa rửa sạch phần thân dưới, lúc này cảm giác phía dưới đó dính dính nhớp nhớp, giống như có gì đó đang không ngừng chảy ra.

Mạnh Mộng rút ra mấy tờ giấy ăn, tay trái vén váy lên, tay phải lau nhẹ một chút, nhìn chất lỏng trắng đυ.c dính trên giấy ăn, cô cau mày hừ một tiếng, tên đàn ông đáng giận đó.

Nhìn ra ngoài bầu trời, hôm nay cũng không còn sớm nữa, nên tắm rửa trước thôi.