Chương 32: Cưa Đổ Tô Khải Hạo

Phòng kí túc của bọn họ đều độc thân, hiện tại Chu Hạ Hạ có chàng trai mà mình thích, cô chính là người đầu tiên muốn kết thúc cuộc sống độc thân, đối với cả phòng mà nói có ý nghĩa rất lớn. Hơn nữa, miêu tả của Chu Hạ Hạ với Tô Khải Hạo luôn là nam chính trong tiểu thuyết, làm cô cũng có chút hứng thú với hắn ta, cô muốn biết nam chính trong tiểu thuyết rốt cuộc trông như thế nào.

"Tớ thấy được đấy." Hứa Nam thêm mắm thêm muối, nắm tay nói: "Để cho chúng tớ giúp cậu trực tiếp cưa đổ Tô Khải Hạo."

"Ôi trời, tớ còn không có KK của Tô Khải Hạo đây." Chu Hạ Hạ ảo não nói.

Cô nhìn Lý Dao, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, hỏi: "Dao Dao, cậu có KK của Tô Khải Hạo không? Cậu hẳn là có nhóm KK cấp ba chứ?"

Tô Khải Hạo và Dao Dao là bạn học cấp ba, nói không chừng đã thêm KK. Cho dù không có, nhóm KK cấp ba cũng có thể tìm được.

Lý Dao cầm điện thoại, gượng cười nói: "Tớ... không có KK của Tô Khải Hạo, cũng không vào nhóm."

Nghe cô nói vậy, Chu Hạ Hạ không hỏi nhiều nữa, cho dù là bạn học cấp ba, có lẽ chỉ quan hệ tốt mới thêm KK, giống nhưu cô cũng không có KK của nhiều bạn học cấp ba. Còn về nhóm KK cấp ba, rất nhiều người sẽ không tham gia.

Mấy người trong phòng kí túc nói chuyện, giúp Chu Hạ Hạ bày mưu, chuẩn bị cưa đổ Tô Khải Hạo, Lý Dao không nói câu nào, muốn nói gì đó lại không nói lên lời liền tìm cớ ra ngoài.

...

Gặp được Chu Hạ Hạ ở trường dạy lái xe không có ảnh hưởng gì đến Tô Khải Hạo, hắn tiếp tục cập nhật chương mới.



Ngày tiếp theo, vào buổi trưa, Chu Hạ Hạ đặc biệt mua hai chai nước, sau đó đến trường dạy lái, trái tim nhỏ đập thình thịch đang chờ Tô Khải Hạo.

Hôm qua, mấy lời thả thính táo bạo* trong phòng kí túc làm cho mặt cô hiện tại có chút đỏ. Có điều chờ đến lúc huấn luyện viên đến, cô mới biết trưa nay Tô Khải Hạo không tới. Bởi vì chú thím của Tô Khải Hạo đến nhà nên Tô Khải Hạo không đến trường dạy lái xe.

Trước đây có hơn trăm nghìn tệ của Tô Khải Hạo cùng với tiền của cha mẹ Tô, họ lại ký hợp đồng với xưởng may trước kia, đồng thời liên lạc với một số nhân viên cũ, xưởng may lại được mở lại.

Mẹ Tô trước đó còn ở nhà chăm sóc Tô Khải Hạo, nhưng Tô Khải Hạo hồi phục ngày càng tốt, thời gian bà đến xưởng may cũng dài hơn. Mà thím út của Tô Khải Hạo cũng trở lại làm việc ở xưởng may.

"Khải Hạo, thân thể cháu hiện giờ như thế nào rồi?" Chú của Tô Khải Hạo vừa mới 40 tuổi, nhìn qua gầy hơn cha Tô một chút, nhưng cũng là một người đàn ông trung niên đẹp trai lại đáng tin cậy. Chú của Tô Khải Hạo có một đứa con gái, hiện đang học lớp 11.

"Cháu gần như hoàn toàn bình phục rồi." Tô Khải Hạo cười nói.

Hắn hiện tại ngoài việc không thể vận động mạnh ra thì về cơ bản không khác biệt gì so với người bình thường.

"Vậy là tốt rồi." Chú của Tô Khải Hạo gật đầu, trong lòng cũng vui thay cho Tô Khải Hạo.

"Đúng rồi, Khải Hạo, giờ thân thể cháu bình phục rồi, có muốn đi học lại lớp 12 không? Với sự thông minh của cháu, muốn thi đỗ đại học Thanh Bắc cũng có hi vọng rất lớn! Bây giời cũng vẫn kịp." Chú của Tô Khải Hạo đề nghị.

Đúng lúc này, cha Tô cười nói: "Viễn Hành,Khải Hạo nó không muốn thi lại, chúng tôi tôn trọng lựa chọn của Khải Hạo." Cùng với việc thân thể bình phục, cha mẹ Tô cũng hỏi Tô Khải Hạo có muốn học lại một năm lớp 12 không? Nhưng Tô Khải Hạo trực tiếp từ chối. Hắn hiện tại đi học đại học đơn thuần chỉ lãng phí thời gian. Đối với việc này, cha mẹ Tô cũng hoàn toàn tôn trọng suy nghĩ của hắn. Con trai họ viết tiểu thuyết trên mạng, năng lực kiếm tiền còn giỏi hơn họ biết rất nhiều. Tháng trước tiền lương còn đạt đến 180.000!



Học đại học ra cũng vì kiếm được công việc tốt, hiện tại con trai họ không cần. Ngoài ra, Tô Khải Hạo bỗng nhiên bị bệnh ngay trước khi thi đại học 3 tháng, bệnh viện cũng không kiểm tra được nguyên nhân gây bệnh cụ thể, một số bác sĩ cho rằng có lẽ là do áp lực của Tô Khải Hạo quá lớn mới dẫn đến bản thân đột nhiên bị liệt.

Tuy là khả năng này rất nhỏ, nhưng không phải không thể xảy ra. Tô Khải Hạo luôn đứng vị trí thứ nhất ở trường, nói không chừng trong lòng có áp lực rất lớn. Nếu học lại lớp 12 lần nữa, bệnh tình tái phát thì làm thế nào?

Nói tóm lại, bọn họ thật lòng cũng không tán thành việc Tô Khải Hạo đi học lại một năm.

"Này cũng thật đáng tiếc." Chú của Tô Khải Hạo có chút tiếc nuối.

Nhà họ Tô bọn họ có thể có một sinh viên ưu tú của Đại học Thanh Bắc, đây là vinh dự lớn ở bất cứ đâu, là việc rạng danh dòng họ.

"Viễn Hành, ông cũng đừng lo cho Khải Hạo nữa, Khải Hạo bây giờ làm việc trên máy tính cũng có thể kiếm được tiền, học hay không học đại học thực ra cũng như nhau." Thím út của Tô Khải Hạo, Lý Chiêu Đệ cười nói.

Họ đều biết việc Tô Khải Hạo viết tiểu thuyết, chỉ là cụ thể kiếm được bao nhiêu tiền thì cha mẹ Tô không nói. Thực ra việc này cũng bình thường, có kiếm nhiều tiền hơn cũng không cần thiết khoe khoang, người trong nhà biết rõ trong lòng là được rồi. Về phần nhà Lâm Đại Dương cũng biết cũng bởi vì tâm ý riêng của mẹ Tô muốn Lâm Hi Vũ trở thành con dâu của bà.

Ăn xong bữa trưa, lúc chiều Tô Khải Hạo mới đến trường dạy lái xe để tập lái.

Ngày thứ ba, buổi trưa hắn cũng đến. Ngày thứ hai vì thời gian chênh lệch, hắn không gặp Chu Hạ Hạ. Mà vào ngày thứ ba, tuy là buổi trưa, nhưng có lẽ Chu Hạ Hạ có chút việc, hắn vẫn không gặp được cô.

...