Chương 3: Chuỗi nhảy khó khăn tối cao!

Chương 3: Chuỗi nhảy khó khăn tối cao!

Từ khi Ngũ Tranh bò ra khỏi dòng sông đóng băng đó, cô chưa bao giờ sợ những thứ này nữa, dù sao những thứ này đều có thể ăn được.

Cô gái áo khoác đỏ co rúm trong góc toa tàu, nước mắt ngắn dài, trừng mắt nhìn Ngũ Tranh một cách hung dữ, đợi đến khi Ngũ Tranh nhìn lại, cô ta lại vội vàng co rúm lại thành một cục, như thể bị dọa sợ.

Nhưng điều đáng ngạc nhiên là, rõ ràng đã sợ đến nỗi muốn tàng hình ngay tại chỗ, cô gái áo khoác đỏ cũng không rời khỏi toa tàu này.

Cho đến khi loa phát thanh nói một câu "Đã đến ga Thủ Cương", cô gái áo khoác đỏ kia đột nhiên trở nên cứng đờ, nhảy về phía ngoài toa tàu, một tiếng động giống như dưa hấu bị gậy gỗ đập vỡ, lại giống như cà chua bị người ta bóp nát vang lên, máu bắn tung tóe trên cửa sổ.

Lúc này Ngũ Lan Khê kéo Ngũ Tranh một cái: "Tranh Tranh, đến ga rồi, xuống xe thôi."

"Dạ."

Ngũ Tranh đi đến sân ga, vừa lúc nhìn thấy cô gái áo khoác đỏ kia đang bò ra từ gầm xe, chiếc áo khoác dạ đẹp đẽ đã bị rách, cơ thể hoàn toàn biến dạng, người thường nhìn thấy sợ là phải hét lên kinh hãi.

Hóa ra là bị nhốt.

Ngũ Tranh nghĩ, nhưng không có ý định xen vào.

Sau khi bọn họ rời đi, một chiếc xe dừng lại gần ga tàu điện ngầm, người đàn ông trung niên đeo kính cung kính mời một ông lão tóc dài mặc quần áo thời Đường xuống xe.

"Đạo trưởng Mạnh, chính là chỗ này, tháng này đã có hàng chục người nói là nhìn thấy một người phụ nữ mặc áo khoác đỏ nhảy xuống ga tàu điện ngầm."

Người đàn ông trung niên đeo kính cũng thấy khó hiểu, sân ga tàu điện ngầm ở Trung Quốc đều có tường kính ngăn cách, muốn nhảy cũng khó, không biết sao những người đó lại nhìn thấy cảnh tượng này.

Ông lão tóc dài nhìn tàu điện ngầm, khịt mũi một cái.

"Đúng là có chút không ổn."

Ông ta cầm một lá bùa vàng lên định đốt, bị người đàn ông trung niên đeo kính ngăn lại.

Người đàn ông trung niên cười gượng gạo: "Cấp trên nói... chuyện này không thể làm công khai, ông có thể đừng làm phép giữa ban ngày ban mặt được không?"

Đạo trưởng Mạnh lập tức trợn mắt: "Được, vậy đợi tối lại đến xem, nhưng lúc đó âm khí nặng, đến khi xảy ra chuyện thì đừng trách lão già này không quan tâm đến anh."

Lời này khiến người đàn ông trung niên đeo kính rùng mình, nhưng để đảm bảo chuyện này sẽ không ồn ào đến mức phải lên chương trình "Bước vào khoa học", ông ta vẫn cắn răng gật đầu đồng ý.

...

Trung tâm huấn luyện mùa đông quốc gia cách đây không xa, ra khỏi ga đi bộ 10 phút là đến, đợi đến khi nhìn thấy tòa nhà quen thuộc đó, trong mắt Ngũ Lan Khê thoáng qua một tia hoài niệm.

"Không ngờ còn có ngày dì trở lại đây."

Tuổi trẻ của bà ấy đã trôi qua trong tòa nhà thi đấu này, khi đó bà ấy vẫn là thành viên của đội khiêu vũ trên băng, bây giờ, bà ấy sắp trở thành huấn luyện viên của đội nữ đơn.

Đến văn phòng huấn luyện viên trưởng, Lưu Khang vẫy tay với họ, Ngũ Lan Khê tiến lên gọi một tiếng "Huấn luyện viên Lưu, tôi đã trở lại", Lưu Khang trông rất vui mừng, liên tục nói ba tiếng "tốt", sau đó dẫn bà ấy đi làm thủ tục nhận chức.

Huấn luyện viên hiện tại của đội nữ đơn họ Ngưu, nhưng dưới tay ông ấy đã quản lý nhất tỷ của hạng mục nữ đơn là Lâm Yến, nhị tỷ Bạch Vũ và một vài vận động viên nữ đơn trẻ được chọn từ đội tuyển tỉnh.

Theo lý, Ngũ Tranh cũng nên vào dưới trướng huấn luyện viên Ngưu, nhưng bây giờ đã là tháng 1, cả mùa giải đã trôi qua hơn nửa, đột ngột để Ngũ Tranh đổi huấn luyện viên có thể ảnh hưởng đến trạng thái của cô, Lưu Khang dứt khoát đã để Ngũ Lan Khê tiếp tục huấn luyện, nếu hiệu quả huấn luyện của bà ấy tốt, vậy thì cứ để thế không đổi nữa.

Trước đây Ngũ Lan Khê cũng là huấn luyện viên đội tuyển tỉnh, bây giờ trực tiếp đưa bà ấy lên đội tuyển quốc gia cũng không có vấn đề gì, cũng không phải là lần đầu tiên một vận động viên giỏi vào đội tuyển quốc gia mang theo cả huấn luyện viên chủ quản của mình, Ngũ Tranh quả thật có đủ tư cách. Lưu Khang gọi một trợ lý huấn luyện viên tên là Trương Cần đưa Ngũ Tranh đến sân băng, để cô tự khởi động trước, ông dẫn Ngũ Lan Khê đi làm thủ tục nhận chức.

Sau khi Ngũ Tranh rời đi, ông lấy một túi giấy kraft ra từ trong ngăn kéo.

"Lan Khê à, số liệu kiểm tra thể lực của Ngũ Tranh... hơi, không phải là không tốt, mà là quá tốt."

Cho dù là độ dẻo dai, sức mạnh, sức bật hay sức bền của cơ thể, số liệu của Ngũ Tranh đều thuộc hàng thượng thừa, đặc biệt là cô bé tuy nhìn tứ chi mảnh mai nhưng số liệu về sức mạnh lại đuổi kịp các bạn nam cùng tuổi, thật khó tin.

Nhưng đợi đến khi nhìn thấy báo cáo đánh giá tuổi xương phát triển của cô, cho dù là Lưu Khang hay Ngũ Lan Khê, biểu cảm đều không còn tốt như vậy nữa.

Ngũ Tranh, vận động viên quốc gia cấp một, nhân dịp giành được chức vô địch Toàn quốc mùa giải này, sau khi mùa giải kết thúc cô sẽ được trao tặng danh hiệu kiện tướng thể dục cấp Quốc gia và công bố rộng rãi.

Ngày sinh: 23 tháng 6 năm 1990.

Ngày kiểm tra: 12 tháng 1 năm 2005.

Chiều cao hiện tại: 165 cm.

Cân nặng: 45 kg.

Chiều cao của cha: 183 cm.

Chiều cao của mẹ: 163 cm.



Phim chụp tuổi xương: Căn cứ theo tiêu chuẩn 01 của Trung Quốc, tuổi xương được xác định là 14,7 tuổi.

Dự đoán tổng hợp: Chiều cao khi trưởng thành sẽ từ 169 đến 175 cm.

Không dậy thì sớm, xương khỏe mạnh, phát triển tốt. Nếu cha mẹ bình thường nhìn thấy con mình có kết quả kiểm tra tốt như vậy, chỉ sợ là sẽ vui mừng nhảy dựng lên. Ngay cả Lưu Khang cũng muốn cảm thán bản báo cáo kiểm tra tuổi xương này quá tốt, tốt đến mức không nên xuất hiện trong môn trượt băng nghệ thuật.

Phải biết từ trước đến giờ trượt băng nghệ thuật không phải là môn thể thao nơi những người cao lớn xưng vương. Bởi vì vóc dáng cao có trọng tâm cao hơn, rất khó kiểm soát trọng tâm khi nhảy. Do đó, ngay cả chiều cao tối ưu nhất của vận động viên trượt băng đơn nam cũng chỉ nằm trong khoảng từ 165 đến 180 cm. Quá cao sẽ ảnh hưởng đến khả năng phát huy.

Đối với vận động viên trượt băng đơn nữ, chiều cao lý tưởng là từ 155 đến 165 cm. Mặc dù cũng không phải là không có vận động viên trượt băng nghệ thuật nổi tiếng có vóc dáng cao, nhưng vóc dáng cao đích xác dẫn đến tổn thất lợi thế khi nhảy.

Đừng nói cái gì mà giám khảo trượt băng nghệ thuật đều là một đám cuồng sắc đẹp, nhìn thấy thấy tuyển thủ cao ráo, tỷ lệ tốt thì ngay cả điểm trình diễn cũng nguyện ý cho thêm một chút, trượt băng nghệ thuật là môn thể thao cạnh tranh, muốn vươn lêи đỉиɦ thì nhất định phải có kỹ năng nhảy tốt!

Quan trọng nhất là, Ngũ Tranh bây giờ mới 1m65, sau này đến giai đoạn dậy thì chắc chắn sẽ cao lên nhanh chóng, nhìn báo cáo dự đoán chiều cao của cô, sau này muốn vượt qua giai đoạn dậy thì e là khó khăn không nhỏ.

Sắc mặt Lưu Khang nghiêm trọng: "Nếu Ngũ Tranh thấp hơn một chút, cho dù sau này không luyện được trượt đơn thì vẫn có thể chuyển sang trượt đôi, kỹ năng nhảy của cô bé tốt như vậy, làm đơn nhảy rất có lợi thế, bây giờ chỉ có thể tranh thủ trước khi phát triển mà dốc toàn lực vào trượt đơn."

Nhưng nói thì nói vậy, Lưu Khang cũng không thể vì vấn đề giai đoạn dậy thì không biết khi nào sẽ đến mà không nhận Ngũ Tranh, dù sao từ khi nhất tỷ xưng bá từ những năm 90 đến những năm 2000 giải nghệ, trượt băng nghệ thuật nữ đơn của Trung Quốc đã không còn xuất hiện nữ vận động viên nào có sức cạnh tranh mạnh mẽ trên đấu trường quốc tế, ông căn bản không có lựa chọn khác, có thể tìm được Ngũ Tranh đã là may mắn rồi.

"Đúng rồi, ở Giải vô địch Toàn quốc, cô bé sử dụng cú nhảy Lutz ba vòng kết hợp với cú nhảy Flip ba vòng à? Tính ổn định thế nào? Còn nắm giữ các chuỗi nhảy khác chưa?"

Nói đến vấn đề này, trong mắt Ngũ Lan Khê thoáng qua một tia tự hào: “Tính ổn định của Ngũ Tranh rất cao, lúc luyện tập tỷ lệ thành công của các chuỗi nhảy đạt trên 80%, tất cả bốn chuỗi nhảy cơ bản trên 9 điểm đều như vậy."

Lưu Khang kinh ngạc: "Cái gì?! Cả bốn loại?"

Khoảnh khắc đó, tay của Lưu Khang run lên.

Tháng 2 năm sau sẽ là Olympic mùa đông Turin, mà tháng 6 năm nay Ngũ Tranh vừa lúc tròn 15 tuổi, vừa đủ độ tuổi thấp nhất để tham gia Olympic mùa đông, hơn nữa cô vẫn chưa dậy thì, xem như đang ở thời kỳ đỉnh cao của vận động viên trượt băng nghệ thuật đơn nữ.

Nếu như…

Ngũ Tranh không biết trong đầu Tổng huấn luyện viên đang nghĩ gì, sau khi bước vào sân băng, cô đã bị lạnh run người.

Cô nhỏ giọng phàn nàn: "Sao tôi không được mang túi giữ nhiệt vào sân băng chứ?"

Dù sao cô chống nạnh cũng có thể nhảy hai vòng, mang theo túi giữ nhiệt cũng không sợ không nhảy nổi... phải không?

Trợ lý huấn luyện viên Trương Cần ở bên cạnh nghi ngờ hỏi: “Tấm gì?"

"Không có gì."

Lúc này trên sân băng cũng có người đang luyện tập, là một nam thanh niên trông khá gầy, toàn bộ đều là các cú nhảy ba vòng, trong lúc đó còn ngã hai lần, nhưng anh ta cực kỳ tập trung, hoàn toàn không để ý đến Ngũ Tranh và Trương Cần vừa bước vào.

Có thể luyện tập ở đây không phải là thành viên đội Yến Kinh thì cũng là đội tuyển quốc gia, nhưng Ngũ Tranh cũng không thấy hiếm lạ, dù sao trong mắt cô tiêu chuẩn ba vòng nhảy của thanh niên đó cũng bình thường, chỉ có độ cao khi nhảy là nổi bật, nhảy một cái đã lên tận nửa mét, cho đến khi anh thực hiện cú xoay hình chữ A, cô mới nhìn thêm một chút.

Xoay hình chữ A là một kiểu đứng thẳng xoay tròn, yêu cầu phải duỗi thẳng hai chân, cúi người xuống nắm lấy một chân để xoay, cả người giống như một chiếc compa.

Điểm mấu chốt là eo của nam sinh đó đặc biệt nhỏ, dáng mông cũng cực kỳ đẹp, nên khi anh cúi người xuống nắm lấy mũi chân để xoay chữ A, cái mông giống như một hình trái tim để ngược.

Nam sinh luyện trượt băng nghệ thuật đều có mông cong, nhưng bờ mông cong này cực kỳ đẹp, trong số những người mà Ngũ Tranh từng thấy đủ để xếp vào top 3.

Ngũ Tranh cởi mũ bông, bắt đầu nhảy nhót khởi động, nhảy dây, đá chân, kéo giãn, sau một loạt động tác khởi động làm nóng người, cô cảm thấy người hơi nóng lên.

Cô mang giày trượt băng, tháo bao giày rồi bước lên băng, trước tiên là trượt, sau đó xoay, cảm thấy đã có cảm giác, Ngũ Tranh dùng răng cưa ở đầu mũi giày trượt băng bên phải chạm thật mạnh vào băng, cả người bay lên không trung, lại dễ dàng bay lên độ cao nửa mét.

Đây là một cú nhảy Lutz ba vòng (viết tắt là 3Lz) với kỹ thuật chuẩn xác, đủ số vòng trên không, đủ ba tiêu chuẩn cao, xa, đẹp mắt!

Sau khi tiếp đất, hơi thở của Ngũ Tranh vẫn đều đặn, cơ bắp chân phải lại một lần nữa dùng sức, hai chân bắt chéo nhảy lên, lại tiếp tục một cú nhảy Flip ba vòng (3Lo)!

Khương Lang dừng trượt, có chút kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, lúc Ngũ Tranh nhảy lên, anh gần như tưởng là mình nhìn nhầm, trước ngày hôm nay, anh chưa từng nhìn thấy vận động viên trượt đơn nữ nào có thể nhảy cao như vậy.

Chờ đến khi nhìn rõ Ngũ Tranh vừa nhảy chuỗi nào, anh càng cảm thấy như mình đang nằm mơ.

Lutz ba vòng kết hợp với Flip ba vòng (3Lz+3Lo), đây là một trong những chuỗi nhảy kết hợp khó nhất thế giới hiện nay! Số vận động viên đơn nữ nắm vững và có thể sử dụng 3Lz+3Lo trên sân thi đấu không quá năm người, không còn nghi ngờ gì nữa, vào năm 2005, mỗi một vận động viên đơn nữ có thể sử dụng 3Lz+3Lo đều có đủ thực lực tham gia Olympic lẫn cạnh tranh huy chương!

Mà nguyên nhân Tổng huấn luyện viên đội tuyển trượt băng nghệ thuật quốc gia Lưu Khang nhất định phải đặc cách tuyển Ngũ Tranh vào đội tuyển quốc gia chỉ có một: Ngũ Tranh là vận động viên đơn nữ đầu tiên của Trung Quốc hoàn thành cú nhảy kết hợp 3Lz+3Lo trên sân đấu!

Tác giả có lời muốn nói:

Giả sử trượt băng nghệ thuật là một trò chơi có tên là "Thế giới trượt băng nghệ thuật Online"

Như mọi người đều biết, trong "Thế giới trượt băng nghệ thuật Online" từ năm 2002 đến năm 2006, tức là chu kỳ Olympic mùa đông Turin, cấp bậc hạn mức tối đa của nữ đơn là 85 nhưng hầu hết các vận động viên chỉ đạt tối đa 70, chỉ có mấy kẻ mạnh nhất kia mới miễn cưỡng đạt đến cấp 85.

Nhưng ngay khi mọi người cho rằng trong giải đấu toàn máy chủ bắt đầu chỉ có những kẻ cấp 85 đó đánh nhau thì lại đột nhiên xuất hiện một chú ngựa ô cấp 85 trẻ trung và mạnh mẽ (?).

Cái gọi là trượt băng chi thần chính là người liên tục kéo cao hạn mức cấp độ nghề nghiệp.