Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Cửu

Chương 13

« Chương TrướcChương Tiếp »
44.

Sắc trời đã tối, tiểu Vương gia tiễn Yến đại nhân ra khỏi Vương phủ, trước lúc sắp chia tay nghiêm túc dặn dò Yến đại nhân: “Tuy rằng ta cực kỳ muốn gặp Yến ca ca, nhưng gần nhất Yến ca ca đừng tới gặp ta nhiều, ta sợ chuyện mình nói hôm nay sẽ liên lụy đến huynh.”

Yến đại nhân vuốt vuốt đầu tiểu Vương gia: “Vương gia yên tâm, ta tự có chừng mực.”

Tiểu Vương gia đưa mắt nhìn bóng lưng Yến đại nhân chậm rãi rời đi, cảm xúc trong lòng cuồn cuộn một hồi. Y biết rằng hôm nay nói hết thảy với Yến đại nhân, chẳng khác nào đặt tính mạng của mình vào tay hắn.

Yến đại nhân chưa đầy mười tuổi đã vào cung, tháp tùng Hoàng đế lớn lên cùng nhau, bàn về ân tình nói về địa vị, Yến đại nhân đều không có lý do gì đứng về phía y.

Tiểu Vương gia đã từng nghĩ tới những điều đó, nhưng y vẫn không do dự mà gửi gắm bản thân cho Yến đại nhân. Y nghĩ, nếu có ngày thật sự vì thế mà mang tội, y cũng sẽ không hối hận.

Gió lạnh thổi lên, bóng lưng Yến đại nhân mất hút sau chỗ rẽ, tiểu Vương gia giữ áo lông áo trên người thật chặt, một mình quay trở về Vương phủ lạnh lẽo.

45.

Hôm nay là đông chí, ở kinh thành đổ xuống một trận tuyết lớn, một đêm nhuộm cả thành đô thành màu trắng.

Lúc Yến đại nhân tới, tiểu Vương gia đang chơi ném tuyết cùng mấy nha hoàn ở trong sân, tiểu Vương gia bị bóng tuyết ném trúng, cười ngây ngô với Yến đại nhân đứng ở cửa vào.

Yến đại nhân tiến tới, phủi nhẹ sương trắng dính trên lông mi y, tiểu Vương gia mừng rỡ hỏi: “Yến ca ca muốn chơi không?”

“Không chơi.”

Tiểu Vương gia thất vọng xị mặt xuống.

Yến đại nhân hỏi ngược lại: “Có điều giờ trong Yến phủ đang làm sủi cảo, Vương gia có muốn qua làm cùng không?”

Trong chốc lát, mắt tiểu Vương gia sáng lên, đang muốn gật đầu đồng ý, thì chợt nhớ mấy tên thủ vệ đứng trước cửa.

Yến đại nhân hiểu được băn khoăn của tiểu Vương gia, bước rộng tới cửa, nói vài câu với đám thủ vệ, đám thủ vệ nhìn thoáng qua bên chỗ tiểu Vương gia, nhanh chóng lui xuống.

Tiểu Vương gia cứ như vậy bước theo Yến đại nhân, nghênh ngang ra khỏi cửa Vương phủ.

Tiểu Vương gia không tin được tò mò hỏi: “Yến ca ca làm sao bảo họ được đi được vậy?”

“Không lẽ Vương gia quên mất chức vụ của hạ quan rồi sao?”

Tiểu Vương gia bị câu đó đánh tỉnh, lúc này mới phản ứng được, hóa ra mình đã ôm được đùi lớn.

46.

Hạ nhân trong Yến phủ ngồi xung quanh phòng khách làm sủi cảo, trông thấy tiểu Vương gia đến thì đều đứng lên hành lễ.

Tiểu Vương gia luôn không thèm để ý mấy thứ lễ nghi này, vội vàng cho họ ngồi xuống, mà mình cùng Yến đại nhân bên cạnh cũng đi tìm chỗ, ngồi xuống cùng họ.

Tiểu Vương gia lớn thế rồi, nhưng đây là lần đầu tiên làm sủi cảo, tuy rằng học theo động tác rất ra dáng, nhưng nhồi nhân thịt vẫn để lộ ra một chút.

Yến đại nhân nhìn không nổi nữa, vòng ra sau lưng tiểu Vương gia, bắt lấy hai tay tiểu Vương gia, tay nắm tay mà dạy.

Cả người tiểu Vương gia bị vây trong ngực Yến đại nhân, gương mặt hai người xém chạm nhau, thở ra hít vào khiến trái tim tiểu Vương gia nhảy thình thịch, sủi cảo vừa nặn xong thậm chí còn tệ hơn cả cái trước.

Yến đại nhân khẽ thở dài một hơi, nhẹ nói bên tai tiểu Vương gia: “Tiểu Cửu thật là đần.”

Tiểu Vương gia cũng không phản bác, lỗ tai đỏ lên, ngoan ngoãn gật đầu thừa nhận.

47.

Ăn xong sủi cảo, Yến đại nhân tiễn tiểu Vương gia về phủ.

Lúc nãy ăn cơm tối tiểu Vương gia có uống ít rượu, gương mặt giờ đây ửng hồng. Y vừa đi vừa đạp tuyết, một bước ngắn thêm một bước dài, tâm tình có vẻ rất tốt.

Yến đại nhân chắp tay sau lưng không nhanh không chậm mà đi theo, lẳng lặng nhìn y chơi đùa.

Tiểu Vương gia chợt đứng lại, quay đầu cười với Yến đại nhân.

“Tiểu Cửu thích tuyết sao?” Yến đại nhân hỏi.

Tiểu Vương gia gật đầu liên tục: “Thích chứ, ta thích tuyết.” Nói xong ngẩng đầu nhìn Yến đại nhân, giọng điệu nghiêm túc pha chút ngượng ngùng nói: “Ta còn thích huynh nữa.”

Ngón tay sau lưng Yến đại nhân khẽ run lên, đáy lòng tê dại.

“Yến ca ca thích ta không?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu Vương gia hơi ngẩng lên, ánh trăng hóa thành dòng nước ôn nhu chảy xuôi vào đôi mắt y. Yến đại nhân nhìn y, bỗng nhiên cảm thấy mình như gặp quỷ, hai tay không khống chế được mà kéo tiểu Vương gia lại.

Kéo y về phía mình, sau đó cúi đầu xuống, nhẹ nhàng đặt lên môi y một nụ hôn.
« Chương TrướcChương Tiếp »