Chương 18: Thêm Dầu Vào Lửa!

Chẳng bao lâu sau, hơn 100 người hùng dũng rời đi dưới sự động viên của người phụ nữ kia. Mà Lý Lân hiển nhiên phát hiện ra, âm thanh vang dội này đang kí©h thí©ɧ đám Zombie vừa mới tỉnh lại, làm cho bọn chúng chú ý, từng con một đã bắt đầu hành động.

Và quan trọng hơn, hướng đi của những người này là vị trí mà hắn đang đứng.

Mẹ nó!

Ngày hôm qua đã tới một lần rồi, hôm nay lại tới nữa?

Lý Lân nhanh chóng dùng ánh mắt tìm kiếm, cuối cùng ánh mắt hắn khóa chặt vào một căn nhà cách đó không xa.

Ở đó có một cửa sổ đang mở.

Lý Lân thừa dịp đám Zombie bên ngoài còn chưa kịp phản ứng, lén lút cúi thấp cơ thể lặng lẽ chạy qua, sau đó nhảy vào trong.

(Zombie: Có vẻ như vừa rồi có một con chuột đen to, hôi hám nhảy vào nhỉ?)

Chuỗi hành động của Lý Lân tưởng chừng đơn giản nhưng thực chất lại rất khó.

Nó phải đủ nhanh mà không có bất kỳ sự do dự nào.

Hơn nữa, đó là một thử thách lớn về tố chất tâm lý, lòng dũng cảm và sự cẩn thận của một người, nếu không cẩn thận sẽ thu hút một đàn Zombie lớn và bị bao vây tới chết.

Khi vào phòng, Lý Lân trước hết kiểm tra hoàn cảnh xung quanh, không có ai, cũng không có đồ ăn.

Cẩn thận mở cửa chính, Lý Lân lẻn đến gần cầu thang rồi đi lên.

Trên đường gặp phải hai con Zombie, cả hai đều được hắn dễ dàng tiêu diệt bằng cung tên của mình.

Khi lên đến tầng năm, Lý Lân dừng lại và nhìn xuống qua tấm kính.

Chỉ thấy hơn một trăm người đã cuồn cuộn kéo đến địa điểm hắn vừa ẩn náu.

Lúc này, hắn đã đứng đủ cao và có thể nhìn xa hơn.

Hắn nhìn thấy một lượng lớn Zombie đang dần tụ tập từ bốn phương tám hướng bao vây những người bên dưới.

Đi được một lúc, những người đó cuối cùng cũng nhận ra điều kỳ lạ, hàng chục con Zombie đã tụ tập phía sau họ.

Hai bên cũng có rất nhiều Zombie di chuyển chậm rãi.

Đến lúc này, cuối cùng họ cũng biết có điều gì đó không ổn.

“Con khốn Từ Ưu Ưu đó đang hại chúng ta, để chúng ta đi chịu chết!”

“Chạy mau!”

“Nếu còn không chạy thì zombie sẽ bao vây chúng ta!”

“Từ Ưu Ưu, ông đây có biến thành quỷ cũng không tha cho mày!”



Đủ loại chửi bới, cùng với những lời lẽ cực kỳ gay gắt và tục tĩu, phun ra từ miệng những người này.

Nhưng sau đó bọn họ vứt bỏ vũ khí cung tên nặng trĩu trong tay và tăng tốc chạy về phía trước.

Đường lui lúc này đã bị phá hỏng, hai bên trái phải cũng có Zombie bị thu hút mà đến, chỉ có tiến về phía trước mới có cơ hội sống sót.

Trong lúc nhất thời, cả đội hỗn loạn.

Nam nữ già trẻ, có người vô tình ngã xuống, có người gục xuống khóc lóc, có người thậm chí còn bỏ cuộc chỉ lo chửi bới ầm ĩ.

Từ Ưu Ưu đêm qua nói cho bọn họ biết, phía trước không xa có một nhà kho của CLB bắn cung Ưng Nhãn, trong đó có rất nhiều đồ ăn, cần bọn họ giúp đỡ để chuyển nó về.

Khi đó Từ Ưu Ưu còn nói ra rất nhiều lời lừa tình, rất nhiều người nghe xong không khỏi rơi nước mắt.

“Tuy rằng tận thế này lạnh lẽo, nhưng lòng người lại ấm áp”.

“Đàn ông phải giúp đỡ phụ nữ và phụ nữ càng phải giúp đỡ phụ nữ nhiều hơn. Chỉ khi làm việc cùng nhau và đoàn kết thì chúng ta mới có thể tạo ra một ngày mai tốt đẹp hơn.”



Khi cô ta bùm bùm nói xong, nói tràn giang đại hải, thì đã có rất nhiều người nhiệt tình đăng ký muốn cản cũng cản không được.

Sau đó bọn họ cũng không thể chịu đựng nổi với sự nhiệt tình này và họ đã đăng ký.

Bởi vì họ đói và họ cần thức ăn.

Nhưng bây giờ nhìn lại, những người ban đầu nhiệt tình báo danh không một người nào ở đây.

Hơn nữa khi bị Zombie bao vây, bọn họ làm sao có thể không biết mình bị người phụ nữ Từ Ưu Ưu kia lừa gạt?

Những tiếng la hét rất nhanh từ bên dưới truyền đến, tiếng chửi rủa không ngừng vang lên, một cảnh tượng cực kỳ kinh khủng và đẫm máu diễn ra.

Lời chửi rủa lớn cũng khiến Lý Lân biết được tên của người phụ nữ kia.

Từ Ưu Ưu.

Cái tên khá hay.

Đáng tiếc!

Một khi để những người xung quanh biết bộ mặt thật của cô ta, một người phụ nữ không có sức mạnh sẽ không tồn tại được lâu.

Mặc dù có tham vọng và cũng có chút thủ đoạn, nhưng đối mặt với thử thách nhân tính ở tận thế, cô ta thật sự hoàn toàn không biết gì cả.

Cô ta vứt bỏ người khác, người khác cũng sẽ vứt bỏ cô ta.

Tham vọng của cô ta bị lộ ra quá nhanh.

Đây chính là một trong những nguyên nhân khiến Lý Lân không cần đồng đội.

Trong những ngày đầu của tận thế, nhiều người không thể nhận thức được hiện thực và sẽ đưa ra một số quyết định sai lầm.

Càng có nhiều người thì càng có nhiều xung đột, bất đồng ý kiến sẽ dẫn đến mất đoàn kết.

Còn không có diệt được Zombie thì người một nhà đã nội đấu với nhau trước.

Ở giai đoạn đầu, họ đều là những kẻ yếu đuối, chỉ sau khi vượt qua bài kiểm tra ba tháng sau, họ mới đủ tư cách để hắn chọn làm đàn em.

Còn đồng đội có địa vị bình đẳng?

Xin lỗi, hắn không cần!

Đến giai đoạn giữa của thời kỳ tận thế, các thành bang cuối cùng sẽ trở thành xu hướng chủ đạo.

Là một con người, dù có mạnh mẽ đến đâu thì cũng phải ăn và ngủ đúng không?

Bên ngoài nguy hiểm khắp nơi, lại không có căn cứ vững chắc, ngay cả ngủ cũng không ngon, luôn lo lắng bị thú biến dị tấn công.

Ngoài ra, khi thành lập một thành bang, hắn sẽ đứng trên đỉnh kim tự tháp để bảo vệ những người bên dưới.

Và những người ở dưới cũng sẽ liên tục hấp thu chất dinh dưỡng để nuôi lại hắn.

Ngày tận thế có vô số cơ duyên, hắn cần rất nhiều tin tức chính xác để sau đó thu thập bảo vật, đem chúng biến thành sức mạnh của mình.

Đây là ngày tận thế chết tiệt.

Nhưng nếu muốn thành lập thành bang, bên cạnh phải có người có thể tin tưởng được.

Không nói đến việc trung thành tuyệt đối, nhưng ít nhất cũng phải kiềm chế lẫn nhau để không dám dễ dàng phản bội.

Mà hắn, trước mặt đàn em, ít nhất không phải là một tên tiểu nhân hay thay đổi thất thường, thích dùng âm mưu quỷ kế.

Bạn là người như thế nào, thì những người bị nhân cách cá nhân của bạn thu hút cũng là loại người đó.

Thành lập thành bang, trở thành thành chủ của một thành bang, hắn cần dùng con đường lớn lao, dùng vũ lực để trấn áp người khác, dùng gϊếŧ chóc để làm người khác sợ hãi.

Lý Lân không có nhìn bi kịch phía dưới, thời kỳ đầu của tận thế, hắn cũng như vậy từng bước đi tới ngày hôm nay.

Có hơn một trăm người, cuối cùng có lẽ có hai mươi đến ba mươi người sẽ sống sót.

Tất nhiên, đó chỉ là ngày hôm nay.

Qua hôm nay, bọn họ không nơi nương tựa, không có đồ ăn, nếu có thể kiên trì đến ba tháng sau thì may mắn có thể có thêm ba hoặc năm năm để sống.

Không may mắn, có lẽ cái gì cũng không có.

Tất nhiên, sự hy sinh của họ không phải là không có tác dụng.

Trong khi họ đang trốn chạy, cung tên bị thất lạc khắp nơi.

Những người này đều là lữ đoàn tiếp tế của hắn, bọn họ mang theo ít nhất mấy ngàn mũi

tên, cho nên hắn tạm thời không cần lo lắng thiếu hụt về mũi tên nữa.

Lý Lân cầm kính viễn vọng tập trung nhìn vào CLB bắn cung Ưng Nhãn, lúc này có hơn 20 người bước ra, chạy về phía cửa hàng đối diện.

Những người kia đã thu hút Zombie đi, nên những người này đã nắm lấy cơ hội và muốn ra ngoài tìm kiếm một số vật dụng hữu ích, không chỉ giới hạn trong thức ăn.

Lúc này, trong đầu Lý Lân dâng lên một ý tưởng táo bạo.

Hắn, có nên vứt một mồi lửa, tưới thêm một thùng dầu vào CLB bắn cung Ưng Nhãn vào lúc này hay không?

Cần phải tưới!

CLB bắn cung Ưng Nhãn bây giờ náo nhiệt như vậy, nếu không nắm bắt cơ hội hiếm có này, mà để một người phụ nữ như Từ Ưu Ưu có thể tạm thời ổn định tình hình, sau này muốn chiếm lấy CLB Ưng Nhãn, hắn thật sự sẽ phải lãng phí rất nhiều công sức.

Cẩn thận xuống lầu, lại đi đến dưới lầu lần nữa.

Trên đường phố rải rác những Zombie đang điên cuồng ăn thịt xác chết, bọn chúng không hề để ý đến sự xuất hiện đột ngột của Lý Lân.

So với cái xác ngon lành thì Lý Lân chỉ là một cục cứt hôi hám mà thôi.

Tiện tay nhặt lên một túi mũi tên, Lý Lân lợi dụng vành đai xanh che đậy, cẩn thận dò dẫm về phía trước, cố gắng không để lộ bản thân.

Cuối cùng, hắn đến một địa điểm cách CLB Ưng Nhãn khoảng bảy mươi mét, rồi cúi người trốn dưới bậc thang của vành đai xanh, lặng lẽ chờ đợi cơ hội.

Là một xạ thủ giàu kinh nghiệm, điều hắn không thiếu nhất chính là sự kiên nhẫn.

Nhờ sự kiên nhẫn của mình, hắn đã gϊếŧ hết kẻ thù này đến kẻ thù khác.

Thời gian trôi qua chậm rãi, những người ra ngoài mua sắm với giá 0 đồng cũng phấn khích quay trở lại.

Họ đi vào CLB Ưng Nhãn qua cánh cửa nhỏ, chẳng mấy chốc một nhóm người khác đã bước ra.

Lần này so với số lượng hai mươi người của lần đầu tiên nhiều hơn không ít, ước chừng tăng lên gấp đôi.

Từ Ưu Ưu cũng bước ra, thân thiện động viên mọi người và nói những lời khích lệ tinh thần.

Cũng vào lúc này, Lý Lân không biết từ lúc nào đứng dậy.

Giơ cung và lắp mũi tên, kéo cung tạo thành hình trăng rằm.

Những mũi tên này là những mũi tên bằng gỗ bạch dương hoàn toàn mới chưa từng được sử dụng lần nào!

Lần đầu tiên sử dụng phù phép thuộc tính gió lên mũi tên, bỏ thêm 10 điểm tinh thần lực vào.

“Vèo...!”