Chương 62: Đi xem Chiến Thần

Thẳng đến khi ra khỏi khu dạy học, Hạ Thiêm mới tránh thoát khỏi tay Calle.

"Đi nhanh như vậy làm gì?" Hạ Thiêm xoa xoa cổ tay của mình rồi ngẩng đầu nhìn Calle, ngữ khí có chút không cao hứng. Liền dùng sức như vậy, làm đau cậu rồi, cơ mà đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là nhiều người nhìn như vậy, thật mất mặt!!

Calle lắc đầu, không có nói tỉ mỉ. Hắn làm sao biết đến lớp học lại gặp vị lão sư cơ giáp đã quấn hắn tám năm chứ? Lão sư quả thật không tồi, chính là đối với Chiến Thần quá mức chấp nhất. Mà tất cả thông tin của Chiến Thần đều không thể truyền ra bên ngoài.

Thấy Calle không có ý định giải thích, Hạ Thiêm nghĩ nghĩ, chắc do những ánh mắt nóng rực trong phòng học nên hắn sợ tan học bị vây xem đi. Nghĩ như vậy, Hạ Thiêm cũng không tức giận nữa, "Đi thôi, tôi không so đo."

"Rất đau sao?" Calle nắm lấy cổ tay của Hạ Thiêm, dùng ngón cái nhẹ nhàng xoa lên địa phương ửng đỏ.

Một cảm giác kỳ quái từ nơi ngón cái của Calle tiếp xúc với da truyền đến, nguyên bản chỗ đó cũng có chút đau rát, bây giờ còn tăng thêm cảm giác ngứa ngứa khó hiểu. Nói không nên lời đó là cảm giác gì, không phải rất khó chịu mà ngược lại còn có chút thoải mái.

Mặt đỏ lên, Hạ Thiêm rút tay ra, có chút hàm hồ nói, "Cũng không phải rất đau." Nói xong đôi mắt đảo loạn, chính là không chịu nhìn Calle.

"Chúng ta về nhà đi, buổi chiều em cũng không có lớp. "Hắn cười cười trong lòng, chỉ là trên mặt vẫn như cũ không có biểu tình gì.

"Ừ, đi thôi." Làm bộ nhìn nơi xa, Hạ Thiêm gật gật đầu. Cậu bị sao thế này? Đúng là cảm giác quỷ dị, nhưng, cũng không tệ lắm, cậu không bài xích nó.

Mới đi chưa được mấy bước, Hạ Thiêm liền nghe thấy giọng nói yếu ớt từ phía sau truyền đến.

"Hạ Thiêm, chờ một chút."

Thanh âm xa lạ, Hạ Thiêm suy nghĩ một chút cũng không nghĩ ra là của ai, liền xoay người nhìn. Thì ra là Dosari, vốn dĩ tâm tình của cậu đang tốt, nháy mắt đã bị người trước mắt phá hỏng. Không biết do nguyên bản không thích Dosari hay vẫn vì Dosari từng là bạn đời của Calle ở kiếp trước, tóm lại hiện tại tâm tình của Hạ Thiêm một chút cũng không tốt.

"Hạ Thiêm, anh lâu rồi không về nhà, anh có thời gian không? Ba ba muốn anh về nhà cùng nhau ăn bữa cơm."

Nhìn bộ dáng bạch liên hoa nhu nhược của Dosari, Hạ Thiêm cười lạnh một tiếng. Hèn gì thanh âm này chưa từng nghe qua, nguyên lai là bộ dáng giả vờ, những lời nói châm chọc mỉa mai thường ngày cũng không như vậy. Trả lời cũng không muốn trả lời, Hạ Thiêm nhanh chóng xoay người định đi.

"Hạ Thiêm......" Thấy Hạ Thiêm xoay người, Dosari vừa định lên tiếng thì bị Calle đánh gãy.

"Hiện tại tiểu Thiêm là người của gia tộc Felids, cùng gia tộc Rhine đã không còn quan hệ gì, về sau không cần tới tìm tiểu Thiêm." Ánh mắt của hắn lạnh băng, ném xuống một câu như vậy rồi xoay người đuổi kịp Hạ Thiêm. Dosari Rhine? Ha, người của ta cũng không dễ bị khi dễ như vậy. Tuy rằng hắn không rõ thời điểm ở gia tộc Rhine tiểu Thiêm đã bị khi dễ thế nào, bất quá, tiểu Thiêm hiện tại chính là người của hắn.

Nếu không phải ba ba một trái hai phải bắt nó tới tìm Hạ Thiêm, kêu Hạ Thiêm về nhà ăn cơm, nó mới không xuống giọng thấp kém như vậy. Dosari nhìn bóng dáng của Calle và Hạ Thiêm, ánh mắt mang theo tơ máu hận ý. Calle, Calle cư nhiên đối xử với nó như vậy, đều do Hạ Thiêm, này hết thảy đều do Hạ Thiêm sai.

(Editor: Không nhịn được phải cắt ngang. Ủa cưng bị ảo tưởng sức mạnh hả?! Thượng tướng chưa bao giờ có gì với cưng hết, đâu ra do lỗi ở tiểu Thiêm vậy?!?!)

Dọc theo đường đi Hạ Thiêm đều không nói chuyện, Calle phỏng đoán có thể do vừa mới thấy Dosari nên mới không vui.

Trở lại phi hành khí, hắn đặt chế độ lái tự động rồi ngồi xuống bên người cậu. Hạ Thiêm nâng mắt nhìn Calle một chút rồi lại tiếp tục cúi đầu chơi quang não. Không hảo hảo điều khiển phi hành khí đi, tới làm cái gì, sợ tới mức cậu phải nhanh chóng ẩn đi khung chat với Randy. Còn may chính mình động tác lanh lẹ, bằng không sẽ bị phát hiện ╮( ̄▽ ̄")╭

Ngồi một bên trầm mặc một đoạn thời gian thật lâu, Calle đột nhiên lên tiếng, "Em còn nhớ rõ thời điểm em ăn vài thứ kia ở yến hội lần trước không?"

"Yến hội?" Hạ Thiêm nghĩ nghĩ, cậu hình như đâu tham gia cái yến hội nào đâu nhỉ, gần nhất một cái là... là ở nhà Calle... Biểu tình của cậu có chút mất tự nhiên, đề cập chuyện này làm gì a? "Hả? Thế nào?"

"Lần đó có người bỏ thêm một ít dược vật cấm trong nước uống của em. Anh đã điều tra ra là ai." Calle nhìn thẳng vào đôi mắt xanh của Hạ Thiêm, hắn vẫn luôn quên nói chuyện này với cậu, hắn cảm thấy tiểu Thiêm cần thiết biết, về sau những thứ này đều phải cẩn thận một tí.

Nói đến cùng vẫn là do biện pháp phòng ngự ở yến hội không đủ mạnh, cư nhiên để xảy ra loại sự tình này, thật không biết những người lãnh đạo quan trọng này đó của liên bang như thế nào có thể sống đến bây giờ. Hạ Thiêm một bên suy nghĩ lung tung, một bên hỏi, "Nga, là ai?"

Sự tình đều đã xảy ra, cũng không biết là ai nhàm chán như vậy, thứ như xuân dược có thể tùy tùy tiện tiện hạ sao?

'Chính là người vừa gặp, Dosari Rhine." Calle cầm lấy cái tay bị nắm đỏ hồi nãy của cậu, sờ sờ lên địa phương đó. Đã không còn đỏ, hẳn là đã hết đau.

"Hả?" Dosari? Làm sao có thể, nó không phải luôn ước gì cùng Calle ở bên nhau sao? Hạ Thiêm có chút kinh ngạc, bất quá nghĩ nghĩ, lại nhận ra lý do.

Calle đau lòng ôm Hạ Thiêm vào lòng. Từ biểu hiện kinh ngạc của tiểu Thiêm, khẳng định là em ấy không ngờ được người thân sẽ hại mình. Tiểu Thiêm, anh sẽ luôn đối với em thật tốt.

Bị Calle ôm đến trong lòng ngực, Hạ Thiêm vẻ mặt mộng bức, đã xảy ra chuyện gì vậy? Đột nhiên ôm tui làm cái gì?? Về phần Dosari, nguyên bản còn nể tình gia gia mà không để ý tới sự tình trong gia tộc Rhine, thế mà lại một phải hai phải tới trêu chọc ta. Ta đây cũng không có biện pháp, chỉ có thể đặc biệt đối đãi với các ngươi.

"Em muốn anh làm gì?" Vị thượng tướng nào đó ôn nhu xoa xoa tóc Hạ Thiêm, trưng cầu ý kiến của cậu.

"Cái gì cũng không làm, tôi chính mình tới." Hạ Thiêm đẩy tay hắn ra, nheo lại đôi mắt, có một số việc vẫn là chính mình tới làm tương đối thoải mái hơn.

Đột nhiên bị đẩy ra, Calle ngây ra một lúc sau đó thực mau mà khôi phục vẻ mặt không biểu cảm, em ấy vui là được, mặt khác cái gì cũng có thể. Chỉ là tiểu Thiêm còn nhỏ, điều có thể làm cũng không nhiều lắm. Nhìn bộ dáng không quá vui vẻ của Hạ Thiêm, Calle nói sang chuyện khác, "Ừ, buổi chiều dẫn anh dẫn em đi xem Chiến Thần. Đừng không vui, mau cười một cái nào."

"Chiến Thần? Thật sao?" Hạ Thiêm quả nhiên bị dời đi lực chú ý, cậu thật sự có thể nhìn thấy cơ giáp trong truyền thuyết? Ngẫm lại thật là quá kích động mà, đời trước nếu không phải Chiến Thần mất tích theo Calle, Tứ Thánh Thú do Thang Nguyên chế tạo cũng sẽ không trở thành đệ nhất cơ giáp của liên bang.

Nhìn đôi mắt nhỏ hiện lên một tia kích động, biểu tình cũng trở nên sinh động, Calle không kiềm lòng nổi mà nâng tay xoa bóp gương mặt của Hạ Thiêm. Khuôn mặt của em ấy, nhỏ nhắn thịt thịt, niết lên thật đáng yêu, lại béo thêm một chút thì càng tốt. Hắn yên lặng định cho mình mục tiêu, trước khi rời đi đem tiểu Thiêm của hắn nuôi béo.

"Sau khi ngủ trưa sẽ dẫn em đi xem." Calle sủng nịch nói, không khống chế được lực đạo trên tay, nhéo má cậu một chút rồi lại một chút.

Hôm nay không cẩn thận niết đỏ tay tiểu Thiêm, về sau phải cẩn thận, không thể dùng sức như vậy.

"Ân ân." Hạ Thiêm giống như đứa ngốc, cười tươi như đóa hoa hướng dương nở rộ, ngốc ngốc gật đầu, cũng không ngại ngữ khí cùng cái tay đang tác quái trên mặt mình của Calle. Chiến Thần a, cả đời cư nhiên có thể nhìn thấy nó, đời trước chết đi không mệt, thật sự không mệt. Tưởng tượng đến chính mình thật sự có thể nhìn thấy đài cơ giáp trong truyền thuyết, Hạ Thiêm đều luống cuống rồi. Cậu vẫn luôn cho rằng Calle đang hống hống mình thôi, dù sao thì gia tộc Felids luôn bảo vệ số liệu của Chiến Thần nghiêm nghiêm thật thật.

Chưa bao giờ cảm thấy chính mình thuộc về gia tộc Felids, Hạ Thiêm tự nhiên sẽ không cho rằng mình có thể tiếp xúc đến Chiến Thần. Mà đến khi chân chính thấy được Chiến Thần, Hạ Thiêm còn còn có thể rời đi gia tộc Felids sao? Vấn đề này Hạ Thiêm không có tự hỏi qua, cũng không biết rằng đời này đại khái cậu cũng không có biện pháp rời khỏi gia tộc Felids.

Thời gian sẽ không bởi vì Hạ Thiêm tha thiết hy vọng mà bay nhanh. Bồi gia gia Eric cơm nước xong, lại hàn huyên trong chốc lát, Hạ Thiêm và Calle trở về phòng. Trong đầu cậu không ngừng thoát tuyến, một lát liền có thể nhìn thấy Chiến Thần, hảo vui vẻ hảo kích động a ╮ (╯▽╰ )╭

Mãi cho đến khi nằm ở trên giường, Hạ Thiêm vẫn là một bộ dáng kích động. Nhắm mắt lại, nhưng cậu chính là ngủ không được. Trong đầu cư nhiên bắt đầu tính toán hệ thống nào có độ xứng đôi cao với Chiến Thần, hệ thống nào gần giống với hệ thống của Chiến Thần nhất, linh kiện nào có khả năng so sánh cùng Chiến Thần,...

"Ngủ đi, ngoan, đừng nghĩ nữa." Calle bất đắc dĩ nhìn Hạ Thiêm, tuy rằng nhìn qua xác thật như đang ngủ nhưng thân thể căng chặt cùng hô hấp dồn dập đã bại lộ tâm tình của em ấy.

Đôi mắt xanh đột nhiên mở ra, Hạ Thiêm không xác định hỏi lại một lần, "Anh thật sự muốn dẫn tôi đi xem Chiến Thần sao?"

"Nếu em không ngoan ngoãn nghỉ ngơi thì không đi nữa." Sắc mặt hắn lạnh băng, dùng ngữ khí không cho phép cậu thảo luận.

Hạ Thiêm đành phải ngoan ngoãn nhắm mắt lại. Được rồi, anh là người sử dụng cơ giáp, anh là lão đại, anh là người định đoạt.

Một lúc lâu sau Hạ Thiêm mới ngủ. Calle ở một bên ngồi dậy, trộm ở trên trán cậu hôn một chút. Hấp tấp bộp chộp, giống y như tiểu hài tử.

Giấc ngủ trưa này chính là ngủ đến thiên hôn địa ám. Lúc tỉnh lại Hạ Thiêm còn không muốn mở mắt, ở trên giường cọ cọ hai cái rồi mới nhớ đến việc Calle nói sẽ dẫn cậu đi xem cơ giáp, lập tức ngồi dậy, liếc nhìn quang não, còn tốt, không có ngủ đến tối.

Thở phào nhẹ nhõm, Hạ Thiêm liền phát hiện Calle không ở trong phòng. Đừng nói là hắn đổi ý nha? Hạ Thiêm ôm tâm tình khẩn trương nhanh chóng rửa mặt rồi đi ra ngoài tìm Calle. Ngàn vạn đừng đổi ý nha, cậu chính là mong đợi nửa ngày đó.

Xuống lầu dưới tìm một lần, không có ai, lại từ cửa sổ nhìn ra hoa viên, vẫn là không có ai. Đang lúc Hạ Thiêm buồn rầu không biết Calle rốt cuộc đi nơi nào thì giọng nói xuất quỷ nhập thần của quản gia Taylor vang lên sau lưng.

"Hạ Thiêm thiếu gia đang tìm Calle thiếu gia à?"

Bị thanh âm đột nhiên xuất hiện làm hoảng sợ, sau khi vỗ vỗ trái tim nhò đập nhanh liên hồi, Hạ Thiêm mới xoay người cùng Taylor nói chuyện, "Đúng vậy, ngài có thấy Calle không?"

"Thiếu gia đang ở thư phòng, thiếu gia nói khi nào cậu tỉnh thì qua tìm cậu ấy."

"Tốt, cảm ơn a." Hạ Thiêm nói xong liền hướng trên lầu đi đến. Thư phòng là địa phương nghiêm túc, đại biểu cho trí tuệ cùng tài phú của một gia tộc, Hạ Thiêm có chút không muốn bước vào nơi đó, luôn có một loại cảm giác sau khi đi vào thì tên phải thêm vào chữ Felids. Bất quá vì Chiến Thần, cái gì cũng không sao cả bởi vì đây chính là mơ ước của mỗi chế tạo sư cơ giáp.

Hạ Thiêm xác thật rất tự mình biết mình, tuy nhiên cậu đã xem nhẹ một điều, Chiến Thần cũng là bảo vật quan trọng nhất của gia tộc Felids.