Chương 47: Kiểm Tra Thu Hoạch !

Editor: Kingofbattle

"Chắc hẳn ngươi đã chú ý tổ ong kỳ lạ kia rồi chứ? Kỳ thật bí mật lớn nhất của ma phong không nằm ở mật ong, điểm đặc biệt nhất của loại ong biến dị này chính là khả năng phục sinh đến từ tổ ong cực lớn kia. ”

"Trừ phi tổ ong bị phá hủy, bằng không nó sẽ có năng lực phục sinh vô số lần, đáng tiếc ma phong là phàm trùng, không có chút sức chiến đấu nào, cho dù nó sống lại một vạn lần cũng không thể tạo thành lực sát thương đối với địch nhân."

Nghe thấy vậy, Phong Vân đột nhiên mở to hai mắt, hoảng sợ biến sắc nói: "Làm sao có thể? Phục sinh vô hạn ? Ma Phong còn có năng lực nghịch thiên như vậy? ”

Lúc này Phong Vân đã không thể bình tĩnh, năng lực phục sinh vô hạn khủng bố đến mức nào, lúc chiến đấu nếu chết đi sẽ có thể sống lại, nếu có thể bồi dưỡng ra ngàn vạn con ma ong, thì tồn tại mạnh đến đâu cũng sẽ bị mài đến chết?

Mặc dù ma phong là phàm trùng, lực công kích gần như bằng không, căn bản khả năng phục sinh của nó là vô dụng, nhưng lỡ như sau này nó tiến hóa thành linh trùng, sinh ra năng lực công kích thì thế nào? Đây chuyện không thể khẳng định.

Dù sao thì hắn cũng có tài nguyên vô tận, có thể thử nghiệm nhiều lần, thực hiện vô số thí nghiệm, cho dù có đánh bậy đánh bạ cũng sẽ có thành quả.

Nếu thật sự có một ngày ma phong tiến hóa thành linh trùng, kim đuôi của ma phong có lưu lại trong cơ thể địch nhân thì sao? Khuyết điểm nằm ở bụng thì thế nào? Tất cả những nhược điểm này đều không đáng ngại, dù sao nó cũng có khả năng phục sinh.

Phong Vân lắp bắp kinh hãi, vừa rồi hắn còn xem thường trình độ thiên tài của Phong Trần, rốt cuộc hiện tại hắn đã bái phục, ma phong nghịch thiên như vậy mà hắn cũng có thể nghiên cứu ra, quả thực không phải là người.

Phong Lâm cảm thán nói: "Kỳ thật Phong Trần đã từng mất rất nhiều thời gian để giải quyết nhược điểm của phong trùng, bất quá vẫn thất bại. ”

"Hắn từng nhắc tới trong nhật ký, đặc tính của phong trùng rất khó cường hoá, cũng rất khó tiến hoá thành linh trùng."

"Bởi vì thức ăn của phong trùng là mật ong, chất lượng thức ăn quyết định cấp độ trưởng thành."

"Dĩ nhiên mật ong cao cấp được tạo thành từ mật hoa linh dược, nhưng linh dược rất hiếm thấy, chủng loại linh dược có thể nở hoa thì đã ít lại càng ít, phong trùng phải tìm khắp vạn dặm mới có thể phát hiện ra một gốc như vậy. Đối với bầy đàn khổng lồ thì chả đủ nhét kẻ răng."

"Huống chi ở gần linh dược đều có linh thú bảo hộ, đám phong trùng còn chưa kịp tới gần thì đã bị gϊếŧ chết."

"Cho nên đặc tính chỉ ăn mật ong của bọn chúng, đã triệt để cắt đứt con đường trưởng thành của bọn chúng, cho nên không có cơ hội trưởng thành."



"Trừ phi chủ nhân có thể cung cấp mật hoa vô tận cho bọn chúng, nếu không ngươi có nghiên cứu thí nghiệm giúp bọn chúng mạnh lên cỡ nào cũng vô dụng."

"Mật hoa linh dược không giới hạn ?" Phong Vân đứng bên cạnh hơi trầm tư, trong mắt liên tục loé lên tinh quang.

Sau khi hiểu được bí mật của ma phong, Phong Vân liền đuổi Phong Lâm đi, gấp gáp trở lại dược viên, liên tục đánh giá tổ ong khổng lồ kia, tựa như nhìn thấy bảo vật vô giá vậy.

Bất quá hắn không dám đứng quá gần, nếu không ma phong sẽ chủ động công kích, đừng nói tới có thể lấy được mật ong của nó. Cũng không thể đập vỡ tổ ong, mổ gà lấy trứng.

Đối mặt với chí bảo bực này, Phong Vân rất cẩn thận, sau khi lấy trận bàn vừa mua được ra ngoài, hắn liền chọn sào huyệt khổng lồ này làm trung tâm, bắt đầu bố trí trận pháp, đặt tổ ong ở giữa trận pháp.

Mỗi loại trận bàn đều có hình dạng khác nhau, trận bàn của Ngũ Hành Na Di Đại Trận năm cái tiểu kỳ, phân biệt bằng chữ viết trên mặt bao gồm Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, màu sắc của tiểu kỳ cũng phân biệt thành vàng, lục, lam, hồng, nâu. ( tiểu kỳ : là cờ nhỏ)

Chỉ cần cắm năm cái tiểu kì này ở năm phương vị, hình thành một hình ngũ giác hoàn chỉnh, thì trận pháp sẽ hình thành, rất đơn giản.

Khoảng cách giữa mỗi tiểu kỳ càng lớn, thì phạm vi bao phủ của trận pháp sẽ tăng theo, nhưng mà Phong Vân cũng không muốn trận pháp bao phủ toàn bộ dược viên này.

Lúc này hắn cũng không phải tay mơ về trận pháp, hắn biết chỉ có đại trận hộ sơn mới có diện tích lớn như vậy, nếu như mở rộng phạm vi bao phủ Ngũ Hành Na Di Đại Trận đến mức tối đa, vậy thì chắc chắn người khác sẽ đoán ra trên tay hắn có đại trận hộ sơn.

Về phần khu vực không được đại trận bao phủ, Phong Vân cũng mặc kệ, dứt khoát trồng phàm hoa ở chỗ đấy, chắc chắn người bên ngoài không thể đi trộm hoa dại chứ.

Sau khi bố trí Ngũ Hành Na Di Đại Trận xong, rốt cục Phong Vân cũng cảm giác có chút an toàn, hắn bắt đầu kiểm tra thu hoạch chuyến đi vừa rồi.

Lại nói tiếp, lần này thu hoạch lớn nhất của hắn khi ra ngoài, đúng là không phải Hầu Nhi Tửu ngàn năm, cũng không phải linh thạch thượng phẩm, lúc hắn đổ ra một đống đá trong suốt phát ra ánh sáng nhạt, hắn cũng rất mơ màng.

Cho dù có đánh chết hắn thì hắn cũng không thể nào tưởng tượng ra, cánh cửa khổng lồ mà hắn gặp trong hang động hầu tử chính là Truyền Tống Trận, số đá được khảm trên khung cửa chính là không gian chi thạch.

(không gian chi thạch : đá không gian)