Chương 45: Một Đêm Yên Giấc

Hai người đi qua vách đá nhỏ hẹp, Kỳ Hạc đưa đèn l*иg cho Khỉ Quả rồi leo lên trước, hắn định đưa tay kéo người lên thì Khỉ Quả cũng đã leo lên rồi.

"Đi thôi." Khỉ Quả thổi tắt đèn, chặng đường còn lại về cơ bản khá thuận lợi, ánh trăng chiếu sáng khá rõ, tốt nhất là không nên thu hút sự chú ý, nếu bị coi là kẻ trộm thì không hay chút nào.

Hai người trở về thì phát hiện mọi người đang rất bận rộn, còn bận hơn những nhà tửu lâu khác. Hiển nhiên đồ xiên nướng càng hợp làm đồ nhắm rượu đêm khuya. Thật ra bây giờ cũng chỉ mới hơn chín giờ một chút thôi nhưng mọi người ăn bữa tối sớm, khoảng ba bốn giờ chiều đã ăn rồi, đến giờ đi ăn khuya cũng không lạ.

Nàng bảo Kỳ Hạc đi nói một tiếng, hai người muốn về nhà, tỷ đệ Bạch Miêu ở lại hỗ trợ. Mấy hôm nay không giới nghiêm, có lẽ mọi người sẽ chơi lễ rất muộn.

Kết quả Cổ Lâu lo lắng, sai Tiểu Mậu đưa hai pp đi một đoạn, còn xác thực hap cho đến khi hai tỷ đệ ngồi lên xe lừa mới quay lại hỗ trợ: “Tiểu thư, thiếu gia, hôm nay chơi có vui không ạ? Sinh ý trong điếm thế nào ạ?”

Mã Hiểu cũng đi xem một chút, tuy rằng hắn trông xe lừa nhưng ở đây có người của quan phủ nên không cần quá lo lắng, chỉ cần thỉnh thoảng ngó qua là được nhưng dù thế thì hắn cũng không dám đi quá xa.

“Không tồi, tiết mục rất náo nhiệt, nhưng mà có hơi xa, xem không rõ.” Kiểu xem hiện trường thế này vẫn không rõ như xem livestream: “Cổ thúc có bảo ta mang đồ ăn về cho ngươi, khi nào về có thể nếm thử.”

"Vậy sao, vậy hôm nay chúng ta có lộc ăn rồi.” Bọn họ đã từng ăn cay, nhưng chưa từng thử qua loại thịt nướng này, nghe nàng nói như vậy thì trong lòng tràn đầy chờ mong, càng thêm ra sức đánh xe lừa đi nhanh hơn.

Trở về nhà, Khỉ Quả để Bạch thẩm và Mai Đóa lấy nước rửa mặt, sau đó đuổi bọn họ đi ăn khuya.

Nếu chủ nhân đã lên tiếng, bọn họ cũng không khách sáo, Bạch thẩm lấy ra một vò rượu nhạt, có vị rượu nhưng không làm người say, thích hợp cho bọn họ. Mọi người ngắm trăng, ăn thịt nướng đã hơi nguội, cũng khá vui vẻ.

Hiện giờ nàng để Bạch thúc ở lại thôn trang, Chu thẩm, Vương thẩm và tỷ đệ Bạch Miêu đi hỗ trợ chuyện trong điếm, trong nhà ngoại trừ hai tỷ đệ bọn họ thì con lại sáu hạ nhân, ba nam ba nữ chia ra ở, cũng không cần tị hiềm.

Khỉ Quả tắm rửa xong, thay áo ngủ, nằm lên giường chuẩn bị đi ngủ.

Tất cả y phục lúc trước đặt may đã được đưa tới, ngay cả bảng nhà cũng được treo lên, công việc ở tửu lâu đã được triển khai, cuối cùng sẽ yên ổn thôi. Nàng tin tưởng, sau hôm nay danh tiếng của tiểu điếm của nhà nàng chắc chắn sẽ vang xa.

Như thế cũng coi như giải quyết được một vấn đề, vừa hay cửa hàng bên phố Tây Tảo cũng có thể bán đồ nướng hoặc đồ uống lạnh, năm sau trồng ớt, có lẽ sẽ không phải lo chuyện tiền bạc nữa.



Sau khi sống lại, nàng muốn sống tùy ý một chút, không có tang thi hay thú biến dị, ý tưởng này của nàng hắn không khó thực hiện. Tốt nhất là tìm một nam nhân có thuộc tính trung khuyển, sinh mấy đứa nhỏ, cả đời này coi như viên mãn rồi.

Xoay người một cái, nàng ôm gối rồi ngủ thϊếp đi, trên môi còn vương nụ cười.

Ngày hôm sau tỉnh dậy, nàng tiến vào không gian trước tiên thi triển một bộ luyện thể tinh thần, hiện tại nàng mới làm được đến thức thứ ba, mà thuật luyện thể tinh thần có tổng cộng mười thức, động tác của cái sau nhiều gấp đôi cái trước, hơn nữa độ khó cũng tăng cao, muốn luyện thành trong thời gian ngắn là không thể.

May mà thế giới này tương đối yên ổn, cho dù thực lực có yếu cũng không sao, nếu không với tốc độ tu luyện thế này thì nàng phải mất bao lâu mới có thể luyện thành hả trời, đoán chừng lại phải dựa vào tinh hạch, mà bây giờ có thể tiết kiệm được bao nhiêu tinh hạch thì phải cố tiết kiệm bấy nhiêu đấy.

Làm xong những động tác trước thì luyện bài mới, tuy nhiên vẫn không có cảm giác, cuối cùng nàng đành bỏ cuộc.

Gia vị ngày hôm qua hẳn là đã sắp dùng hết, nàng điều chế một ít ở trong không gian, bất kể là gia vị nướng hay lẩu hay những món ăn khác đều có vị cay, một số gia vị đặc sắc khác cũng chuẩn bị đầy đủ.

Tắm rửa gội đầu xong, nàng sấy khô tóc trong không gian. Sau khi ra ngoài, nàng mặc một thân áo giao lĩnh ngắn màu vàng nhạt, chỉ là chuyện chải tóc có hơi phiền phức.

(交领襦裙 trong cv là ‘giao lĩnh nhu quần’)

“Tiểu thư tỉnh chưa ạ?” Bên ngoài có tiếng gõ cửa.

“Mai Đóa?” Khỉ Quả đi mở cửa, thấy Mai Đóa đang bưng chậu rửa mặt đứng bên ngoài.

"Ngày thường tiểu thư đều thức dậy vào giờ này, hôm nay không có Bạch Miêu tỷ, Bạch mama sai nô tì tới ạ.” Mai Đóa cẩn thận cười, như sợ bị nàng trách mắng.

“Vừa đúng lúc, ta đang nghĩ xem phải chải tóc thế nào đây.” Khỉ Quả tránh sang một bên, nhìn nàng ta đặt chậu rửa mặt lên bệ rửa bên cạnh giường.

Rửa mặt xong, ngồi trước bàn trang điểm, Mai Đóa giúp nàng búi kiểu thùy hoàn phân tiểu kế, chia tóc thành từng lọn rồi bện lại, đính trên đầu mà không cần kẹp đỡ, phần đuôi tóc buông xõa tự nhiên trên vai, điểm thêm hoa thược dược mân hồng bằng lụa cài phía sau.



“Tay nghề của em cũng không tệ.” Khỉ Quả hài lòng nhìn trái nhìn phải, cầm gương lên quan sát phía sau rồi tán thành nói.khen ngợi.

"Tiểu thư khen trật rồi, thật ra mỗi một tiểu nữ tử vào đến nha hành đều phải học búi tóc hoặc những việc khác." Mai Đóa ngượng ngùng cười.

"Vậy sao, thế muội muội em có biết vấn tóc không?” Khỉ Quả trêu chọc, nàng biết Lan Đóa sức lớn, tính cách có chút cẩu thả, lúc vừa mới tới còn hơi gò bó, hiện tại đã hoàn toàn thả lỏng rồi.

Mỗi lần gặp nàng Lan Đóa đều lớn tiếng chào, gijon vang đến tận ngoại viện, thỉnh thoảng Kỳ Hạc còn trêu chọc nàng ta.

Mai Đóa cực kỳ xấu hổ, chậm rãi nói: “Này, tính cách Lan Lan có hơi thô, không học được những việc cần sự khéo léo thế này.”

"Ha ha ha, ta chỉ đùa thôi, muội muội ngươi chắc là sinh nhầm giới tính rồi, ta cũng chẳng yêu cầu nàng ta có thể vấn tóc đâu.” Khỉ Quả cười vui vẻ.

"Tiểu thư!" Mai Đóa nhận ra Khỉ Quả đang trêu đùa mình thì nhất thời dậm dậm chân không thuận theo. Chủ tử không quá hà khắc, chỉ cần làm tốt bổn phận của mình thì chuyện gì cũng không quản. không nói Lan Đóa, đến cả Mai Đóa mẫn cảm như thế cũng thấy thoải mái.

"Ha ha, được rồi, đi ăn thôi." Khỉ Quả hiếm khi vui vẻ, nàng không trêu chọc nàng ta nữa mà đi ra tiền sảnh, Kỳ Hạc đã đợi sẵn ở đó.

"Tiểu thư, hai người Chu Vương còn chưa trở về, bữa sáng hôm nay là ta chuẩn bị, mong tiểu thư chớ ghét bỏ." Bạch thẩm đứng một bên, trên bàn bày vài loại điểm tâm.

"Không có việc gì, ta tin tưởng tay nghề của thẩm. Hôm nay trong điếm chắc chắn sẽ rất bận rộn, Bạch thẩm và Mai Đóa cũng đến giúp đỡ đi, cả Bạch lão đa và Tiền quản gia cũng đi. Khỉ Quả ngồi xuống rồi nói.

Hôm nay là trù vương đại tái, cơ hội tốt hiếm có như thế tất không thể bỏ qua, nếu hôm nay bọn họ có thể thắng thì trên cơ bản không cần lo lắng vấn đề tiêu thụ nữa rồi. Địa chỉ hẻo lánh cũng không sao, miễn có đồ ăn ngon là được.

Ăn sáng xong, bọn họ lên đường, tuy rằng gần trưa thì trù vương đại tái mới bắt đầu nhưng cũng phải đi sớm để hỗ trợ.

Vì có quá nhiều người nên cuối cùng bọn họ gọi một chiếc xe, Khỉ Quả cảm thấy nên mua một chiếc xe ngựa, một chiếc chở hàng hóa, một chiếc chuyên chở người. Nàng quyết định giao chờ qua thời gian này sẽ việc này cho Tiền tú tài.

Lúc này mới chỉ qua giờ mão.