Chương 30

"Thần tượng xuất đạo" trở thành hashtag thịnh hành toàn dân, quyền chọn ai được debut nằm trong tay mọi người. Người xem sẽ nắm giữ vận mệnh của thí sinh trong tay mình, như thế rất dễ kí©h thí©ɧ tinh thần tham gia của mọi người.

Không ít fan đang chú tâm cày số liệu, bình chọn rồi làm số liệu, nhằm pick thực tập sinh mà mình thích debut.

Có lẽ vì thế, người quan tâm đến việc bình chọn độ nổi tiếng trên mạng nhiều vô cùng, họ luôn nhìn chằm chằm không thôi số phiếu thay đổi rồi lại suy tư về tương lai của anh trai nhà mình.

Bình chọn vừa bắt đầu, xếp top đầu căn bản đều là gương mặt hot chắc chắn có một lượng fan cố định. Đương nhiên cũng sẽ có trường hợp người mới như Lục Húc, cư dân mạng xem tiết mục xong thì trở thành fan bắt đầu bỏ phiếu. Mặc dù trước mắt số phiếu tăng hơi chậm, nhưng theo sự tăng lên về độ hot của tiết mục thì độ nhận diện của cậu ấy cũng ngày càng cao, người trở thành fan cũng càng ngày càng nhiều.

Thêm vào đó còn có nhiều ảnh đế, ca sĩ bỏ phiếu cho cậu, bằng mắt thường cũng có thể thấy số phiếu của Lục Húc tăng lên.

Nếu như Lục Húc dần dần leo đến vị trí thứ nhất thì cũng chẳng mấy ai cảm thấy bất ngờ.

Nhưng trước đó có một Lam Cao Kiệt từ trên trời rơi xuống đạt hạng nhất, còn chưa đợi mọi người mắng chửi tư bản xong, Lục Húc đột nhiên tăng lên đến hạng nhất rồi.

[@Không ăn người Phúc Kiến: Oh fuck tôi nhìn nhầm rồi chăng, kém nhiều phiếu thế mà sao mới qua một đêm Lục Húc đã vượt lên rồi, này con mẹ nó cũng quá ảo diệu.]

[@Vác đại đao lên núi tiên: Không phải tôi nghi ngờ gì Lục Húc đâu, tôi chỉ đơn thuần cảm thấy số phiếu này tăng hơi nhanh. Chẳng nhẽ mấy đại gia của Lục Húc cũng đã ra tay, hai nhà đang đập tiền battle?]

[@Mặt trăng nhỏ vị phô mai: Mặc dù bằng mắt thường cũng thấy số phiếu bình chọn của Lục Húc tăng hơi nhanh, nhưng tôi thực lòng cảm thấy cậu ấy đứng nhất mới là chuyện bình thường.]

...

Không ít cư dân mạng đều cảm thấy số phiếu bình chọn của Lục Húc tăng chóng mặt, nhưng nhân duyên của Lục Húc với người qua đường rất tốt, mọi người chỉ thuận miệng cảm khái chứ không nói mấy lời khó nghe.

Nhưng fan của Lam Cao Kiệt không từ bỏ, trực tiếp @Tổ tiết mục đòi họ kiểm phiếu - -

[@Chí Tồn Cao Kiệt Tâm Hướng Lam: @Thần tượng xuất đạo Official V. Tôi muốn hỏi chính chủ là chuyện số phiếu của Lục Húc tăng mạnh trong một đêm có bình thường không? Nếu đã vì nghi ngờ mà tiến hành soát phiếu nhà chúng tôi, để cho công bằng cũng nên kiểm số phiếu của cậu ta nhỉ?]

Mắt thấy số phiếu của Lục Húc tăng nhanh, phản ứng đầu tiên của không ít người đều là không phải đập tiền đấy chứ.

Nhưng khi họ bắt đầu kiểm tra giá trị cống hiến của fan thì thấy trong đó cao nhất cùng lắm chỉ vài ngàn phiếu, căn bản không tồn tại khả năng fan đại gia tập trung đập tiền.

Chương trình đã phát sóng hai, ba ngày rồi, hẳn mấy fan mới đã sớm kiểm phiếu, bây giờ sao có thể đột nhiên xuất hiện thêm nhiều phiếu thế được.

Đối diện với sự chất vấn của fan Lam Cao Kiệt, tổ chương trình dựa trên nguyên tắc công bằng còn kiểm tra số phiếu tức thời của Lục Húc.

Sau khi biết kết quả, Phạm Tăng còn đặc biệt gọi điện thoại hỏi nhân viên công tác: "Sao rồi, chắc là không có vấn đề gì đâu nhỉ."

"Số phiếu đều bình thường, không tồn tại hành vi soát phiếu, chỉ hơi kỳ lạ chút xíu thôi..." Nhân viên công tác nhìn biểu đồ phiếu bình chọn, thuận miệng nói một câu, "Những khoảng thời gian khác, số phiếu của Lục Húc đều tăng lên đều rất bình thường, chỉ mỗi lúc từ 0 giờ đến 1 giờ, số phiếu đột nhiên tăng mạnh. Số phiếu sau thời gian đỉnh điểm vẫn luôn tăng, nhưng lại tăng chậm hơn một chút..."

Tăng vọt lúc 0 giờ?

"Chẳng lẽ fan của Lục Húc đã thương lượng xong, họ đều tranh thủ bỏ phiếu cùng một thời gian?"

Phạm Tăng không thể hiểu được đây là nguyên lý gì, cũng không để chuyện này trong lòng. Chỉ cần số phiếu của Lục Húc bình thường, vậy thì không có bất cứ vấn đề gì cả.

Hắn thức trắng một đêm cắt ghép tiết mục, kết thúc công việc mới phát hiện đã sắp 5 giờ sáng rồi.

Hắn ngáp một cái rồi vươn vai, chuẩn bị về giường tranh thủ ngủ hai ba tiếng. Kết quả vừa mới lên lầu thì bắt gặp Quý Tu Niên ở đầu cầu thang, bên chân còn có mèo của Lục Húc.

"Sao cậu dậy sớm thế? Cậu đang chuẩn bị đi làm gì hả?"

Quý Tu Niên cũng không ngờ mình sẽ bắt gặp Phạm Tăng vào lúc này, ánh mắt hơi chuyển động, giọng điệu vẫn cực kỳ tự nhiên: "Ngủ không được nên ra ngoài hoạt động, anh Phạm không ngủ cả đêm à?"

Phạm Tăng gật đầu: "Đúng vậy, không phải tiết mục kì hai sắp phát sóng rồi à? Anh cắt ghép suốt đêm, điều chỉnh mấy chỗ có vấn đề một chút."

Ghi hình một chương trình tạp kĩ, khách mời vất vả, nhân viên công tác cũng chẳng dễ dàng.

Giống kiểu đạo diễn tự lực cánh sinh như Phạm Tăng, lượng công việc mỗi ngày đều nhiều đến sợ, do đó thời gian ngủ cũng ít đến đáng thương.

Mắt thấy giữa trán đối phương mang theo vẻ mệt mỏi, Quý Tu Niên không nhịn được mở miệng khuyên một câu: "Anh Phạm này, công việc tất nhiên quan trọng, nhưng so với công việc thì cơ thể càng quan trọng hơn. Em thấy anh vẫn nên chú ý nghỉ ngơi, như thế này thực sự vất vả quá rồi."

"Haizz anh cũng biết điều này chứ, nhưng không có cách nào cả." Phạm Tăng thở dài, che ngực nói với Quý Tu Niên: "Anh cũng biết mình không còn trẻ nữa, thức một đêm nghỉ ngơi vài ngày cũng chưa khoẻ nổi, bây giờ anh cảm thấy ngực khó chịu, đợi thi đấu xong anh sẽ xin một kì nghỉ để nghỉ ngơi cho khoẻ."

Miệng nói phải nghỉ ngơi, nhưng đến lúc đó đoán chừng lại đổi ý.

Quý Tu Niên biết Phạm Tăng là một kẻ cuồng công việc, y nhìn thời gian rồi lập tức giục hắn: "Chuyện sau này để sau này nói, bây giờ anh Phạm nhanh chóng tắm rửa đi ngủ đi."

"Ừ ừ." Bản thân Phạm Tăng cũng cực kỳ mệt, nói mấy câu này đã tiêu tốn hết sức lực. Hắn cúi đầu thì thấy Bát Muội ngoan ngoãn đứng bên cạnh Quý Tu Niên, Phạm Tăng không nhịn được cười nói một câu, "Sao Bát Muội luôn theo sau cậu nhỉ, chắc nó thích cậu nhiều lắm đây."

Quý Tu Niên nghe vậy cũng không nhịn được nhìn Bát Muội, nụ cười vô thức hiện bên miệng: "Đúng vậy, Bát muội rất thích tôi."

Phạm Tăng chỉ cảm thấy tâm trí mình đặc quánh, hắn nói vài câu đơn giản với Quý Tu Niên rồi về ngủ.

Sau khi đưa mắt nhìn theo Phạm Tăng về phòng, Quý Tu niên mới cúi đầu nhìn Bát muội: "Nhóc muốn đi cùng anh không?"

Bởi vì hôm qua đã hẹn với F4 hôm nay đánh giá thứ hạng cho họ, Quý Tu Niên dậy sớm chuẩn bị đi đến phòng tập nhảy.

Kết quả vừa mở cửa đã thấy Bát Muội ngồi xổm ở bên kia, cũng không biết ngồi xổm ở chỗ này từ lúc nào.

Ngay cả Phạm Tăng cũng nói Bát Muội luôn đi theo sau y, đương nhiên Quý Tu Niên cũng biết chuyện này.

Bởi vì từ nhỏ y đã quen với việc một mình nên Quý Tu Niên không dễ thân thiết với người khác. Đợi đến khi trưởng thành có danh tiếng rồi, đa số là người lòng dạ mưu mô nham hiểm gắng sức nịnh bợ y. Quý Tu Niên không thích lá mặt lá trái với người khác nên y càng dứt khoát không muốn xã giao.

Giống Bát Muội chỉ dùng mắt thường nhìn thôi cũng thấy rõ nó đơn thuần yêu thích y, Quý Tu Niên thật sự không thể chối từ.

"Anh phải đi làm việc rồi, nhóc muốn đi cùng anh không?"

"Meo..."

Chân sau Bát Muội vội đứng lên, hai móng vuốt phía trước bám vào trên chân Quý Tu Niên, lúc ngẩng đầu nhìn y hai má phồng lên, cái đầu có vẻ tròn thêm rồi.

Quý Tu Niên không còn cách nào, chỉ có thể cúi người nhấc Bát Muội lên ôm nó đi cùng y: "Đi thôi, mang nhóc đi xem đánh giá."

Lúc này trời vẫn chưa sáng hẳn, đa số các thực tập sinh mệt mỏi một ngày vẫn còn đắm chìm trong giấc mộng.

Cả hành lang trống trải yên tĩnh, âm nhạc bên trong phòng luyện tập của lớp A cực kỳ rõ ràng.

Quý Tu Niên đẩy mở cửa, quả nhiên là F4 đang làm nóng người với nhạc, cũng không biết đã luyện tập bao lâu rồi.

"Chào buổi sáng anh Niên!" Vừa thấy y đến, F4 không nhịn được cùng vui vẻ, trên mặt là sự mong đợi và vui sướиɠ không thể che giấu.

"Ừ." Quý Tu Niên đáp lại một tiếng, sau đó kéo một cái ghế sang ngồi bên cạnh loa, "Vậy chúng ta chính thức đánh giá nhé, các cậu ai lên trước?"

Hạ Tinh Hoa giơ tay đầu tiên: "Anh Niên, để em lên trước ạ."

"OK." Thấy Hạ Tinh Hoa đã chuẩn bị bắt đầu, Quý Tu Niên phát nhạc ngay sau đó.

Trong phòng luyện tập không có sân khấu hoa lệ, không có ánh đèn rực rỡ, thậm chí không có không khí thi đấu tăng cường. Dù thế nào đi nữa, từ khi bắt đầu đứng giữa phòng luyện tập, dường như Hạ Tinh Hoa đã thay đổi thành một người khác, không còn vẻ dịu dàng thường ngày, trong mắt đều là ánh sáng tự tin.

Nhảy múa là chuyện mà cậu yêu thích nhất đời này, cũng là chuyện mà cậu giỏi nhất.

Cậu gần như không có tuổi thơ, từ lúc có ký ức đã bắt đầu nhảy múa.

Cũng vì thế, thân thể của cậu cực kỳ nhịp nhàng, e rằng chỉ solo trong phòng luyện tập cũng làm người ta vô thức cuốn theo âm nhạc.

Có thể nói trình độ của Hạ Tinh Hoa rất cao, dù thực sự tham gia lần thi đấu này cậu cũng hoàn toàn xếp hạng top đầu.

Một khúc nhạc kết thúc, Hạ Tinh Hoa dừng động tác.

Cậu vốn phải đổ mồ hôi mở lớn miệng thở hổn hển cảm ơn người xem, nhưng trở thành quỷ rồi cậu sẽ không đổ mồ hôi cũng không cần thở hổn hển. Trong cái chớp mắt vừa rồi, Hạ Tinh Hoa mới ý thức được mình đã chết từ lâu.

"Hạ Tinh Hoa đúng không, đánh giá của cậu tôi cho A."

Với tư cách mentor, dù cho chỉ có bốn "học viên", thái độ công việc của Quý Tu Niên cũng rất nghiêm túc.

"Oa oa, là A đó! Tinh Hoa cậu là lớp A kìa!"

Ba người còn lại nghe vậy đều rất phấn khích, không nhịn được tiến về trước giữ lấy Hạ Tinh Hoa nói lời chúc mừng.

Vẻ sững sờ chỉ đến trong khoảnh khắc, đợi sau khi Hạ Tinh Hoa hoàn hồn trở lại thì vui mừng khôn xiết: "AAA, tôi là lớp A, tôi thực sự là lớp A!"

"Đúng rồi đúng rồi, cậu thực sự quá đỉnh luôn!"

"Meo..." Bát Muội ở cạnh chân Quý Tu Niên, cái mông ngắn ngồi trên mặt đất. Mắt thấy F4 phấn khích không thôi, Bát Muội vẫy đuôi ngáp một cái, rõ ràng không mấy thích thú với nhảy múa.

Quý Tu Niên nhìn thời gian, mở miệng cắt ngang lễ ăn mừng của họ: "Được rồi, người tiếp theo."

"Đến tôi rồi."

Cậu trai trẻ trung sở hữu lúm đồng tiền hơi nhạt, vẻ ngoài thanh tú, cười lên hơi ngại ngùng.

Phong cách của cậu không giống Hạ Tinh Hoa, cậu theo con đường có thể lạnh lùng cũng có thể ngọt ngào, tuy nhiên kĩ năng cơ bản vẫn vững chắc giống Hạ Tinh Hoa.

"Đới Tử Tấn," Đợi cậu nhảy xong, Quý Tu Niên không chút do dự, dứt khoát cho đánh giá, "A."

Hạ Tinh Hoa nghe thấy lời bình xét cấp bậc này còn vui hơn cả khi nghe của cậu, đột ngột nhảy lên treo trên người cậu ta: "AAAAAA, anh Tấn ơi anh giỏi quá!"

Quý Tu Niên nhìn bọn họ vui vẻ cũng vô thức nhếch khóe môi, ngay sau đó lại nói: "Người tiếp theo."

Không thể không nói, thực lực của nhóm Hạ Tinh Hoa rất mạnh.

Đợi đến khi đánh giá kết thúc, ba người đều là trình độ lớp A.

Ba người trong F4 đều là lớp A, giờ chỉ còn lại Đào Anh Bác.

"Tôi không chuyên về nhảy múa..." Trước giây phút Quý Tu Niên ấn xuống nút phát, Đào Anh Bác vẫn nghĩ đến sự tôn trọng dành cho đối phương trước, làm biện pháp dự phòng trước cho Quý Tu Niên.

Có thể nhìn ra được Đào Anh Bác không nói dối, mặc dù cũng đã cố gắng luyện tập, nhưng lúc anh nhảy thì tứ chi mỗi cái có một cách làm, hoàn toàn không giống cùng nằm trên một cơ thể.

Bát Muội híp mắt nhìn về bên này, nó cảm thấy nhàm chán nên nhắm mắt ngủ.

"F."

Nghe thấy kết quả do Quý Tu Niên nói ra, Đào Anh Bác cũng tự cảm thấy hơi xấu hổ, chỉ có thể tự ti nói: "F4 thì F4, vẫn phải có một người lớp F chứ nhỉ."

Hạ Tinh Hoa thấy vậy thì không nhịn được vội vàng nói một câu: "Đại ca ơi, anh không nhảy được nhưng anh có thể hát mà!"

"Đúng thế, đúng thế, chẳng phải trong đám thực tập sinh đang sống cũng có người dựa vào ca hát mà được đánh giá là A đó sao?"

Đào Anh Bác nghe thấy câu này thì cũng hơi động lòng, nhưng sợ Quý Tu Niên cảm thấy họ phiền phức, suy nghĩ của anh vẫn không nhịn được mà do dự.

Lúc anh nghĩ rằng chi bằng bỏ đi, anh lại nghe thấy Quý Tu Niên ở bên cạnh bỗng nhiên nói một câu: "Hát đi."

Vốn dĩ Đào Anh Bác còn rất ủ rũ lại bất ngờ ngẩng đầu, đôi mắt bừng sáng: "Anh Niên, hát chay được không ạ?"

Quý Tu Niên gật đầu: "Được."

"Cảm ơn anh!"

Đào Anh Bác lại lần nữa đứng ở giữa phòng tập luyện, động tác hai tay chồng lên nhau có phần dè dặt. Anh cẩn thận nhớ lại dáng vẻ của mình khi vừa đến Đông Thành, tưởng như chỉ mới hôm qua: "Tôi cũng đã cảm nhận được sự sống đằng đẵng, có vô số giấc mơ có thể làm được nhưng đã lãng phí thanh xuân nhiều biết bao nhiêu..."

Lúc đó còn nhỏ không hiểu chuyện, cứ ngỡ rằng vẫn còn vô số ngày mai.

"Tôi cứ ngỡ thời gian rất dài, tương lai rất xa..."

"Cái chết đã kết thúc mọi thứ, giấc mơ ở bờ bên kia, đáng tiếc tôi mãi ở lại ngày hôm qua..."

Đào Anh Bác đã từng nghĩ rằng sống rất khó khăn, nhưng anh không ngờ cái chết mới là điều tuyệt vọng.

Lúc sống có vô vàn cơ hội, khi chết rồi tất cả chỉ còn là con số không.

Anh cuống quýt lau nước mắt rồi cúi gập người với Quý Tu Niên: "Xin lỗi thầy Quý, đây là bài hát mà tôi tự sáng tác, không có nhạc đệm cũng chẳng có sự chuẩn bị nên hơi vội vàng chút."

Quý Tu Niên nhìn anh giả vờ kiên cường, thở dài một hơi, sau đó nhếch khóe miệng nói: "Đào Anh Bác, A."

Đào Anh Bác vốn còn đang buồn rầu nghe vậy thì trước hết là sững sờ, sau đó là vui mừng khôn xiết: "Có thật là tôi được A không?"

"Thật đó, cậu là một ca sĩ cực kỳ tài năng cực kỳ thông minh, vậy nên tôi cho cậu A."

"AAA, Đại ca anh là lớp A."

"Cả nhóm chúng ta đều là A!"

"Cảm ơn anh nhé anh Niên, thật sự cảm ơn anh."

Đào Anh Bác nhìn Quý Tu Niên, nước mắt đã sắp rơi ra ngoài.

"Ơ, không phải chứ." Hạ Tinh Hoa nghe thấy thế lại rơi vào suy tư, giơ ngón tay ra tính: "Lúc đại ca chết là 27 tuổi, sau đó cũng phải chết hơn mười năm rồi ấy chứ. Anh lớn hơn anh Niên nhiều thế mà còn gọi anh ấy là anh, hình như không phù hợp lắm đâu..."

"Cái thằng nhóc này em đừng có phá đám coi, đó là sự tôn trọng xuất phát từ đáy lòng của anh được chưa?"

F4 cười dính lấy nhau thành một đoàn, Quý Tu Niên đứng dậy muốn rời đi: "Được rồi, các cậu chuẩn bị cho tốt, tôi trông chờ vào lần đánh giá tiếp theo."

"Dạ được anh Niên!"

"Cảm ơn anh Niên!"

"Meo..."

Thấy Quý Tu Niên sắp đi, Bát Muội lập tức bước lên theo y.

Chân trước họ vừa ra khỏi cửa, chân sau Hạ Tinh Hoa đã lấy điện thoại ra chuẩn bị đăng bài trong vòng bạn quỷ, kết quả mở ra mới phát hiện: "AAA, tối qua đám em gái Tiểu Bạch tổ chức bỏ phiếu bình chọn mà chúng ta lại không tham gia!"