Chương 11: Hồng Lăng Ba Lần Đầu

- Không... ngươi chính là ác ma...

Lục Triển Nguyên điên cuồng nói, hắn không ngờ cả Lý Mạc Sầu cùng Hà Nguyên Quân đều bị nam tử này thu phục, thậm chí còn làm trước mắt hắn.

- Haha... ta đúng là ác ma nga... ngươi có thể làm được gì ta chứ.

Lăng Thần độc ác mỉm cười, hắn rất thích xem cảnh người khác bị chính mìm cắm cho cái sừng nga. Thậm chí thế giới này còn có không ít mĩ nữ đâu, nếu hắn có thể đem các nàng thượng lên, không phải là tuyệt vời sao.

- Ngươi... ngươi sẽ sớm bị trừng phạt thôi... Ác giả ác báo...

- Ngươi nghĩ ai chứ, có ai có thể gϊếŧ ta. - Lăng Thần kiêu ngạo trả lời, thế giới này cao nhất bất quá chỉ mới Luyện Khí Trung kì đỉnh, nếu trước kia thì hắn còn e ngại, còn hiện tại thì sao.

Hắn đã là Trúc cơ tầng 4 (tăng lên do song tu với Hà Nguyên Quân) còn sợ người của thế giới này nữa sao. Cùng lắm hắn còn chút kiêng kị thiên đạo, nhưng có hệ thống tại, hắn còn lo gì chứ.

" Ký chủ thành công đưa Hà Nguyên Quân vào hậu cung, thưởng 10000 vàng, võ công [vạn kiếm quy tâm]."

Âm thanh hệ thông vang lên trong đầu Lăng Thần, điều hắn hứng thú chính là võ công mới a. Lúc đầu hắn nhận được công pháp, giờ lại là võ kỹ.

Điều khiến Lăng Thần hài lòng chính là võ công này trong shop cũng có giá 200 vạn vàng nhưng tầng 1 thì cần tới 5000 vàng.

- Dùng 5000 vàng học tầng 1 [Vạn Kiếm quy tâm].

- Chúc mừng ký chủ học được tầng 1 [Vạn kiếm quy tâm] - Lấy tâm dụng kiếm.

Thông tin truyền thẳng vào não bộ Lăng Thần, hắn thấy tầng 1 giúp cho hắn có thể dùng tinh thần lực để tiến hành điều khiển kiếm như trong phim tu tiên vậy. Nhưng với đẳng cấp hắn hiện tại, giới hạn điều khiển chỉ có 10 thanh một lúc.

Mà nếu chỉ điều khiển 1 thanh duy nhất thì có thể kéo dài chỉ trong 1 tiếng mà thôi. Nhưng điều lợi hơn là hắn không nhất thiết là chỉ dùng kiếm.

Suy nghĩ một hồi, Lăng Thần lại quay về vấn đề chính. Hắn ánh mắt nhìn vào Lục Triển Nguyên mà hỏi:

- Vậy ngươi nói xem, ai có thể gϊếŧ ta nga.

Lục Triển Nguyên thấy Lăng Thần im lặng thì tưởng hắn sợ hãi, liền điên cuồng gào lên:

- Gϊếŧ ngươi, nhiều người có tư cách đó. Như Đào hoa đảo chủ Hoàng Dược Sư, Chân Nguyên giáo thất tử,... thậm chí Quách Tĩnh - Hoàng Dung cũng đủ để gϊếŧ ngươi.

- Hahaha... - Nụ cười của Lăng Thần làm Lục Triển Nguyên thắc mắc, không phải hắn sợ sao, làm sao hắn lại có thể tự tin cười như vậy.



- Hoàng Dung, nghe nói nàng rất đẹp nga, nếu đúng như lời đồn, có khi ta lại đem trở thành áp trại phu nhân nga. - Lăng Thần tự tin nói.

- Ngươi điên rồi, ngươi dám coi...

Còn chưa kịp nói hết lời, Lục Triển Nguyên linh hồn liền trực tiếp bị Lăng Thần bóp nát. Hiện tại đùa giỡn đã xong, Lăng Thần cần giữ hắn sống làm gì chứ.

Làm xong mọi chuyện, hắn bắt đầu đi đến chỗ Hồng Lăng Ba đang tại mà xách nàng lên.

Bị Thiên Vân động vào nên Hồng Lăng Ba chợt tỉnh giấc, nhìn thấy mặt hắn liền hét lên:

- Da^ʍ tặc ngươi tính làm gì?

- Lăng Ba, nàng nhìn như vậy mà còn không biết là ta muốn làm gì sao. Hắc hắc...

Lăng Thần cười một tiếng liền đè Hồng Lăng Ba xuống đất bất chấp sự cầu xin của nàng.

- Không, da^ʍ tặc, mau thả ta ra...

- Tên khốn buông tay,... nếu không ta sư phó sẽ gϊếŧ ngươi...

Trước lời uy hϊếp của Hồng Lăng Ba, Lăng Thần liền mỉm cười tà ác mà cúi đầu vào tai nàng nói:

- Mạc Sầu sao, có khi nàng ấy nghe xong còn bắt nàng làm ta nữ nhân ấy chứ...

- Ngươi... dám nói sư phụ ta như vậy...

Hồng Lăng Ba tức giận nói nhưng trong nàng vẫn có ít tin tưởng. Bởi nàng nhớ sư phụ nàng trước đó cũng bị tên nam tử này trêu chọc mà không nói gì cơ mà, dù nàng là đệ tử Lý Mạc Sầu nhưng tính cách sư phó cũng chưa chắc vì mình mà mạo phạm tên này.

- Nàng không tin sao, vậy cứ nhìn sang bên kia kìa.

Hồng Lăng Ba nhìn theo hướng Lăng Thần chỉ thì nhìn thấy thân ảnh Lý Mạc Sầu đang u mê ngủ với cả cơ thể không bận quần áo để lộ ra làn da trắng tuyết cùng âʍ đa͙σ có chút rỉ nước của nàng.

Hồng Lăng Ba giờ đây hoàn toàn tin tưởng, Lý Mạc Sầu cũng trở thành nam tử này nữ nhân, nàng cớ sao phải chống cự thay vì tận hưởng nó.

- Thế nào, chịu làm ta nữ nhân không. - Lăng Thần như đọc được suy nghĩ Hồng Lăng Ba mà nói.

- Ừm... Nhẹ thôi... Đây là thϊếp lần đầu... - Hồng Lăng Ba thay vì chống cự mà trở nên dịu dàng nói như một tiểu thê tử ngại ngùng khi lần đầu động phòng vậy. (Dù đúng là vậy mà.)



Lăng Thần liền tiến hành bước đầu chọc ghẹo kí©h thí©ɧ cơ thể Hồng Lăng Ba bằng cách không ngừng đá cháo lưỡi và nhào nào bầu vυ" nàng, dù không đồ sộ như của hai nữ Lý Mạc Sầu và Hà Nguyên Quân nhưng một bàn tay của Lăng Thần vẫn không thể hoàn toàn bóp chặt nó.

- Uh... ah... thϊếp ra...

Trước sự kí©h thí©ɧ của Lăng Thần, Hồng Lăng Ba cuối cùng cũng phá vỡ phòng tuyến của mình mà bắt đầu xuất âm tinh.

Đạt được mục đích, Lăng Thần bắt đầu giơ cao côn ŧᏂịŧ 20cm hơn co sát vào mép âʍ đa͙σ nàng mà nói:

- Ta vào nhé.

- Ừm, nhưng nhẹ nhàng thôi. Thϊếp sợ đau. - Hồng Lăng Ba sợ hãi nói.

Được sự đồng ý của nàng, Lăng Thần liền đem cự long của mình nhắm thẳng vào âʍ đa͙σ mà nhét vào.

- Ah... đau... ưʍ...ưm

Hồng Lăng Ba hét lên một cách đau đớn, nhưng nhanh chóng chỉ có thể kêu ra những âm thanh ưm ưm một cách gợϊ ɖụ© bởi vì miệng nàng đã bị Lăng Thần chiếm đóng, lưỡi của hắn khong ngừng khuấy động trong miệng nàng. Tuy ban đầu còn bỡ ngỡ nhưng Hông Lăng Ba nhanh chóng làm quen và trợ giúp cho Lăng Thần tăng thêm kí©h thí©ɧ.

Hai tay Lăng Thần lúc này cùng đang ôm phần eo nhỏ trắng nõn của nàng mà không ngừng dập lên dập xuống. Một thời gian sau, như dần trở nên quen thuộc với Lăng Thần côn ŧᏂịŧ, cơ thể Hồng Lăng Ba như tự động di chuyển theo Lăng Thần để cho hắn côn ŧᏂịŧ đâm sâu vào nàng hoa tâm.

- Ư... ư... ư... ah... sướиɠ... mạnh... nữa...

Khi Hồng Lăng Ba miệng được Lăng Thần đặc xá mà thả ra, vì nhận được kɧoáı ©ảʍ thay đau đớn mà nàng rêи ɾỉ liên tục, âʍ đa͙σ bị Lăng Thần côn ŧᏂịŧ đâm liên tục khiến cho nàng quên cả trời đất.

- Ah... mạnh... quá... sướиɠ... quá... thϊếp... muốn... ra...ahhhh...

- Ta cũng... muốn ra...

Hai thanh âm vang lên, không chỉ Hồng Lăng Ba chìm đắm trong du͙© vọиɠ mà còn có cả Lăng Thần vốn đang dục hỏa thiêu thân kể từ khi cùng Lý Mạc Sầu làm nga.

Hắn đình chỉ việc đưa vào rút ra mà trực tiếp đâm côn ŧᏂịŧ thật sâu vào trong Hồng Lăng Ba hoa tâm.

Bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn đầy vào trong Hồng Lăng Ba vì kí©h thí©ɧ quá lớn mà liền theo Lý Mạc Sầu và Hà Nguyên Quân liền lăn ra ngất. Nhưng Lăng Thần côn ŧᏂịŧ thì vẫn chưa hoàn toàn dịu xuống, thận của Lăng Thần vốn đã mạnh thêm với song tu công pháp [Âm Dương Thánh điển] trợ giúp thì hắn càng làm càng xung nga.

Thả Hồng Lăng Ba nằm xuống dưới đất, Lăng Thần bắt đầu chọn đối tượng tiếp theo.

Lục Vô Song cùng Trình Anh vốn cũng là hai cái đại mĩ nữ, nhưng còn nhỏ nên hắn trực tiếp bỏ qua. Chỉ còn lại mỗi một người, chính là thê tử của Võ Tam Thông, Võ Tam Nương nga.