Chương 40: Vô Đề (1)

Tại bên trong Đào Hoa đảo, trong căn phòng nằm ở phía Đông, Hoàng Dung trong cơ u mê bỗng nhiên tỉnh dậy, nàng cảm thấy toàn thân mình vô lực, nhức mỏi vô cùng.

Đặc biệt, nàng âʍ đa͙σ truyền đến cảm giác đau đớn, Hoàng Dung bỗng nhớ ra tối qua bản thân nàng cùng Lăng Thần trên giường hoang da^ʍ, cũng không biết hắn với nàng làm bao nhiêu trận.

Cuối cùng nàng vẫn không chịu được mà ngất đi.

Cầm lấy cái gương trên tay, quan sát lấy tiểu huyệt đang bị sưng đỏ lên Hoàng Dung lại thầm cảm thán kỹ năng trên giường của Lăng Thần, phải biết nàng thân là Cái Bang bang chủ, cũng là một cao thủ võ lâm. So với nữ nhân bình thường thì nàng mạnh mẽ hơn nhiều.

Vậy mà tối qua nàng vẫn bị Lăng Thần làm cho chết đi sống lại liên tục, nhớ tới nàng trước mặt một nam nhân khác trượng phu thì lại càng thêm ngại ngùng, nhưng không hiểu sao Hoàng Dung lại không có chút khó chịu, chán ghét nào mà thay vào đó là ngại ngùng cùng thỏa mãn.

Hoàng Dung không biết, Lăng Thần điên cuồng làm nàng đến như vậy chính là do nàng thể chất đặc thù, cực kỳ lợi ích trong việc song tu. Vì vậy Lăng Thần mới không thể kiềm chế bản thân mà cùng nàng điên cuồng làm chuyện đó suốt đêm, nếu đổi lại là những người khác thì hắn đã nhẹ nhàng hơn.

- Nếu Tĩnh ca ca cũng được như vậy thì tốt biết bao. Không làm sao ta có thể nghĩ tới những chuyện dâʍ đãиɠ như thế.

Hoàng Dung điên cuồng lắc đầu, chuyện tối qua nàng làm cũng vì xuất phát từ việc muốn cứu gia đình mà thôi, còn việc nàng trở nên dâʍ đãиɠ như vậy chắc là do Lăng Thần đã chuốc thuốc nàng. Chắc chắn là như vậy.

Hoàng Dung vừa nghĩ lý do biện minh, vừa lo tìm kiếm quần áo mới, do tối qua Lăng Thần liền phá đi bộ đồ nàng đang mặc. Nhưng cho tới khi tìm kiếm thì Hoàng Dung mới phát hiện, y phục, yếm, nội y,... tất cả đều mất hết rồi.

Hoàng Dung còn đang khó chịu tìm đồ lót thì từ ngoài cửa, bỗng xuất hiện một thân ảnh khiến Hoàng Dung hốt hoảng lấy khăn che người lại mà nói:

- Ai?

- Hắc hắc, Dung nhi, không phải tối qua chúng ta mới nằm ngủ chung sao? Bây giờ lại không muốn ta rồi...

Thân ảnh đó đi vô, rõ ràng cả dáng cả thanh âm đều là của Quách Tĩnh nhưng trong nội tâm Hoàng Dung biết, người đó chính là Lăng Thần, tên tối qua đã cưỡиɠ ɖâʍ nàng.

- Ngươi... Tĩnh ca ca của ta đâu, không phải ngươi nói...

- Ngoan nào, Dung nhi, nàng hôm nay hơi mệt mỏi rồi, ăn xong rồi nghỉ ngơi đi, tất cả cứ để ta lo cho...

Lăng Thần một tay cầm mâm đồ ăn, một tay che lại miệng Hoàng Dung không để cho nàng nói. Sau cuộc chinh chiến tối qua, hắn cố tình cất đi tất cả đồng phục của nàng là muốn để cho Hoàng Dung không thể đi ra được.



Còn đám ngoài kia, không có sự cho phép của Quách Tĩnh, cho bọn hắn 100 lá gan cũng không dám đi vào phòng riêng của hai người nga. Về phần Quách Phù, cô nàng kia đã bị hắn cho khuất phục, sớm sẽ trở thành hắn thê tử mà thôi, hiện cho dù hắn có làm Hoàng Dung trước mặt nàng thì nàng cũng không tỏ ý gì đâu.

- Hừ, ngươi rốt cuộc muốn thế nào..

Hoàng Dung tức giận nói, nàng đã trao thân mình cho tên này để đổi lấy tự do của gia đình, nhưng không hiểu sao hắn vẫn không buông tha cho nàng.

- Tất nhiên ta muốn nàng là đúng giao kèo rồi. Nếu nàng không thể thỏa mãn được ta, thì từ nay đừng mong gặp lại tên ngốc Quách Tĩnh đi nga...

- Ngươi...ngươi...

Hoàng Dung vô ngữ, nàng không thể tin được nam nhân trước mắt liền vô sỉ như vậy. Nhưng hiện tại nàng không thể làm được gì hắn cả và nàng hiện tại đang rất đòi. Hết cách, Hoàng Dung chỉ có thể lấy chăn che mình mà cố gắng đứng dậy vào phòng vệ sinh.

Nhưng Lăng Thần làm sao có thể cho nàng được như ý, hắn liền nắm lấy tay nàng không cho nàng đi, vô sỉ nói:

- Hắc hắc, còn che làm chi, dù gì tối qua ta cũng nhìn hết rồi nga, với lại sau này có khi lại phải nhìn thêm vài lần nữa, còn gì ngại ngùng chứ.

- Ngươi... ngươi tên da^ʍ tặc, đừng có được nước liền lấn tới...

Hoàng Dung không thể kìm nổi cơn tức giận mà mắng to.

- Hắc hắc, hình như Dung nhi quên rồi thì phải, hiện tại Quách đại hiệp cùng Quách Phù tính mạng đều đang nằm trong tay ta nga.

Lăng Thần vẫn bình thản nói chuyện, cứ như mấy chuyện đó không hề to tát vậy. Dù đối với hắn thì cũng chẳng sao.

Hoàng Dung trước lời uy hϊếp của Lăng Thần liền có nét lo lắng, nếu hắn làm thật thì nàng không biết làm sao. Đặc biệt tên trước mắt còn mạnh hơn nàng rất nhiều, nếu hắn muốn khống chế nàng thì nàng cũng không thể phản kháng nga.

Chần chờ một chút, cuối cùng Hoàng Dung vẫn lựa chọn buông tay ra, tấm chăn che người nàng cuối cùng cũng rớt xuống, để lộ cơ thể trắng tuyết, đẹp đẽ của nàng.

Mà Lăng Thần một bên ngắm nhìn lại không thể kiềm chế được dục hỏa trong người, côn ŧᏂịŧ ở dưới lại bắt đầu bạo động.



Lăng Thần biết, theo như [Âm Dương thánh điển] ghi lại, có tới 16 loại cực phẩm song tu thể chất ở nữ nhân, mỗi loại cực kỳ hiếm thấy, chỉ cần gặp được thì khiến cho nam nhân say mê không thôi.

Ví dụ như Tiểu Long Nữ, liền mang [Bạch Mị thể], bề ngoài trông lạnh lùng như băng, nhưng chỉ cần được kích phát. Đối với việc trên giường thì nàng lại vô cùng dâʍ đãиɠ, nếu là nam nhân có thỏa mãn nàng, thì mới có thể hoàn toàn cảm nhận được sự sung sướиɠ mà nàng đem lại khi làm chuyện ấy.

Mà Hoàng Dung lại là [Nội mị thể], đối với việc trên giường, nàng có nhu cầu rất lớn, nhưng thường bị ẩn giấu đi. Nếu được kích phát thì nàng sẽ không khác gì một cái dâʍ đãиɠ nữ nhân, có thể làm mọi chuyện để thỏa mãn chính mình. Tất nhiên thể chất này cũng cần một nam nhân khỏe mạnh như Lăng Thần thì mới được, như là Quách Tĩnh thì bị cắm luôn mấy cái sừng rồi.

Hoàng Dung vừa đi, vừa cố tránh đi ánh mắt dâʍ đãиɠ của Lăng Thần nhìn về cơ thể trần như nhộng của mình. Nhưng không hiểu sao, càng nghĩ về nó, cơ thể nàng càng đỏ ửng lên, âʍ đa͙σ không tự chủ được mà bắt đầu xuất ra nước.

Hoàng Dung vì không biết Lăng Thần phát hiện ra chuyện này nên cố gắng đi nhanh vào nhà vệ sinh rồi đóng cửa lại, dù vậy, Lăng Thần đã là Chân Nguyên cảnh, nhìn thấy nàng dị dạng cũng không phải quá khó.

Trong phòng tắm, Hoàng Dung nhìn qua gương thấy được mặt mình đang đỏ bừng, quan sát xuống đỏ ửng âʍ đa͙σ thì thấy không ít âm tinh từ trong chảy ra. Nàng trong lòng vô cùng bối rối:

- Ta bị làm sao thế này? Tại sao mỗi lần nhìn thấy hắn thì ta lại càng cảm thấy kí©h thí©ɧ chứ? Không lẽ ta thật là cái dâʍ đãиɠ nữ nhân như trong lời hắn nói.

Càng nghĩ, Hoàng Dung càng hoảng loạn, nhưng hình ảnh Lăng Thần hung hăng làm nàng vẫn in đậm trong đầu Hoàng Dung. Xoa xoa tuyết trắng bụng, Hoàng Dung liền cấp tốc suy nghĩ:

- Hắn có lẽ sẽ không dễ dàng bỏ qua ta như vậy, nếu ta không chịu phối hợp thì có lẽ không bao giờ nhìn thấy Tĩnh ca ca mất.

- Nhưng cùng nam nhân khác làm chuyện ấy, ta làm sao có thể chịu nổi chứ. Dù... dù hắn cái đó rất to, to hơn Tĩnh ca ca nhiều...

- Không, làm sao ta có thể nghĩ đến việc dâʍ đãиɠ như vậy chứ, trong lòng ta chỉ có duy nhất Tĩnh ca ca mà thôi, đúng vậy, chỉ có Tĩnh ca ca...

Nói đến đây, không hiểu sao trong đầu nàng bỗng xuất hiện một chút chuyện ngày xưa, nàng chỉ nhớ rằng nàng từng bị người khác tập kích rồi bắt vô kỹ viện. Dù nàng khai tên chính mình ra nhưng bọn hắn vẫn chuốc thuốc và muốn hãʍ Ꮒϊếp nàng. Nhưng kế hoạch còn chưa được thực hiện thì... thì...

Nhớ đến đây, Hoàng Dung lại không thể nghĩ được nữa, nàng liền nhanh chóng rửa sạch cơ thể, cùng với vệ sinh cá nhân một lúc. Cuối cùng thở ra như vừa mới quyết định một vấn đề nào đó, liền trần chuồng mở ra cánh cửa phòng tắm.

Vừa bước ra, điều đầu tiên nàng thấy chính là thân ảnh Lăng Thần vẫn đang ngồi trên giường nàng, còn đồ ăn thì đã được dọn ra hết rồi. Trong lòng Hoàng Dung cũng có thoáng xúc động bởi trên đảo trừ nàng ra, những người khác không biết nấu ăn gì cả, sáng nào nàng cũng phải dậy làm, chưa bao giờ được một người nào phục vụ đồ ăn cho như vậy.

Nghĩ rồi, Hoàng Dung tự nhiên đi đến chỗ bàn ăn mà bắt đầu dùng bữa, không để tâm tới chuyện bản thân đang không mặc gì cả và vẫn còn có một người ở trong.

---Hết chương 40: ---