Chương 6: Ngọc Nữ Tâm Kinh

Giờ Thìn, Lý Mệnh đình chỉ tu luyện.

Thời gian tu luyện tốt nhất là từ giờ Mão đến giờ Thìn. Bởi vì « Luyện Khí Quyết » là môn công pháp luyện hóa linh khí tự nhiên của trời đất.

Khoảng thời gian này tu luyện môn tiên pháp sẽ có hiệu quả tốt nhất.

Nếu là mấy ngày trước, hắn sẽ tiếp tục tu luyện, nhưng hôm nay thì khác, Vân Mộng tông có thêm một người.

Hắn cầm tấm bảng gỗ hoa văn rồng bên hông lên, nhìn thấy phía trên hiện số "4" .

Điều đó cho thấy Tiểu Long Nữ chỉ còn 4 giờ nữa sẽ phải rời khỏi đây.

Lý Mệnh vừa mới đứng lên, đã ngửi thấy mùi thơm từ phòng bếp trong lâu các, nàng lại làm đồ ăn nữa sao?

Cũng đúng, suy cho cùng nàng chỉ là người bình thường.

Vẫn cần phải ăn cơm.

Thật ra, do nàng đang rảnh nên đã làm cơm cho Lý Mệnh.

"Tiên nhân." Phía trên cầu gỗ, Tiểu Long Nữ váy trắng tung bay gọi hắn, "Đồ ăn ta đã làm xong."

Khóe miệng Lý Mệnh co giật, thực sự, hắn không muốn ăn, bởi vì hắn đã quen ăn hoa quả.

Bất quá, nàng đã mất công làm, cũng nên ăn một chút, giữ cho nàng chút thể diện.

Lý Mệnh vừa mới đi lên, thì thấy con chó kia vây quanh Tiểu Long Nữ, giống như đang lấy lòng làm nàng vui vẻ.

Tiểu Long Nữ lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

"Con chó chết tiệt này." Lý Mệnh mắng nó một câu, con chó này bình thường sống dở chết dở, không hiểu sao hai ngày nay tinh thần nó phấn chấn hẳn lên.

Lý Mệnh lườm chó mực một cái, rồi đi ăn điểm tâm.

Hắn chỉ ăn một chút, rồi đứng dậy đi đến phía dưới cầu gỗ.

Chó mực đang nằm đột nhiên nhảy dựng lên, vội vàng đi theo phía sau Lý Mệnh.

Bình thường nếu như không có Tiểu Long Nữ, cả ngày cũng chỉ có lúc này con chó mới hưng phấn đi theo Lý Mệnh xuyên qua rừng hoa đào, đi tới rừng quả.

"Gâu gâu gâu. . ." Chó mực sủa to vài tiếng, bên trong ánh mắt phát ra ánh sáng màu xanh lục .

"Đừng quấy rầy." Lý Mệnh nói.

Đây là rừng quả của Vân Mộng tông, mỗi loại cây cối đều rất kỳ quái.

Lý Mệnh không nhận ra bất cứ loại cây nào, chỉ biết là những cây này cho quả ăn rất ngon.

"Ngươi muốn ăn cái gì?" Lý Mệnh nhìn ra sau lưng, hỏi Tiểu Long Nữ đang đứng cách đó không xa. Vừa rồi lúc đi, hắn tiện thể gọi nàng một tiếng, dù sao ăn mảnh một mình cũng không tốt lắm.

"Ngươi đang hỏi ta ư?"

Tiểu Long Nữ sững sờ, chỉ vào chính mình.

Kỳ thật, khi nàng đi vào rừng quả, thì bắt đầu cảm thấy choáng váng.

Nàng không tin vào mắt mình, trước mắt nàng là một núi hoa quả, có rất nhiều loại quả nhìn qua tưởng như quen thuộc, nhưng thật ra nàng lại chưa gặp bao giờ.

Có quả nhìn giống một thanh kiếm, có quả lại giống một nắm đấm, có quả còn giống người, chưa kể còn có quả giống nhiều loài động vật nhỏ khác nữa.



Nhưng nàng có thể khẳng định đây chỉ là hoa quả, khác với hoa quả bình thường là phía trên đều ẩn chứa khí tức mạnh mẽ.

Vì vậy, lúc nàng tu luyện cùng Lý Mệnh đã xuất hiện một loại lực lượng kỳ lạ. Tiên nhân đã từng nói qua đó gọi là linh khí.

Nếu nàng ăn tiếp, thì có khả năng nàng lại đột phá.

"Ê." Lý Mệnh vẫy tay.

"Gâu gâu gâu. . ." Chó mực mất kiên nhẫn, sủa lên vài tiếng.

Lúc ấy Tiểu Long Nữ mới hoàn hồn, nhìn sang Tiên nhân và chó mực.

"Ngươi muốn ăn cái nào?" Lý Mệnh nhìn nàng, Tiểu Long Nữ này cùng Tiểu Long Nữ hắn tưởng tượng sao lại không giống nhau, hắn cảm giác người trước mặt mình có chút hơi ngốc.

"Ta có thể chọn sao?" Tiểu Long Nữ nhìn qua Lý Mệnh.

"Gâu gâu gâu. . ." Chó mực đang gấp gáp thúc giục, một dòng nước bọt chảy xuống, nó đã không thể kiềm chế trong lúc chờ đợi.

"Ừm." Lý Mệnh gật gật đầu.

"Cái này đi." Tiểu Long Nữ tùy tiện chỉ một quả dại trông rất bình thường. Quả dại có màu đỏ, nhìn rất ngon mắt.

Còn những loại quả khác, nhìn có chút dọa người.

"Tốt, hôm nay hãy ăn quả này đi."

Hắn mới mở miệng, Tiểu Long Nữ liền nhìn chằm chằm Lý Mệnh.

Chỉ kịp nhìn thấy tay hắn vừa nhấc, lòng bàn tay tuôn ra từng đạo linh lực, loại lực lượng này cùng với nội công của nàng hoàn toàn không giống nhau. Lực lượng của Lý Mệnh có thể dùng làm vũ khí, nhìn thấy được bằng mắt thường.

Linh lực phun trào, tạo ra từng đợt sét đánh, thậm chí còn có thể nghe được tiếng gầm gừ của lôi điện.

Rất nhanh, đạo linh lực chảy ra liền hóa thành dòng điện màu tím, giống như một thanh đao, trực tiếp chém qua.

Tiểu Long Nữ còn chưa nhìn rõ đã xảy ra chuyện gì, thì thấy điện mang biến mất, trong tay Lý Mệnh xuất hiện ba quả dại màu đỏ.

Lý Mệnh ném một quả cho chó mực, chó mực há miệng, cắn một cái nuốt xuống, không một miếng nào rơi ra ngoài.

Sau đó, con chó này trông mong nhìn qua Lý Mệnh, như muốn nói là còn chưa đủ.

Lý Mệnh không đáp lại nó, đem một quả ném cho Tiểu Long Nữ, sau đó hắn cũng bắt đầu ăn.

"Tạ ơn." Tiểu Long Nữ nhận lấy, khi nàng cắn một cái, mùi thơm lập tức lan tỏa, nước từ quả tràn ra trong miệng, giống như hương vị thơm ngọt, tươi mát của nước suối.

Bên trong linh hồn giống như đều được gột rửa.

Thứ mùi vị đó rất khó miêu tả, nàng vừa chậm rãi ăn, vừa híp mắt hưởng thụ, đến khi nghe được tiếng chó sủa, mới mở to mắt.

Chỉ thấy nước dãi của chó mực chảy đầy đất, nó sủa gâu gâu gâu, rồi nhảy dựng lên trên thân cây lúc nãy để hái quả dại.

Thế nhưng vừa mới tiếp xúc, thì bị một cỗ lực lượng thần bí trên cây bắn ra xa.

Lúc này, Tiểu Long Nữ mới hiểu rõ, thì ra con chó này không thể tự ngắt lấy quả dại, đoán chừng nơi này chỉ có Lý Mệnh Tiên nhân mới có thể ngắt lấy.

Chó mực sủa loạn, sau đó đào hố đất, cuối cùng nó rũ cụp lấy lỗ tai, nằm trên mặt đất lăn lộn.

Tiểu Long Nữ đang ăn, suýt nữa cười ra thành tiếng, đột nhiên, thân thể của nàng lại bắt đầu nóng lên, giống như trạng thái hôm qua, trán bắt đầu chảy mồ hôi.



Sau một lúc lâu, nội công của nàng lại đột phá, so với trước đó còn mạnh hơn.

Nàng không biết phải mô tả như thế nào.

Ngoại trừ rung động thì vẫn chỉ là rung động.

"Cái này quá vô lý." Lý Mệnh trong lòng điên cuồng thầm oán trách, hắn ăn quả dại nhiều năm như vậy, sao đều không có một chút phản ứng nào?

"Đa tạ Tiên nhân." Tiểu Long Nữ lau mồ hôi chảy trên trán đi, rồi nói lời cảm tạ.

Quả dại rất bình thường và dễ gặp, tại sao trong mắt người khác đều là tiên quả, hắn thật không hiểu, mấu chốt là còn có hiệu quả.

Kỳ quái.

Rất kỳ quái.

"Đi, ta dẫn ngươi đi thăm quan một chút."

Những năm này Lý Mệnh quá nhàm chán, thật khó khăn mới có một người rơi xuống đây, hắn dẫn nàng đi dạo một chút, nói chuyện cho bớt nhàm chán.

Tiểu Long Nữ đuổi theo, trò chuyện với hắn.

Thời gian nhoáng một cái, trên tấm bảng gỗ hoa văn rồng hiện lên số "0" .

Tiểu Long Nữ không kịp chào tạm biệt, liền biến mất.

Quả nhiên, đúng như mình dự đoán.

"Đồ chơi này cũng quá lợi hại."

Lý Mệnh nhìn chằm chằm tấm bảng gỗ hoa văn rồng, mong muốn tìm được chút manh mối.

Cùng lúc đó, hắn không biết rằng một cây khô trong khuôn viên phía sau lâu các, có một nhánh cây đột nhiên mọc ra nhánh mầm, tỏa ra nguồn sống, giống như muốn phục sinh.

Ngay lúc này, tấm bảng gỗ hoa văn rồng lấp lóe một cái, phía trên xuất hiện chữ: "Ban thưởng mười tầng « Luyện Khí Quyết »."

Lý Mệnh phát hiện « Luyện Khí Quyết » của bản thân phát sinh một loại biến hóa nào đó.

Ban đầu là mười tầng, đột phá tầng sau còn chưa nghĩ tới.

Nhưng là lúc này, hắn phát hiện quanh thân mình quang mang đại thịnh, lôi đình lóe lên vờn quanh thân hắn mạnh mẽ hơn so với trước đây, «Luyện Khí Quyết» thế mà có nhiều hơn mười tầng.

Nói cách khác, hiện tại « Luyện Khí Quyết » của hắn đến tầng hai mươi.

« Luyện Khí Quyết » có thể có tầng hai mươi?

Vậy cực hạn là bao nhiêu tầng?

Lý Mệnh đang tự hỏi, còn chưa kịp tỉnh táo lại, thì trên tấm bảng gỗ hoa văn rồng một lần nữa xuất hiện hàng chữ:

"Ban thưởng « Ngọc Nữ Tâm Kinh »."

Lập tức, một quyển sách xuất hiện trong tay hắn.

Lý Mệnh mặt mũi tràn đầy kinh hỉ, tấm bảng gỗ hoa văn rồng quả nhiên là kim thủ chỉ của hắn. Thế nhưng, mặt mũi hắn rất nhanh lại ỉu xìu như quả cà héo, tẻ nhạt vô cùng.

"Cho ta « Ngọc Nữ Tâm Kinh », để ta tu luyện cùng ai?"

Lý Mệnh đột nhiên im lặng, một lát sau, hắn nhìn về phía chú chó mực đang nằm trên mặt đất.