Chương 26

Anh Đinh “À” một tiếng: “Bàn phím thiết kế riêng của Road, không có bán đâu đấy. Cậu không phải là Fan của cậu ấy sao? Anh kêu người đổi cho cậu cái này đó.”

Giản Nhung: “…”

Giọng nói anh Đinh bình thường. Dù sao fan của Road cũng rất nhiều, đừng nói đến thực tập sinh, ngay cả trong các chiến đội lớn cũng có không ít tuyển thủ là fan của anh.

Nhìn thấy Giản Nhung cụp mắt, anh Đinh hỏi: “Cậu không thích hả? Cái này đổi bất cứ lúc nào cũng được.”

“Không cần.” Giản Nhung dời mắt khỏi bàn phím, “Đổi cái khác quá phiền phức…Cái này được rồi.”



Huấn luyện thực tập bắt đầu vào buổi chiều.

Ngày đầu tiên là huấn luyện thực tập cá nhân của Giản Nhung.

Thật không dễ dàng sắp xếp trận đấu huấn luyện trong kỳ nghỉ, đội huấn luyện viên sắp xếp cho cậu bốn đồng minh và một đội đối thủ, chín người này đều là thực tập sinh của câu lạc bộ TTC, trong đó còn có hai vị thành viên đội 2 đã trở về nhà rồi.

Để ngừa Giản Nhung bị nhận ra, huấn luyện viên đã cho cậu một tài khoản đã mở toàn bộ tướng.

Anh Đinh và các huấn luyện viên khác tập trung tại phòng quan chiến, trong tay mỗi người đều cầm cuốn sổ, trước mặt còn mở hai cái máy tính mà toàn bộ số liệu trong trò chơi sẽ trực tiếp hiện ở trên đó.

Ngồi phía sau quan sát là những thành viên đội một rảnh rỗi không có việc gì làm.

Nhân viên đến đông đủ, anh Đinh vào vị trí quan chiến, rồi chiếu giao diện lên màn hình lớn.

Giản Nhung một mình ngồi trong phòng huấn luyện, cậu điều chỉnh vị trí phím xong, sau khi bấm nút ‘sẵn sàng’ thì trò chơi lập tức bắt đầu.

Giản Nhung không biết người trong đội của mình là ai, nhưng người trong đội đều quen biết nhau. Giọng nói thảo luận của bọn họ hiện lên trong đội hình, cuối cùng có một người nói: “Chúng ta thiếu một tướng tank để mở giao tranh, Mid chơi Galio được không?”

Giản Nhung không lên tiếng.

“Mid?” Người nọ lại lên tiếng gọi, “Ông chơi Galio nhé, trận này hãy xem tui, chắc chắn sẽ mang thắng lợi cho ông.”

Tuy rằng mấy thực tập sinh không biết trận đấu lần này là gì, nhưng không ai là không muốn thể hiện tốt trước mặt huấn luyện viên, cho nên chọn đều là tướng da mỏng nhưng có thể thể hiện.

Vài giây sau, Giản Nhung lại chọn kẻ lừa đảo LeBlanc.

“Người anh em, ông muốn làm gì đó?” Người nọ bất mãn, “Đều là da mỏng, chúng ta đánh thế nào đây? Ông chọn một tướng tank to bự mở giao tranh nằm qua không được sao?”

“Vậy tui chọn một vυ" em chuyên đút sữa cho ông nhé?” Giản Nhung hỏi.

Đối phương: “…”

“Hay là Janna theo làn gió đưa ông về với ông bà?”

“…”

Top với trái tim đập loạn xạ, cậu ta vội vã mở Wechat nhóm gửi một câu: ‘Chết tiệt! Sao tao thấy người này quen quen quá vậy?!‘

Giản Nhung chọn tướng là LeBlanc, nắm giữ khả năng sốc sát thương cực cao và tính nhanh nhẹn. Độ khó thao tác lớn, trình độ yêu cầu người chơi rất cao.

Trò chơi bắt đầu, Giản Nhung vừa đi đến đường giữa thì Mid – Thần Bài Twisted Fate của đối phương đã khoe một biểu tượng cảm xúc với cậu

Tiểu Bạch nhịn không được “Hít——” một tiếng.

Viên Khiêm nói: “Làm gì vậy?”

“Trước đây em có xem live stream của nó, Mid đã khoe biểu tượng cảm xúc trước mặt nó…” Vẻ mặt Tiểu Bạch phức tạp, “Chưa làm gì đã bay màu.”

Tiểu Bạch một lời như sấm.

Thần Bài Twisted Fate còn chưa lên cấp 6, đã bị LeBlanc solokill hai lần.

Lần thứ hai là Giản Nhung đi vào tầm trụ cưỡng ép gϊếŧ chết, bởi vì sát thương của tháp phòng ngự quá cao, sau khi Giản Nhung gϊếŧ chết đối phương thì cũng bị tháp phòng ngự đánh chết.

“Thua.” Viên Khiêm nói, “Trên người cậu ta có tiền thưởng, có cần đổi với người khác như vậy sao?”

Cấp 6, Thần Bài Twisted Fate có chiêu cuối là có thể dịch chuyển toàn bản đồ, bắt đầu chạy lên chạy xuống giúp đỡ đồng mình của mình.

Còn Giản Nhung đã muộn một bước, lúc đồng mình chết mới chạy đến hiện trường, đổi lại chỉ gϊếŧ chết được SP của đối phương 。

Pine: “Đến chậm quá, gϊếŧ một người vẫn thua.”

Càng nhìn về sau, đôi mày của Tiểu Bạch càng nhíu chặt: “Sao người này tình nguyện ở rừng bắt người mà không theo đồng minh giao tranh? Tướng này của nó cuối game đã vô dụng rồi.”

Lộ Bá Nguyên im lặng nhìn màn hình, không phát biểu bất cứ ý kiến gì.

Đấu pháp của Giản Nhung rất rõ ràng.

Cậu không quan tâm thua hay không thua, không thèm để ý đồng minh cần giúp đỡ hay không.

Cậu chỉ muốn trang bị và cấp bậc mình càng trở nên mạnh hơn, cậu đã tập thói quen chỉ dựa vào chính mình mà chiến thắng một trận đấu.

Viên Khiêm nhìn thời gian trước mắt: “Đã ba mươi lăm phút rồi.”

Tiểu Bạch tựa vào ghế, giọng nói có phần hả hê: “LeBlanc này của nó phế rồi, giai đoạn cuối trang bị của ai cũng nâng cấp, nó có thể gϊếŧ ai —— ối chết tiệt??”

Tiểu Bạch còn chưa nói xong, đã thấy Giản Nhung ném một kỹ năng sát thương vào vị trí điểm mù, vừa vặn ADC của đối phương đi ngang qua lập tức gϊếŧ chết đối phương trong tích tắc.

ADC cho đến lúc chết còn đang chạy trốn về phía trước, rõ ràng không phản ứng kịp.

“Làm sao nó nhìn thấy?” Tiểu Bạch trừng to mắt, “Nó mở tool X-ray hả?”