Chương 28

Khi Giản Nhung uống sạch sữa bò thì đúng lúc anh Đinh đẩy cửa phòng huấn luyện.

“Anh đã đặt nhà hàng rồi, thu dọn nhanh lên, tài xế đang chờ bên ngoài rồi.” Anh Đinh nhìn thấy Giản Nhung vừa mới vào trận, cau mày, “Hỏng bét, quên nói với cậu…”

Giản Nhung mua trang bị ra cửa, nghe vậy lắc đầu: “Không sao, em dùng tạm gì cũng được, không cần để ý đến em.”

“Như vậy sao được. Anh để tài xế chờ một chút cũng được, cậu đánh nhanh chút.” Anh Đinh nói.

“Thật không cần mà.” Giản Nhung dừng lại một chút, nói, “Em muốn đánh trận lên hạng. ”

Anh Đinh nghe vậy đành thôi: “Được rồi. anh gửi địa chỉ gaming house vào điện thoại cậu, tự gọi đồ ăn bên ngoài, tiền ăn anh thanh toán. Chắc là trong tủ lạnh còn đồ ăn, ăn gì cứ lấy nhé. ”

Giản Nhung nói: “Được.”

“Tôi cũng không đi.” Lộ Bá Nguyên đứng dậy, “Ngủ không đủ, đi ngủ bù đây. Mấy người đi ăn đi.”

Anh Đinh: “Có muốn đóng hộp mang về cho cậu không?”

Lộ Bá Nguyên trực tiếp lên lầu, chỉ để lại một câu: “Không cần.”

Anh Đinh bèn căn dặn vài câu rồi mới đi.

Sau khi mọi người đi khỏi phòng huấn luyện, Giản Nhung thở dài một hơi dài.

Cậu đã quen ở một mình, vẫn chưa thích ứng được chơi game cùng người khác ở phòng huấn luyện.

Trận thi đấu xếp hạng này không tới hai mươi phút đã kết thúc, trên màn hình vừa mới hiên “Victory” thì điện thoại ở phía trước bàn phím của Giản Nhung kêu lên một tiếng.

Wechat của cậu đã xuất hiện một nhóm chat mới.

Nhóm chat tên là【Câu lạc bộ luyện thể hình đàn ông lực lưỡng TTC 】, trong nhóm chỉ có sáu người.

【Anh Đinh: Địa chỉ của gaming house là…】

【Anh Đinh: Mấy ngày này có việc gì thì cứ gọi điện cho anh, có thể nói trong nhóm, anh có thể nhìn thấy. 】

Giản Nhung hơi loạn nhịp.

Đây là…nhóm nội bộ của TTC?

Tập sự cũng có thể tham gia nhóm nội bộ sao

【Anh Đinh: Đây chỉ là nhóm sinh hoạt, đừng gây áp lực, có chuyện gì cứ nói. 】

【Nhờ Ung: …Được. 】

Trận thi đấu lên hạng thứ hai, Giản Nhung chơi không tập trung.

Sau ba mươi phút mới kết thúc trận đấu liền nhảy ra chữ “Lên hạng thành công”. Cậu bấm ‘Xác nhận’, trực tiếp đóng trò chơi lại.

Giản Nhung về phòng, sau khi nhìn lên trần nhà trống không hai phút, vẫn nhịn không được lấy điện thoại từ túi áo ra.

Mở nhóm chat.

Mở danh sách thành viên.

Người có tên “R” nằm lẳng lặng ở cuối nhất danh sách trên Wechat, hình đại diện chính là heo cảnh mini.

Vòng bạn bè của Lộ Bá Nguyên chỉ có kết bạn mới nhìn thấy được, Giản Nhung bấm vào bên trong chỉ nhìn thấy thông tin cá nhân vô cùng đơn điệu. Cậu nhìn hai lần bất thình lình nhớ tới câu nói của Thạch Lưu nói “biếи ŧɦái theo đuôi về nhà”.

Giản Nhung im lặng một hồi, cầm quần áo đi vào phòng tắm.

Ở trong phòng tắm lăn qua lăn lại mấy phút, chỉ toàn nước lạnh chảy ra. Giản Nhung cởϊ qυầи áo tính dùng nước lạnh tắm thì chợt nghe tiếng gõ cửa vang lên từ bên ngoài.

Nhớ tới trong gaming house bây giờ chỉ còn hai người, Giản Nhung sửng sờ, cầm lấy quần áo bên cạnh tùy tiện mặc vào đi về phía cửa.

“Anh Đinh nói cậu không trả lời…” Nghe tiếng mở cửa, Lộ Bá Nguyên ngẩng đầu lên, dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: “Bảo tôi đi qua xem.”

Bởi vì mặc quá nhanh, tóc của Giản Nhung rối tung không còn vào nếp. Cậu nắm lấy tay cầm chớp mắt, “À” một tiếng: “Tui xem giờ đó. ”

“Ừ.” Cảm giác người ở trước mặt có gì đó không đúng, Lộ Bá Nguyên rũ mắt quan sát vài giây, bỗng nhiên nhướn mày: “Cậu mặc áo ngược rồi. ”

Giản Nhung cúi đầu và cái nhãn áo nằm trong tầm mắt của cậu.

“…Tui đang tắm.” Nói xong, đang tắm mà mặc quần áo đi ra mở cửa rất kỳ quái. Giản Nhung miễn cưỡng bổ sung thêm một câu, “Nhưng hình như không có nước nóng. ”

Lộ Bá Nguyên nói: “Để tôi xem.”

Giản Nhung vừa định từ chối thì Lộ Bá Nguyên đã đi vào rồi.

Trên mặt đất phòng tắm hơi ướt, Lộ Bá Nguyên nhìn thoáng qua, nói: “Cậu qua đây. ”

Không gian phòng tắm rất nhỏ, Giản Nhung chỉ nhích tới một chút.

Lộ Bá Nguyên quay đầu lại vẫn thấy cậu đứng đằng xa, anh mỉm cười nghiêng người để cho cậu có thể nhìn thấy chỗ anh bấm: “Hai nút bên dưới này, bấm bên trái là nước lạnh, bấm bên phải là nước nóng, vặn vặn là có thể điều chỉnh độ nóng.”

Giản Nhung nhìn cái nút bấm mà chính mình túm nửa ngày không túm được: “…Biết rồi. ”

Lộ Bá Nguyên gật đầu: “Tắm đi.”

Lộ Bá Nguyên vừa muốn đi ra ngoài phòng tắm thì điện thoại mà Giản Nhung đặt trên bồn rửa mặt bỗng nhiên reo lên, trên đó ghi chú là “Anh Đinh”.

Lộ Bá Nguyên tiện tay cầm điện thoại đưa cho cậu nhưng không cẩn thận bấm vào nút tắt cuộc gọi.

Lời nhắc cuộc gọi đến tắt mất, điện thoại trở về trang web mà chủ nhân đang mở trước kia.

Là trang thông tin Wechat của một người, Lộ Bá Nguyên nhìn lướt qua nhìn thấy con heo cảnh mini nhà mình nuôi.