Chương 8

Nếu bình thường Giản Nhung cũng đấu với bọn họ hai câu nhưng hôm nay cậu quả thật không có lý trong vụ cho leo cây này.

Cậu chọn mấy cái để trả lời.

[ Bố mày đã đợi mày hơn hai tiếng, mẹ mày lại cho ông leo cây? Ông ói đây. ]

[ Soft: ^-^]

[ Ngay cả Chung kết thế giới mà ông cũng cho leo cây hả? Vội đi đầu thai hả?? ]

[ Soft: T. T ]

[ Ngu ngốc chạy về mở live ngay đi, bố mày tặng mày Biển Sao ]

[ Soft: Bố không trở về, ông tự xem bản thân đi >_< ]

Đám dân mạng bị mấy từ của cậu đào mìn đến tức không hề nhẹ, càng trả lời càng thêm kịch liệt, Giản Nhung phản lại đến độ không nhịn được cười.

“Tới rồi nè.” Một chàng trai mặc áo gió đen chạy tới trước mặt cậu, thở phì phò nói: “Kẹt xe, tui đứng ở bãi đỗ xe hết gần nửa tiếng…”

Người đến là Thạch Lưu.

Thạch Lưu vừa mới chia tay với bạn gái, trong tay cầm hai vé vào cửa của Chung kết toàn thế giới, đến tối hôm qua mới hỏi Giản Nhung có muốn đi xem cùng không.

Vé VIP chỗ ngồi đẹp chỉ có kênh (channel) đặc biệt mới có được, có tiền cũng không mua được. Giản Nhung do dự hai giây, sảng khoái cho buổi live stream hôm nay leo cây.

Thạch Lưu nhìn xung quanh một chút: “Đi thôi, chúng ta đi cửa khác vào đi, vé này không cần xếp hàng đâu.”

Khi bọn họ tiến vào sân thì trong khán đài đã ngồi rất nhiều người, vé của Giản Nhung là hàng đầu, người có thể lấy được vé ở vị trí này đều có chút bí quyết, Giản Nhung nhìn sơ qua thấy không ít streamer lớn của Star TV, thậm chí còn có một số tuyển thủ chuyên nghiệp của chiến đội.

Thạch Lưu thành thạo chào hỏi bắt chuyện với những người đó, bình thường Giản Nhung không thích tham dự vào những cuộc nói chuyện này, cậu kéo mũ lưỡi trai xuống thấp, cúi đầu tiếp tục công cuộc trả lời bình luận.

Mấy phút sau, một đoàn người im lặng tiến vào sân.

Quần áo bọn họ mặc đều dày, đội mũ đeo khẩu trang, từ đầu đến cuối không thấy rõ mặt. Chỉ là bọn họ càng giấu thì càng bị người xung quanh nhận ra, mọi người thì thầm to nhỏ đồng thời cũng không ngừng nhìn về phía bọn họ.

Sau khi ngồi xuống, Tiểu Bạch không nhịn được mà quan sát hội trường trận chung kết một chút.

Thật khí thế.

Vừa nghĩ vốn dĩ có cơ hội thi đấu trên sân này, cậu ta có chút buồn bực, kéo khăn quàng cổ lên che mũi rồi nói: “Sân này cũng khá được nha…Trận đấu còn bao lâu nữa thì bắt đầu vậy?”

Viên Khiêm nhìn đồng hồ: “Sắp rồi.”

Tiểu Bạch “À” một tiếng, nhìn về phía người ngồi bên phải: “Anh, sao anh vẫn còn xem phát lại? Trận nào vậy?”

Lộ Bá Nguyên đeo tai nghe một bên tai, cũng không ngẩng đầu chỉ thuận miệng trả lời: “8 vào 4.” (Top 8 tiến vào Tứ kết hay còn gọi là vòng 1/8)

Trong clip phát lại, “Không phải chứ mày thật sự quá gà” chơi là Orianna, cũng là tướng ít xuất hiện trong live phát lại của Soft.

Trong một đợt lính, Orianna ở trụ phòng ngự nhà mình 1 vs 2, đập chết Mid và JG của đối phương, xong xuôi còn dẫm lên “thi thể” người khác đứng nhảy múa.

Nhảy múa xong, Soft bấm trở về Bệ Đá Cổ, cười lạnh nói: “JG có thể tóm chết tui một lần, tui gọi nó là ba.”

Cùng lúc đó, khán giả ngồi bên phải anh đang tám chuyện.

Một chàng trai hỏi: “Ông nói xem trận chung kết ai có khả năng thắng? Tui nghĩ JG của PUD gần đây khá lợi hại, bọn họ đều nói sẽ nhanh chóng vượt qua Road.”

Một người khác im lặng một hồi mới trả lời: “Đúng vậy.”

Có lẽ vừa rồi đứng ngoài gió khá lâu, giọng nói của cậu trai có chút khàn khàn, nhưng âm sắc không thay đổi, hoàn mỹ trùng khớp với âm thanh trong tai nghe của Lộ Bá Nguyên.

Lộ Bá Nguyên nhướn mày, thong thả quay đầu lại.

Chàng trai ngồi bên cạnh anh kéo áo khoác lên tận cổ, vì cúi đầu, Lộ Bá Nguyên chỉ có thể nhìn thấy chiếc mũi cao ngất của cậu.

Trên đầu đối phương đội mũi lưỡi trai, vài nhúm tóc màu xanh lam không che được lộ ra từ phía dưới quai bấm của mũ.

Trên mũ là logo chiến đội của anh, nếu như nhìn kỹ, có thể thấy phía dưới logo còn có một dòng ký tên: Road.

Lộ Bá Nguyên còn chưa nhớ mũ này là Goods năm nào, chàng trai lại lên tiếng, nói cho hết câu: “Hắn luyện 800 năm nữa thì có thể bắt kịp.”