Chương 37: Bảo bối nhà ai

Tối nay mười vị streamer đều được phân phối đến vị trí đề cử độc quyền, nhưng chẳng có người nào giống với Cố Miên.

Cho dù bọn họ ban đầu có ác ý đối với nhân loại, nửa tin nửa ngờ về cách nhân loại phát sóng trực tiếp, hay đơn giản là bị thu hút bởi nội dung tiêu đề, tất cả đều không ngoại lệ, ở lại trong khoảng một phút liền không tự chủ mà bị hấp dẫn ở lại.

Lượng người xem của Cố Miên chưa bao giờ bị sụt giảm diện rộng, bời vì miễn là người đã vào, đều không nỡ rời đi.

Giờ khắc này, lượng người xem tăng lên với tốc độ không tưởng, vô sổ quà tặng chen chúc nhau đổ về, vượt qua vị trí được yêu thích thứ hai của hôm đó, vẫn luôn đến gần với vị trí thứ nhất.

Đinh!

Chín giờ tối, âm thanh tin tức truyền đến.

Phòng phát sóng của Cố Miên có hơn 50 vạn người xem trực tuyến, hoàn toàn xứng đáng trở thành quán quân trong cuộc thi tân binh.

Xếp hạng nhiệt độ trong ngày, thứ nhất.

Phòng ngủ tầng hai.

Tiếng ca của chàng thanh niên hòa vào gió, trải qua bao lớp rào cản, cuối cùng chỉ còn một chút giai điệu và đoạn ngắn truyền vào tai.

Nhưng vậy là đủ rồi.

Trứng trắng lớn lúc đầu rung lắc rất nhỏ, nhưng rồi lại lắc lư càng lớn, bên trong dần dần phát ra tiếng tách tách.

Một vết nứt xuất hiện trên bề mặt quả trứng.

Vết nứt kia dần dần mở rộng, sau đó lan tràn ra xung quanh tựa như tơ nhện!

Bùm.

Trong căn phòng tối tăm, trên chiếc ổ mềm mại, phần trên của quả trứng trắng hoàn toàn vỡ vụn, một con non mờ mịt ngồi trong nửa quả trứng, trên đỉnh đầu có một mảnh vỏ trứng vỡ, giống như một quý ông nhỏ đội mũ tròn trên đầu.

Nó trông có vẻ đã gần được hai tháng tuổi, lông xù xù, màu lông đen trắng giao nhau bao trùm toàn bộ cơ thể, hai cái tai tròn tròn, đôi mắt tròn ướŧ áŧ ngây thơ lại sáng ngời. Đầu tiên nó ngơ ngác nhìn xung quanh, móng vuốt mềm mại non nớt đè lên vỏ trứng.

Trở về giai đoạn con non, mọi tri thức và ký ức đều bị xóa sạch.

Nhưng hơi thở trong phòng ngủ này lại mang đến cho nó một cảm giác quen thuộc và an tâm, dù biết mình đang ở trong một hoàn cảnh xa lạ, nó cũng không cảm thấy sợ hãi.

Con non cắn cắn vào vỏ trứng mình đang ngồi, sau khi xác nhận rằng mình không thể tự trèo ra ngoài, nó dứt khoát ngồi vào trong vỏ trứng rồi lăn qua lăn lại, như là đang ngồi trên một chiếc thuyển nhỏ.

Bởi vì Cố Miên nuôi báo tuyết nhỏ nên mọi đồ vật trong nhà đều vô cùng thân thiện đối với loại động vật nhỏ này, dưới sàn trải thảm mềm mại, không có góc bàn bén nhọn, trong phòng luôn duy trì nhiệt độ thoải mái nhất.

Chú gấu trúc con lăn từ sô pha xuống thảm mềm mại, đối với mọi thứ đều vô cùng tò mò, nhìn trái nhìn phải một cách thích thú rồi từ từ lăn ra bên ngoài, sau đó...

Cách cánh cửa khép hờ, nó nghe thấy một thanh âm trong trẻo, khiến gấu trúc có loại cảm giác quen thuộc gần gũi.

“Đoàn Đoàn, tối nay chúng ta ngủ sớm một chút, hai ngày sau phải thu dọn đồ đạc đến Thủ Đô Tinh.”

“Ừm…”

“Đây là bảo bối nhà ai?”

Cố Miên giật mình, cúi người, ôm bé con đang cầm theo vỏ trứng vào trong ngực.