Chương 8: Meo meo

Editor: Cute Cat

Truyện chỉ được đăng duy nhất tại truyenhd1 cutecat1911.

Từ giờ mình sẽ chịu trách nhiệm dịch bộ này ạ, mong mn ủng hộ><

--------------------------

Sau khi kết thúc buổi livestream, Cố Miên còn có chút cảm giác giống như nằm mơ vậy.

--Cậu thật sự chưa từng nghĩ tới độ hot sẽ cao như vậy.

"Bây giờ chúng ta thật sự có tiền rồiii!" Cố Miên ôm Tiểu Báo Tuyết tới trên ban công ngắm trăng, đồng dạng bắt đầu ảo tưởng, "Đoàn Đoàn, đến lúc đó chúng ta sẽ đổi một căn nhà thật lớn, có cho một phòng vui chơi riêng biệt, mời về thêm hai người đầu bếp. Chúng ta phải làm những thứ tốt nhất."

Cố Miên quả thực là rất muốn đổi phòng ở, Tiểu Báo Tuyết tràn đầy tinh lực, muốn hoạt động cũng phải có không gian đủ lớn mới được. Nhưng cậu nhìn ra bên ngoài lại không thấy khu vui chơi giải trí nào, đến cả công viên cũng không có, làm cậu cực kì rầu rĩ.

Là một nhân viên chăm sóc động vật, Cố Miên quả thực là không có chí hướng rộng lớn nào, chỉ cần nuôi dưỡng được đám động vật nhỏ khỏe mạnh vui sướиɠ trưởng thành là đủ làm cậu thỏa mãn.

Con ngươi màu xanh xám lười liếng của Tiểu Báo Tuyết nhìn cậu, chiếc đuôi dài đảo qua sau gáy Cố Miên, dừng lại ở tại dái tai của con người, có một loại ý vị rất không rõ ràng.

Năng lực hành động của Cố Miên rất mạnh, vừa nói đến việc đổi phòng ở liền lập tức lên Tinh Võng tra giá những ngôi nhà trên 500 m2. Sau một hồi phát trực tiếp vừa nãy, trên tinh tạp của cậu đã có nhiều hơn một vạn tệ, cậu tự cảm thấy đó là một số tiền khổng lồ.

Năm phút đồng hồ sau.

Cố Miên đờ đãn nói "Tại sao ta lại nghèo như vậy chứ."

Tiểu Báo Tuyết : "....."

Nó nhìn lướt qua, cảm thấy rất khó hiểu, đó không phải là khoản vay mua nhà mười vạn tinh tệ một tháng sao? Cũng không phải là số tiền gì lớn.

Tại thời đại tinh tế tỷ suất sử dụng đất là cực cao, cho dù là ở Tucker Tinh xa xôi, nói là tấc đất tấc vàng cũng không quá. Nhưng ở tại trong mắt vị quân chủ đang nắm giữ toàn bộ tinh tế thì đây đúng thật là không phải là một số tiền lớn.

Cố Miên ngồi trên mép bệ cửa sổ, nhéo đệm thịt nhỏ của Tiểu Báo Tuyết, có chút uể oải nói:

"Ta thật quá vô dụng, nhóc con nhà ta đáng yêu như vậy nhưng mà ta cũng không thể mang nó tới một căn nhà lớn để ở."

Móng vuốt của Tiểu Báo Tuyết ấn lên mặt Cố Miên, bỗng nhiên có chút lo lắng nhân loại này sẽ khóc nên nhìn vào ánh mắt của cậu.

Đôi mắt của Cố Miên rất xinh đẹp, đôi mắt trong veo màu nâu nhạt ở dưới ánh trăng nhìn giống như dòng mật ong đang chảy. Cậu nhìn Tiểu Báo Tuyết đối diện trong khoảng cách rất gần, đuôi lông mày hơi nhướn lên, một lát sau cúi đầu hôn cái trán của nó.

Đôi môi của cậu thanh niên sạch sẽ mà mềm mại, hơi thở mang theo chút mùi trúc thoang thoảng, ở trong bóng tối ôn nhu hôn xuống.

Cái đuôi của Tiểu Báo Tuyết cứng đờ.

Nó hốt hoảng lùi về sau hai bước, theo bản năng giơ móng vuốt bên phải lên đυ.ng vào cái trán sau đó lại nhanh chóng buông xuống.

Cố Miên: "?"

Tiểu Báo Tuyết nghiêm túc mà ngồi ngay ngắn sau đó lại đứng lên đi hai vòng, bỗng nhiên nhảy lên giá bày chậu hoa rất cao ở trên liếc Cố Miên.

Giống như chỉ có đứng từ trên nhìn xuống nhân loại này mới có thể làm nó bình tĩnh một chút, làm cho nhiệt độ trên tai nó hạ xuống một ít.

Cố Miên: "???"

Động vật nhỏ đều cần được âu yếm, hôn hoặc vuốt ve, việc này có thể mang lại cho chúng cảm giác an toàn. Điều này đối với cậu giống như là hành động theo thói quen của cậu, thời điểm thú con không có cha mẹ, nhân viên chăm sóc cần đảm nhiệm làm việc này.

"Được rồi, nếu ngươi không thích thì lần sau ta sẽ không hôn nữa." Cố Miên gãi gãi cằm nó xin tha, "10 giờ rồi, chúng ta đi ngủ thôi."

Xem ra việc này khiến nó chịu ảnh hưởng rất lớn, Tiểu Báo Tuyết cũng không đồng ý cho Cố Miên ôm nữa, tự nằm sụp xuống tấm thảm mới mua, coi như không nhìn thấy Cố Miên.

Cố Miên để lại đèn ngủ ở phòng khách, đứng ở cửa, thở dài rồi tự mình trở về phòng ngủ.

Đêm đó.

Chờ sau khi hô hấp của Cố Miên dần dần đều, cửa phòng ngủ khép hờ bị nhẹ nhàng đẩy ra, một bóng đen nho nhỏ như ngựa quen đường cũ mà nhảy lên giường, trên cao nhìn xuống nhân loại đang ngủ yên.

Cố Miên hiển nhiên đang đắm chìm trong giấc mộng ngọt ngào, thời điểm đang ngủ, bên khóe môi cũng có một cái lúm đồng tiền nhợt nhạt.

"800 mét vuông...Không đủ lớn." Cậu lẩm bẩm nói, "Muốn 1000 mét vuông, không, nó phải là một căn phòng có thể nhìn ra cảnh biển bên ngoài, nhóc con nhà ta muốn đến trường học tốt nhất."

Tiểu Báo Tuyết :"....." Căn phòng nhìn ra cảnh biển?

Nó theo thường lệ mà tìm một vị trí thảoi mái trong lòng thanh niên, tầm mắt dừng lại trên môi thanh niên, bỗng nhiên chằn chờ.

Bức màn bằng lụa màu trắng bị gió cuốn lên, không khí trong nhà nhất thời tĩnh lặng.

Giây tiếp theo, Tiểu Báo Tuyết biến mất không thấy.

Thay vào đó là một nam nhân một thân quân phục, hai hàng khuy áo cùng đôi ủng quan đội, thân hình cao lớn thon dài được phác họa hoàn mĩ dưới lớp quân phục. Hắn rũ mi mắt, đôi đồng tử màu xanh xám chìm trong ánh trăng, môi mỏng khẽ nhấp.

Hắn cúi người duỗi tay, ngón trỏ từ trên đuôi mắt của thanh niên trượt xuống dưới khóe môi, bỗng nhiên hơi dùng sức đè xuống cánh môi màu nhạt kia--

Cũng đúng lúc này.

Đồng hồ hóa thành hình dạng quang não trẻ em dồn dập lóe lên ánh sáng.

Nam nhân nhăn mày lại, lập tức hiện ra vài phần cảm giác không vui và không kiên nhẫn. Hắn ngừng tại chỗ hai giây, cuối cùng vẫn là cầm lấy cái quang não hình dạng buồn cười kia rời khỏi phòng.

Dưới tòa nhà cư dân, huyền phù khí chuyên chúc sớm đã chờ ở đó, thiết kế của thân máy tinh giản so với các thiết kế cũ từ hợp kim Titan chung quanh không hợp nhau. Đại công Rinnick đã chờ ở một bên từ sớm khôm người về phía trước, dâng lên quang não đã được tùy chỉnh và có hình dạng như quang não của trẻ nhỏ.

Quân chủ bước lên huyền phù khí, đại công Finnick đi theo phía sau, cung kính nói:

"Bệ hạ, về công tước Lý Khắc, hai ngày nay chúng thần cũng đã cố gắng--"

Quân chủ không kiên nhẫn mà đánh gãy lời hắn.

"Ta không muốn nghe lấy cớ."

RFininck cúi đầu, trên trán trượt xuống một giọt mồ hôi lạnh. Hai ngày nay bọn họ vội vàng tìm kiếm bệ hạ, xác thực là chậm trễ bên kia, cho đối phương cơ hội kéo dài hơi tàn.

Cảm ơn trời đất là quân chủ cũng không có tiếp tục truy cứu.

"Căn phòng hướng cảnh biển ở khu vực trường học là cái gì?" Finnick bỗng nhiên nghe thấy âm thanh của quân chủ.

Finick : "A?"

"...."

Quân chủ dường như cũng cảm thấy vấn đề này thực ngu xuẩn, sắc mặt u ám, cũng không có hỏi lại.

Mười mấy giây sau, Finnick lại nghe thấy âm thanh trầm thấp của quân chủ vang lên, trong sự hờ hững lại có chút quan tâm bí ẩn.

"Tư liệu."

"Nga, tư liệu." Finnick lúc này mới nhớ chuyện này, hắn ở trên quang não làm hai thao tác, giữa không trung lập tức hiện ra một cái màn hình "toàn bộ tư liệu ngài phân phó ta điều tra đều ở chỗ này, vị này chính là đứa con thứ ba của Cố gia..."

Trên màn hình quang não, đánh ra tư liệu của "Cố Miên". Từ lúc sinh ra đến đi học, thành niên, lại đến năm mười chín tuổi một mình đi Tucker Tinh.

Lông mày quân chủ khẽ nhíu lại.

Vào buổi sáng ngày hôm sau, thời điểm Cố Miên tỉnh lại, nhìn thấy Tiểu Báo Tuyết đang ghé vào ngực cậu ngủ ngon lành.

Tiểu Báo Tuyết vẫn luôn dậy sớm hơn so với Cố Miên, thời gian nghỉ ngơi và hoạt động rất ổn định, cũng không biết là tối hôm qua đã làm gì, thế nhưng đến bây giờ còn chưa có tỉnh dậy.

Cố Miên nhéo nhéo đệm thịt lót dưới chân của nó, bỗng nhiên phát hiện dưới chân Tiểu Báo Tuyết dẫm lên một chồng giấy.

Cố Miên : "?"

Cậu vừa cầm lấy thì thấy.

---Áp phích biệt thự ở Phù Quang đảo cùng 1, 2, 3 đống quyền hạn, tầng cao nhất của căn hộ Hải Dật,....

Đống thẻ đủ loại thẻ quyền hạn dày một chồng, tất cả đều là thẻ quyền hạn ở Tucker Tinh cùng Thủ Đô Tinh tối cao. Ở thời đại tinh tế, thẻ quyền hạn tương đương với chìa khóa nhà cùng chứng chỉ bất động sản.

Điều kinh hoàng nhất chính là, Cố Miên nhớ tới tư liệu hôm qua mình xem được trên tinh võng về "Phù Quang Đảo", là biệt thự mới xây nằm trên nội thành của Thủ Đô Tinh. Nó là một trong ba tòa biệt thự sang trọng nhất trong toàn tinh tế ngoại trừ Cung điện xa hoa, mỗi tòa nhà có giá trị trên 1 tỷ tinh tệ, mà thẻ quyền hạn của ba tòa nhà bây giờ đều đang đặt trước mặt cậu.

Đương nhiên, đây cũng có khả năng là đồ giả.

Nhưng Cố Miên nhìn hình chiếu mô phỏng cực kỳ tinh mỹ ở giữa không trung từ thẻ quyền hạn chiếu lên---nhìn như thế nào cũng không giống đồ giả.

Cố Miên : "..."Xong rồi, nhóc con mình nuôi đã học được cách ăn trộm, hiện giờ mag nó đi tự thú thì có còn kịp không?

Một giờ sau.

Thật vất vả xử lý thích đáng đống "tang vật" nhưng Cố Miên vẫn liên tục thuyết giáo một cách không mệt mỏi cho Tiểu Báo Tuyết.

"Tuyết Đoàn, chúng ta sẽ có tiền đổi một căn nhà lớn hơn, nhưng mà "quân tử ái tài, thủ chi hữu đạo"*..."

*đây chắc đại khái là đang dùng thành ngữ để giảng cho anh công nhà chúng ta cho dù có coi trọng tiền bạc nhưng mà cũng không được phép tùy tiện lấy của người khác=)))



Tiểu Báo Tuyết không kiên nhẫn mà nghe, cuối cùng thế nhưng nghe nghe một hồi lại ngủ trong lòng ngực Cố Miên.

Cố Miên : "...."

Cố Miên lại mềm lòng.

Cậu xác thực là giống một gia trưởng có chút cưng chiều hài tử quá mức, Cố Miên tiến hành tự kiểm điểm chính mình sau đó vui vẻ mà ôm Tiểu Báo Tuyết đi nấu cơm.

Cố Miên cân nhắc muốn mang Tiểu Báo Tuyết đi ra ngoài chơi vào ngày nào đó, chung quy cũng không thể làm đứa nhỏ buồn, nhưng cậu muốn đến trước để xem xét tình hình, phòng ngừa nguy hiểm.

Tiểu Báo Tuyết ngủ một giấc đến giữa trưa mới tỉnh lại, Cố Miên đã làm xong cơm trưa.

Khi ăn cơm trua, Cố Miên nhận được tin tức chủ nhà gửi tới:

"Cố tiên sinh, con gái ta gần đây muốn kết hôn, phòng ở không thể tiếp tục cho cậu thuê được nữa, phiền cậu mau chóng dọn đi trong hai ngày."

Cố Miên : "???"

Cậu vừa mới ổn định chỗ ở xong, giờ liền phải dọn đi rồi?

Tiểu Báo Tuyết tùy ý liếc mắt nhìn tin tức chủ nhà gửi tới, hoàn toàn không cảm thấy ngoài ý muốn. Còn Cố Miên thì đang chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình, cũng không có chú ý tới ánh mắt của nó.

Cố Miên nghĩ, cái phòng ở này cũng xác thật là quá nhỏ, đến cả không gian cho Tiểu Báo Tuyết hoạt động cũng không có. Chỉ là, bản thân phải đi đâu tìm chỗ ở mới trong thời điểm này?

Cậu lên Tinh Võng xem phòng, và rất tình cờ, khi cậu cừa lên thì đã nhìn thấy một thông báo cho thuê phòng ốc mới.

[ Căn hộ Hải Dật ở tầng cao nhất ở Tucker Tinh mở lại, căn phòng có hoa viên nhỏ hướng ra biển, chủ nhà muốn đi du học ở Thủ Đô Tinh, cần cho thuê gấp. Tiền thuê: 500 tinh tệ mỗi tháng.]

Cố Miên :"????"

500 tinh tệ một tháng so với cho không thì có khác gì nhau đâu, hay là đang nói giỡn?

Kia thật sự là quá rẻ, Cố Miên tuy rằng biết là đồ rẻ thường không tốt, thế nhưng vẫn không nhịn được mà xem lại.

Căn hộ Hải Dật ở nhà ở cao cấp của Tucker Tinh, còn là một tòa nhà mới, hoàn cảnh thật tốt a,...Còn có hoa viên nhỏ, có thể cho Tiểu Báo Tuyết đủ không gian để hoạt động, chỉ cần đáp ứng được điểm chính này, Cố Miên phi thường động tâm.

Nó đã đáp ứng mọi yêu cầu của mình, nhân loại như cậu còn có gì mà không hài lòng? Tiếu Báo Tuyết bị bộ dáng dong dài không quyết định của cậu làm cho mất kiên hẫn, ngửa đầu nhìn thoáng qua tình hình cụ thể và giao diện tỉ mit, trực tiếp vỗ móng vuốt vào cái nút "ta muốn thuê" trên màn hình.

Cố Miên : "Tuyết Đoàn!"

Nhưng mà, cậu còn chưa kịp nhấn phím hủy bỏ, chủ nhà bên kia liền gấp gáp mà gọi điện thoại tới.

"Cố tiên sinh đúng không? Ngài có hứng thú muốn thuê nhà sao? Ngay trong hôm nay ta phải đi Thủ Đô Tinh liền, nếu ngài nguyện ý, hôm nay liền có thể dọn vào ở."

Cố Miên :"Ách..."

Tiểu Báo Tuyết chẳng hề để ý mà ngáp một cái.

"Là không hài lòng về giá cả sao?" Chủ nhà bên kia nghe thấy động tĩnh của Tiểu Báo Tuyết, âm thanh có chút phát run, "Ta còn có thể hạ giá thấp xuống nữa, 400---không, một trăm tinh tệ thì sao?"

Cố Miên : "....."

Năm giờ sau.

Cố Miên cuối cùng vẫn thanh toán cho chủ nhà một vạn tinh tệ, đây là toàn bộ tài sản của cậu trước mắt, nhưng mà cho dù là như vậy, cậu vẫn có cảm giác lương tâm bất an vì chiếm tiện nghi của người khác. Vốn ban đầu cậu sợ người này là lừa đảo, nhưng sau khi quan sát cẩn thận, thực sự không có phát hiện được bất kì sơ hở nào.

Bởi vì chủ nhà ban đầu của căn nhà thúc giục cậu dọn đi, hành lý của cậu cũng không nhiều lắm, trưa hôm đó Cố Miên liền mang Tiểu Báo Tuyết chuyển tới nhà mới.

Nhà ở xa hoa quả nhiên không giống nhà phở thông.

Hoàn cảnh tiểu khu phi thường tốt, yên tĩnh giữa nhịp sống hối hả, có hòn non bộ cùng lối đi bằng gỗ, phong cách kiến trúc có chút giống đình viện Nhật cậu đã từng biết. Nhân viên bất động sản ở đây cũng rất chuyên nghiệp, cũng không có bởi vì Cố Miên là nhân loại mà biểu hiện thái độ kỳ thị rõ ràng, thậm chí là rất thích giúp đỡ mọi người.

Tới với hoàn cảnh bên trong căn phòng, thật sự là không có một lời chê nào cho nơi đây.

Đây là một căn hộ hai tầng, tầng một là phòng khách, tầng hai là phòng ngủ và thư phòng, trên tầng cao nhất còn có một cái hoa viên nhỏ cùng với bể bơi, cửa sổ sát đất có thể nhìn ra bờ biển xanh mênh mông dưới bầu trời xanh, sàn nhà bằng gỗ đi bằng chân trần lên cũng rất ấm áp.

Ngôi nhà được trang bị sẵn hệ thống người máy quản gia, vừa vào cửa xong liền tự động nhận biết chủng tộc và điều chỉnh độ ấm thích hợp, kéo bức màn ra.

"Tuyết Đoàn, có thể ở trong ngôi nhà xa hoa như thế này, đời này của ta rất đáng giá.", Cố Miên cảm thấy mỹ mãn mà ôm Tiểu Báo Tuyết nằm ngửa trên sopa, phơi mình dưới ánh mặt trời ấm áp, "Không hiểu sao từ khi gặp được ngươi, vận khí của ta liền càng ngày càng tốt."

Đầu tiên là nhặt được tiểu bảo bối như vậy, lại nhặt được một căn nhà lớn, có nhóc con còn có phòng ở lớn, đây quả thực là cuộc sống mà Cố Miên luôn mong muốn.

Cậu nhịn không được chui đầu vào lớp lông xù dưới cổ Tiểu Báo Tuyết mà cọ, hít một ngụm thật sau, cảm giác hạnh phúc như bùng nổ trong lòng.

Tiểu Báo Tuyết ghét bỏ mà đẩy đẩy đầu của cậu.

Phòng ở loại này ở trong mắt hắn cũng chỉ là miễn cưỡng có thể ở, hiẹn tại Cố Miên liền vui vẻ như vậy, tương lai sau này đi ở hoàng cung, vậy chẳng phải sẽ cao hứng muốn điên luôn sao?

Cố Miên đương nhiên là không biết, bệ hạ nào đó đã giúp cậu lập kế hoạch tốt để tương lai sau này vào hoàng cung ở. Bởi vì nhà ở có hệ thống trí năng, cậu không có cần phải làm việc nhà, ngay cả hành lý cũng có người máy nhỏ thu dọn tốt rồi,Cố Miên chỉ đem Tiểu Báo Tuyết trang trí lại phòng ngủ một phen là xong.

Bố trí xong mọi thứ cũng đã đến thời gian ăn cơm chiều.

Cố Miên lúc này mới nhớ tới: Chiều nay vội vàng chuyển nhà, quên chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn để nấu cơm chiều, làm sao bây giờ? Hơn nửa, hôm nay còn chưa có mở livestream.

Cố Miên trầm tư một lát, rất nhanh liền có ý tưởng.

"Chuyển nhà là một chuyện vui, đêm nay có thể phóng túng một chút, làm đồ ăn ngon cho tiểu tổ tông nhà mình."

Một giờ sau.

Các loại nguyên liệu nấu ăn đều đã xử lý tốt, Cố Miên lên Tinh Không mở livestream.

Mới vừa mở lên, Cố Miên đã bị 99+ tin nhắn và tin tức bao phủ. Trong đó có một ít là fans mới thông báo và thúc giục mở livestream, đương nhiên, cũng có các động vật kỳ thị nhân loại gửi tới các loại chửi rủa.

Trong đó có hai thông báo chính thức từ Tinh Không.

Điều thứ nhất là ; [Cố tiên sinh, chúc mừng ngài đã có trong bảng đề cử người mới. Vị trí hiện tại : 13]

Đây là nói độ nổi tiếng và số lượng người hâm mộ của cậu đã đạt tới số lượng chỉ tiêu, xếp thứ 13 trong bảng đề cử người mới ở Tucker Tinh.

Điều thứ hai là : [Hệ thống đã vì ngài sắp xếp tốt vị trí trên bảng đề cử, xinhayx tuân thủ các quy tắc khi mở livestream. Đề cử thời gian phát sóng tốt nhất : Buổi tối 6 giờ đến 8 giờ.]

Thời gian đề cử này không tồi, thế nhưng đoạn thời gian từ 6 giờ đến 8 giờ tối này....Thực sự rất xấu hổ. Đây vừa lúc là thời gian ăn cơm, nếu là livestream mỹ thực còn tốt, nhưng nhưng các chương trình livestream ở khu sinh hoạt lưu lượng người xem đều rất kém.

Rốt cuộc, ai lại nghĩ ở thời điểm ăn cơm học tập chải lông, tẳm rửa và cắt móng tay đâu?

Cố Miên nổi danh là bởi vì một đoạn livestream chải lông hôm kia, cũng bởi vậy, mọi người đều cho rằng cậu là chủ bá loại này. Hơi chút ngẫm lại liền biết, cậu là bị người khác hại. ( Câu gốc là như này mn ạ, mình kh biết dịch sao nun 稍微想想就知道, 他这次是被人阴了.)

Nhưng Cố Miên hoàn toàn không hiểu rõ mấy loại chuyện quanh co lòng vòng này. Cậu đại khái chuẩn bị một chút, liền mở livestream.

"Chào mọi người", cậu nắm lấy móng vuốt của Tiểu Báo Tuyết vẫy vẫy cùng camera chào hỏi, "Ta là Cố Miên, đây là Tuyết Đoàn, nội dung livestream đêm nay là mỹ thực và giải trí sau khi ăn xong, mọi người có thể lưa chọn đoạn mình thích để đến xem."

Mới livestream hai phút, số lượng người xem nhanh chóng bước qua hàng số bốn, hướng tới số năm từ từ tiến lên.

Người nào đó đang sớm chờ xem trò cười của Cố Miên: "..."

Từ từ, chải lông cùng tắm rửa đâu?

Điều gì đã xảy ra với con số này?

Cậu đương nhiên không biết.

Cho tới giờ phút này, thời gian mà "Có Đám mây" phát ra video kia cũng chỉ có nửa ngày.

Nửa ngày này cũng đủ để video âm thầm phổ biến trong vòng bạn bè, cũng đủ để cho không ít người ở Thủ Đô Tinh xem được, chạm tới máy chủ Tucker Tinh, lặng lẽ chú ý tới chủ bá nhân oại này....

Điều này cuối cùng dẫn tới kết quả là, Cố Miên phát sóng được năm phút, số lượng người xem trực tiếp đột phá một vạn.

----------------------------

Đã đăng lúc 16h36p, ngày 25/2/2022.



Truyện chỉ đăng duy nhất tại truyenhd1 cutecat1911.



Ặc, một chương tận 4k chữ, xỉu ngang xỉu dọc luon.


Truyện này mình chỉ có thể cố gắng được 1 tuần 1 chương thôi mn ạ, mình sắp thi rồi mà truyện này còn dài nữa, nên chắc sẽ ra hơi lâu, mong mn ủng hộ.

Mình sẽ ráng dịch truyện này, mặc dù thời gian ra chương hơi lâu (vì mình đu hai bộ dài lận), nhưng mà mình sẽ cố gắng để không drop truyện^^