Chương 7: Muốn đem cháu gái thao hàng ngày trở thành vợ

Tuy rằng Hòa Cương rất muốn cái gì cũng không làm, chỉ ngày ngày ở nhà làʍ t̠ìиɦ cùng Hòa Nhuế Nhuế, nhưng là lộ liệu như vậy sẽ khiến những người khác phát hiện, đến lúc đó sẽ không dễ xử lý.

Cuối cùng hắn quyết định ban ngày đi làm việc, buổi tối về nhà sẽ cùng Hòa Nhuế Nhuế làm chuyện vợ chồng. Sau đó mỗi tháng sẽ tìm một ngày không phải ra đồng, cả ngày ở nhà thao cô.

Hòa Cương lúc này đã bị nửa thân dưới chi phối, đã vứt bỏ luân lý đạo đức bình thường, hắn sớm đã coi cô như vợ của mình.

Từ xưa vợ bị chồng thao bức là chuyện bình thường, hắn muốn thao cô lúc nào liền thao lúc đó.

Bởi vì bị Hòa Cương thao cả một đêm, Hòa Nhuế Nhuế trực tiếp ngủ thẳng đến trưa mới tỉnh lại. Cô mở mắt, trống rỗng nhìn chằm chằm trần nhà, giống như con búp bê vô hồn.

Cô biết, chỉ cần cô còn ở lại đây một ngày, bản thân sẽ không thoát khỏi số phận bị gian da^ʍ.

Nhưng là cô đã nói với baba bản thân sẽ ở đây ba tháng, ba tháng này không cần làm phiền cô tìm cảm hứng.

Hơn nữa cô cũng vì thế mà đổi một số điện thoại mới.

Tuy rằng bản thân đã bị làm nhục, nhưng việc đã đến nước này, nhất định cô phải giành được giải thưởng! Điều này mới có thể khiến cô được cảm thấy an ủi một chút.

Sau khi tự động viên chính mình, Hòa Nhuế Nhuế cảm thấy tốt hơn rất nhiều.

Cô khó nhọc đứng dậy mặc quần áo, sau đó đi tìm với Hòa Cương về dự định của mình.

Cô chậm rãi đi đến phòng hắn, áo mưa bên trong rải tán loạn đầy đất, Hòa Nhuế Nhuế nhìn mà phát hoảng.

Trong đầu cô không tự chủ hiện ra hình ảnh đỏ mặt tối qua.

Mỗi ngày cô đều bị hắn đè trên chiếc giường nhỏ ở nông thôn này hung hăng thao lộng.

“Hòa Nhuế Nhuế mau tỉnh táo lại!”

Trên mặt đỏ ửng, Hòa Nhuế Nhuế muốn chính mình mau chóng thanh tỉnh lại.

“Nhuế Nhuế, sao em lại ở đây? Muốn tìm ta có việc gì sao?”

Hòa Cương vừa thấy Hòa Nhuế Nhuế đứng trước cửa hồi lâu không vào, liền chủ động mở miệng.

“Chú, tôi có lời muốn nói với chú.”

Cô vốn muốn đứng nói chuyện, nhưng là trận làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt tối qua đã khiến hai chân cô như nhũn ra. Hòa Cương nhìn bộ dáng của cô vô cùng đau lòng, bàn tay to nhanh chóng ôm lấy cô gái nhỏ vào lòng.

“Chuyện của hai chúng ta tuyệt đối không thể để cho người khác biết, chú phải đáp ứng với tôi.”

“Ừ.”

“Tôi đến đây bởi vì một chuyện quan trong. Tôi cần một tác phẩm để đăng ký dự thi trong cuộc thi chụp ảnh, chú không được quấy rầy tôi.”

“Ừ"

“Với cả, hôm qua chính là lần cuối cùng chúng ta làm loại chuyện sai lầm này, không thể có lần khác! Nếu không tôi sẽ nói cho baba biết!”

Hai điều trước không thành vấn đề, chỉ là điều thứ ba Hòa Cương vừa nghe cô nói liền nóng nảy, mới được hưởng thụ hai ngày sao có thể bắt hắn cấm dục.

“Không được, vì cái gì không để cho lão tử thao, lão tử mỗi ngày đều phải thao em!”

Hòa Nhuế Nhuế tức giận muốn chết, tên nông dân này hóa ra lại không biết liêm sỉ như thế.

“Tôi chính là không muốn!”

“Em sao lại không muốn, mỗi lần tôi thao em đều dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng ròng…”

“Chú! Chú đúng là không biết xấu hổ…”

Hòa Nhuế Nhuế tức giận quay về phòng mình, không thể nói chuyện cùng với tên điên Hòa Cương kia, cô bất lực thầm nghĩ thật muốn trở về.

Ba ngày kế tiếp Hòa Nhuế Nhuế bắt đầu chiến tranh lạnh với Hòa Cương, không nói chuyện với hắn, sau khi ăn xong liền lập tức quay về phòng mình.

Mỗi đêm Hòa Cương đến tìm cô, đều bị cô mắng té tát. Hòa Cương nhẫn nhịn đến khó chịu, du͙© vọиɠ trong người không có chỗ phát tiết liền không thể ngủ ngon.

Tuy rằng Hòa Cương chịu khổ nhưng Hòa Nhuế Nhuế lại vô cùng vui vẻ. Những dấu vết Hòa Cương để lại trên người cô đã dần biến mất, điều này có nghĩ cô cũng có thể ra ngoài rồi.